Lục Lăng Tuyết biết Giang Văn Thăng nếu là không “Mắt thấy là thật”, khẳng định sẽ không tin lời mình nói.
Phải, cô vốn dĩ vẫn luôn cảm thấy Lục Diệp là kẻ ngốc, nhưng hiện tại xem ra, cô ta không chỉ không ngốc, lại còn có tâm cơ rất nặng!
Lục Lăng Tuyết thấy Giang Văn Thăng vẫn cứ chấp mê bất ngộ, lập tức ném xuống một phần báo chí.
“Đây là tin của phóng viên nhật báo Quất Tử em quen biết đưa cho em, ngày mai, tin tức này sẽ là độc nhất vô nhị.”
Giang Văn Thăng không khỏi ghé mắt, hắn cúi đầu liền nhìn thấy ảnh chụp trên báo với dòng chữ lớn.
Tiểu ảnh hậu 5 năm trước chuẩn bị tái xuất, hư hư thực thực bị phú hào bao dưỡng thuận lợi tiền đồ.
Dưới tiêu đề, chính là ảnh chụp của Lục Diệ. Trong tấm ảnh, cô lên một chiếc siêu xe.
Ảnh chụp khác không phải không chụp được, mà là thật sự không dám đăng. Phóng viên nhật báo Quất Tử này, cũng chính là biên tập viên viết bài báo này, quen biết với Lục Lăng Tuyết. Loại hình ảnh này với phương hướng viết tin cũng coi như là Lục Lăng Tuyết có “Một chút bày mưu đặt kế”.
“Văn Thăng, anh đến bây giờ còn tin tưởng Lục Diệp đối với anh thủ thân như ngọc nữa không? Anh nghĩ lại xem, cô ta trước nay đều không cho anh chạm vào người, nếu không phải như vậy, anh cũng sẽ không ở bên em…… Anh vẫn luôn cho rằng cô ta là vì anh, hiện tại xem ra, cô ta căn bản là vì tiền!”
Giang Văn Thăng không thể tin được.
Tin tức này, ảnh chụp này, cơ hồ quét sạch lòng tin trong lòng của Giang Văn Thăng.
“Diệp Tử cô ấy……”
“Văn Thăng, anh bị vứt bỏ. Lục Diệp căn bản là không muốn tới công ty anh tái xuất, em thấy a…… cô ta gần đây lui tới mật thiết với thiếu gia Chiến gia, sau này tái xuất khẳng định cũng là tới giải trí Tinh Diệu?”
Thanh âm Lục Lăng Tuyết như đâm vào tim, Giang Văn Thăng trong lòng đột nhiên dâng lên một khối ảm giác thất bại.
Năm đó, kỳ thật Giang Văn Thăng thực thích Diệp Tử. Nếu không phải bởi vì thực sự thích, hắn cũng không có cách nào làm ra nhiều việc cảm động Diệp Tử như vậy.
Nhưng 5 năm trước, Diệp Tử cũng đã là ảnh hậu, mà chính mình lúc ấy còn chỉ là một kẻ thất bại mà thôi.
Giang Văn Thăng biết, tất cả hiện tại của mình đang có được đều nhờ Diệp Tử. Nhưng hào quang Diệp Tử quá lớn, ép tới hắn ngạt thở. Cho nên sau đó, hắn mới phản bội Diệp Tử. Dường như chỉ có như vậy, trong lòng mới có chút điểm cân bằng, cảm thấy chính mình có thể áp đảo được Diệp Tử.
Hiện tại, cô thế nhưng muốn vứt bỏ mình đi dựa vào cây cổ thụ lớn hơn nữa sao?
Giang Văn Thăng mặc dù không muốn tin, nhưng sự thật bày ra ở trước mắt như thế.
“Văn Thăng, anh đừng lại tin tưởng Lục Diệp. Chúng ta đều nhìn lầm cô ta!”
“Em đừng nói nữa.” Giang Văn Thăng trong lòng cực kỳ bực bội.
Hắn như thế nào không biết, Lục Lăng Tuyết đang ép mình đưa ra lựa chọn. Lựa chọn giữa mình với Lục Diệp, nhưng hắn sao có thể chọn được?
Bao nhiêu năm trôi qua, hắn đã sớm thích “Bắt cá hai tay”, hiện tại bất luận là nữ nhân nào, hắn đều luyến tiếc không nỡ vứt bỏ.
“Em chờ anh, anh gọi điện thoại hỏi cô ta một chút.”
“Còn gọi a? Văn Thăng, mấy ngày nay anh gọi điện thoại còn ít sao?” Lục Lăng Tuyết nói, không khỏi thở dài một hơi, ngồi ở trên đùi Giang Văn Thăng, “Văn Thăng, so với cách công ty suy xét sự tái xuất của Diệp Tử, còn không bằng tìm mối quan hệ xã hội tẩy trắng chuyện của chúng ta. Đến lúc đó lại tìm mấy nhà đầu tư chúng ta đóng phim…… Nga đúng rồi, danh nghĩa chúng ta không phải còn có Lạc An sao? Chúng ta còn có thể dựa vào hắn.”
“Dựa vào hắn?”
Giang Văn Thăng không khỏi càng thêm ngơ ngẩn.
Lục Lăng Tuyết khả năng không rõ lắm, nhưng Giang Văn Thăng đối với chuyện này hiểu rõ vô cùng.
Lạc An năm đó là được Lục Diệp làm cho hot, tuy rằng mặt ngoài hai người thoạt nhìn không có liên hệ gì. Nhưng nếu nói Lạc An không cảm kích Lục Diệp, tuyệt đối không có khả năng.
Mấy năm nay giải trí Thịnh Diệp, Lạc An cũng coi như là chủ lực. Nhưng sau khi hắn nổi tiếng, Giang Văn Thăng làm ông chủ đều căn bản không mời được hắn.
Đi một vòng lớnử, cuối cùng còn không phải đến tìm Lục Diệp?
“Chuyện này từ từ nói sau, anh muốn nghĩ cách khác……”
Lục Lăng Tuyết nhìn bộ dáng ủ rũ Giang Văn Thăng, trong lòng cũng không khỏi có chút khổ sở.
Đồng thời, cô đối với Lục Diệp càng có nhiều phần ghen ghét cùng hận ý.
Hôm sau, nhật báo Quất Tử đăng tin tức kia. Không chỉ báo chí, còn có trên app cùng trang web, bốn phía bắt đầu tung ra tin hot bất lợi đối với Lục Diệp.
Vì thế, Lục Diệp cũng thừa dịp cơ hội này lên hot search một phen.
Tất cả trang web, báo chí, đều đăng tin cô bị người bao dưỡng. Vì thế trên diễn đàn, Weibo, web tất cả bạn bè mạng bắt đầu thảo luận kịch liệt.
Có nhiều lời mắng chửi, nhưng fans cứng trước đây của Lục Diệp đều không quên cô, trong khoảng thời gian này lại đứng ra bảo vệ thần tượng mình.
Mà lúc này, trong khu biệt thự Vân Lâm.
Lục Diệp một bên cắn hạt dưa, một bên ở trên giường lướt Weibo.
Cô nhanh chóng lướt thấy tin này.
Mới quét hai mắt 2 lần, Bạch Dã Đồng gọi điện thoại tới.
“Diệp Tử, em không sao chứ?” Bạch Dã Đồng cũng là mới thấy được tin tức, cho nên lập tức gọi điện thoại tới an ủi.
Trước kia Lục Diệp rất chú ý hình tượng cùng tin tức, lúc ấy cô chứ đến hai mươi tuổi, còn có chút coi trọng đối với ánh mắt của người khác.
Lúc đó Lục Diệp, nhìn thấy trên mạng có người mắng cô, còn lén khóc nữa.
Nhưng hiện tại không giống nhau, sau khi trải qua sự việc của Giang Văn Thăng cùng Lục Lăng Tuyết, Lục Diệp không bao giờ lại để trong lòng sự việc này.
“Không có việc gì, anh có phải đang nói tới tin tức hot search?”
“Không sai, anh nhìn thấy một số lời nói trên mạng rất khó nghe, em có muốn ra mặt giải thích hay không? Anh có thể an bài người quen cho em.”
Lục Diệp tức khắc nói: “Không cần đâu, như vậy không phải rất tốt sao?”
“Sao?”
Lục Diệp bóc hạt dưa, không nhanh không chậm mà nói: “Lăng xê a, trước hết để cho mọi người ầm ĩ một chút, ồn ào càng nhiều càng tốt. Như vậy qua một thời gian, em tái xuất không phải là cơ hội tuyệt hảo hay sao.”
Cô đã sớm nghĩ kỹ, Lục Lăng Tuyết sẽ không dễ dàng buông tha cô như vậy.
Trước đây ở buổi họp báo, Lục Diệp làm trò khiến cho Lục Lăng Tuyết nổi bật như vậy, cô khẳng định sẽ không cam tâm lui về sau.
Lục Diệp vẫn luôn đang đợi, chính là đang đợi cơ hội Lục Lăng Tuyết bôi đen mình.
Cô có thể bị bôi đen như thế nào?
Tại lễ trao giải, Lục Lăng Tuyết bị gièm pha chính là thật sự, còn tin cô bị bao dưỡng lại là giả.
Cô cũng không tin, giả còn có thể đấu không lại thật.
“Em không sợ đến lúc đó dư luận không khống chế được?”
Bạch Dã Đồng xem như một lòng một dạ đang lo lắng cho Lục Diệp.
Tin Lục Lăng Tuyết là một ví dụ rất tốt, rất nhiều gièm pha, ngay từ đầu lăng xê cũng thôi đi, nếu vẫn luôn lăng xê như vậy, một ngày nào đó dư luận cũng sẽ mất đi phương hướng. Đến lúc đó lại muốn tẩy trắng đã có thể khó khăn.
“Không thể khống chế thì không thể khống chế vậy, em lại không phải thật sự bị bao dưỡng. Tiểu Bạch, anh cứ yên tâm đi!”
Lục Lăng Tuyết cô đã sớm muốn thu thập rồi.
Nếu cô ta không muốn mình sống tốt như thế, vậy cô sẽ đạp Lục Lăng Tuyết xuống.
Đúng, chính là như vậy.
Lục Diệp tin tưởng tràn đầy, cô nghiêng đầu nói: “Được rồi, em không nói chuyện với anh nữa, em chút nữa còn có việc.”
Bạch Dã Đồng cũng coi như yên tâm, nhưng anh vẫn cứ muốn thay Lục Diệp xử lí chuyện này.
Mà lúc này, cửa phòng Lục Diệp liên mở ra.
Bánh bao nhỏ từ kẹt cửa chui vào, một đường tung ta tung tăng mà chạy tới.
“Bé con, có muốn ăn hạt dưa hay không?”
Lục Diệp nhìn thấy Bánh bao nhỏ, càng nhìn càng thân thiết, càng xem càng thích.
Nếu mình không có “Sinh non”, hẳn là cũng lớn như Bánh bao nhỏ rồi.
Có thể là bởi vì chính mình đã từng mất đi, cho nên Lục Diệp cơ hồ đem tất cả nuối tiếc của mình đều đặt trên người Bánh bao nhỏ.
Cô cả người đều dựa vào giường, hoàn toàn không ý thức được, sau lưng Bánh bao nhỏ còn có một bóng dáng thon dài.