- Thật sự là em ấy?
- Ừm!
- Ôi mẹ ơi, Lam Hi của chúng ta lớn lên đã trở thành một tiểu mỹ nhân như thế này sao? Thật không thể tin được!
Lam Hi đang ngồi phía kia nghỉ dưỡng khi không lại dính vào đám người nhân viên vừa làm cho cậu vừa nói chuyện về cậu rôm rả. Những câu hỏi như " Cậu là bạn trai của Cố Thiếu gia sao " hay " Cậu quen Cố tiểu thư à?" Hoặc đại loại các câu hỏi về thân thế của cậu. Lam Hi cũng là quen dần với những câu như vậy nên cậu cũng dần không quan tâm, thế nhưng:
- Hi Nhi à, ta là Cố Y Tâm, chị tên nhóc này nè. Nhớ những năm trước, em còn ơn Cố gia chơi đùa cùng nhóc này, thực rất vui đi. Ầy, rốt cuộc em đã dùng loại dưỡng da nào mà có thể đẹp đến vậy hả! Y Tâm chị đây là con gái mà còn đi ghen tị với sắc đẹp của em nữa đó...
Quả thực, từ lúc nãy đến giờ, hết bị đám nhân viên chọc phá là lại đến vị Tỉ tỉ đại nhân Cố Y Tâm dây làm phiền, Lam Hi đã vô cùng đau đầu. Đến ngay lúc về sau, Cố Thừa Trạch mới bắt đầu ra tay cứu giúp cậu khỏi đám người " phiền phức" kia, mang cậu trở lại Cố gia gặp mặt các huynh đệ còn lại trong nhà.
Khi về đến Cố gia, bước vào căn biệt thự là xuất hiện hai bóng người đang nói chuyện vui vẻ cùng với cả hai vị Cố gia chủ ngồi bên. Từ từ đi vào, Lam Hi khẽ giật mình bởi tiếng hô lớn của vị kia:
- Ồ! Tiểu Hi và Tiểu Trạch về rồi à? Lại đây mau, để cho ta nhìn cái mặt đáng yêu của đệ nào Tiểu Hi...
Cố Thừa Trạch nghe thấy nhị ca mình nói lời như vậy, bất giác bàn tay anh liền xiết nhẹ lấy bàn tay nhỏ trắng của cậu, khiến làn da trắng không tì vết hiện lên vết đỏ ửng hồng hồng. Phát hiện ra Cố Thauwf Trạch đang tức giận, Lam Hi liền đưa ra một lựa chọn vô cùng sáng suốt, chính là lấy độc trị độc kéo tay của anh đi tới chỗ hai vị Cố Chủ đang ngồi chào lễ phép. Ai trong Cố Gia cũng đều với cùng ngạc nhiên với cách xử trí của Lam Hi, Cố Minh trong lòng cười thầm, khẽ gật gật đầu hài lòng rồi nói với Lam Hi những lời yêu thương nhẹ nhàng, những lời nói đã từ rất lâu rồi cậu chưa từng cảm nhận qua:
- Tiểu Hi nhi cũng thật đã trưởng thành rồi nhỉ? Chúng ta đã bao nhiêu năm nay đều luôn truy tìm tung tích của con, rốt cuộc là con đã đi đâu? Con khi đó có bị thương hay bệnh tật gì hay không?
Nếu không phải Lam Hi tận mắt thấy và trải nghiệm qua thì chắc cậu sẽ không tin rằng " kẻ thống trị thế giới ngầm" năm đó bây giờ lại nói những lời thân thiết quan tâm tới cậu.Lam Hi vốn là tâm trạng lạnh băng, hiện tại lại được trưởng bối hỏi thăm như vậy liền không biết làm gì hơn, cũng chỉ muốn giấu trong lòng không nói, không muốn trưởng bối lo lắng. Cố Thừa Trạch thấy dáng vẻ khó sử của Lam Hi khi nhắc về chuyện cũ đau buồn kia thì liền khẽ nắm lấy tay cậu, nói sang chuyện khác:
- Hai người đừng gọi hỏi em ấy nữa, chẳng phải hôm nay chúng ta còn có công chuyện khác quan trọng cần bàn luận sao?
- À, ừm, vậy hôm nay, cả hai con đều ở đây cùng các thành viên trong Cố gia ta, thì ta nay sẽ tổ chức buổi lễ đính hôn cho các con vào cuối tháng sau, là một ngày đẹp, rất thích hợp cho buổi lễ!
- Đợi...,đợi đã, Hạ cô cô, người cho con hỏi, người đây là muốn cử hành buổi lễ gì vậy?
- Đây...không phải quá rõ ràng rồi sao? Ta là tổ chức lễ đính hôn cho tụi con đó, có việc gì sao?
Lam Hi do mấy ngày nay mệt mỏi cộng với việc làm bất ngờ liên tiếp của Cố Thừa Trạch làm cho sao nhãng,Mà quên đi mất sự việc quan trọng nhường này. Cậu vốn dĩ muốn nhân cơ hội qua Cố gia mà để từ chối mối hôn sự này trong hoà bình mà giờ đây, thế nào một cách vi diệu,nó lại thành tổ chức đính hôn luôn rồi! Đối mặt trước thế lực khủng bố toàn quyền của Cố gia, Lam Hi đa suy nghĩ rất nhiều trong việc có nên hay không kết thân với Cố Thừa Trạch. Ngay lúc sau đó, Lam Hi nhìn thấy ánh mắt có chút mong chờ của Cố Thừa Trạch bên cạnh đành phải đồng ý, bởi cậu không thể chịu đựng được loại ánh mắt kỳ quái của Cố Thừa Trạch thêm được nữa:
- Dạ, con không có ý kiến gì nữa, có điều tháng sau thì có chút...sớm?
- Không, không sớm gì đâu! Ta thấy như vậy là rất muộn đó,cuối cùng thì ta cũng đợi được cái ngày mà Hi nhi bước vào Cố Gia rồi!
- Ha Ha. Đúng vậy đúng vậy...
Khắp cả Cố gia nơi đâu cũng tràn ngập sự thỏa mãn, hai vị thiếu gia nhà Cố thì ngồi cười xấu Cố Thừa Trạch khiến anh có chút đỏ người, còn hai vị Cố Chủ thì ngồi cười vì đã thực hiện được ước muốn của họ cùng Lam Du và Trần Kiều Ân năm đó....