Xác chết chất chồng lên nhau, ngọn núi quỷ quái xanh đen xuất hiện với từng tiếng ầm ầm, hình ảnh trong phòng livestream lập tức rung chuyển và méo mó.
Tiếng ồn ào vô tận của núi đất trong phút chốc vang vọng vào màng nhĩ của khán giả, ngay cả mặt đất dưới chân họ lúc này cũng trở nên không an toàn.
Vô số người thét chói tai một tiếng đều quấn mình run rẩy nhảy lên ghế dựa hoặc giường.
Núi vốn là trên mặt đất, địa thế nhấp nhô mới là núi
Quỷ núi lại sinh ra dưới lòng đất, tích tụ tà ác trần thế, thu hút xác chết và rác rưởi từ khắp nơi.
Theo thời gian tích lũy, nó chồng chất thành một ngọn núi xanh đen đáng sợ, khi nó trồi lên khỏi mặt đất sẽ là một thảm họa cho toàn bộ nơi này.
Quỷ khí xanh đen nhuộm bầu trời thành một màu tảo rất đậm.
Dãy núi Thập Ngũ Mãnh đồng thời rung chuyển.
Khi chân thân của Sơn Chủ quỷ Mạt Man lộ ra, cơ thể của Vệ Ách như bị tảng đá lớn nặng nề đập trúng.
Cậu vừa gắng gượng đứng dậy đã bị núi đá hư thối đánh mạnh vào, tiếng xương cốt vỡ vụn rõ ràng vô cùng —— phó bản bốn sao là một lời nói dối của hệ thống, quỷ thần cấp thứ tai vốn không phải thứ mà con người có thể đối mặt.
Nó xứng đáng cái cái từ "tai họa", ngang hàng với động đất, sóng thần, núi lửa phun trào.
Lồ ng ngực và bụng của cậu chấn động, những rung động từ dãy núi Điền Nam như thông qua những tảng đá truyền đến cơ thể của Vệ Ách.
Gương mặt của Vệ Ách trắng bệch, cậu nghiêng đầu, nửa khuôn mặt chìm trong bụi hoa bỉ ngạn nở rộ, loài hoa quỷ dị này nở rộ trong máu tanh, không hiểu sao lại xứng đôi với cậu ở một góc độ nào đó.
Trông cậu như sắp chết.
Đường nét trên khuôn mặt lộ ra kết cấu của một bức tượng đá thiếu sức sống, gò má vốn đã gầy lại hóp lại.
Mái tóc dày như sợi dây bạc cuộn tròn nhuốm máu.
Nhìn thoáng qua, không giống một người sống mà là một xác chết bằng thạch cao mục nát và gãy vụn giữa những bụi hoa, chỉ còn lại một bàn tay thon dài vẫn còn bám chặt vào mặt đất.
Các khớp bàn tay và mu bàn tay đã sớm trầy da do kéo dây xích quá nhiều lần.
Phòng livestream mơ hồ có thể thấy tình cảnh của Vệ Ách, mọi người không khỏi siết chặt lòng bàn tay.
Vệ Ách còn muốn bò lên trên —— tất cả người hành nghề đi núi đoàn họ Thốn và lừa la đều đã bị chôn ở trong bếp lò, xác thối đang sôi sục ở cửa núi Thoán Bặc, trái tim của Ba Xà bị quấn quanh bởi các mạch máu, ẩn chứa những dị biến khó lường trước được.
Lông mi dài của Vệ Ách rũ xuống.
Những giọt máu từ trán lăn dài xuống đuôi lông mi.
Hơi thở xác chết của quỷ núi phủ đầy cả bầu trời, bàn tay của Vệ Ách nắm lấy tảng đá, xương ngón tay dần dần co rút lại.
Ngay khi Vệ Ách đứng dậy với tính bền dẻo khó tưởng tượng nổi thì một tiếng gầm vang lên, bếp lò Thoán Bặc do ba ngọn núi khép lại tạo thành chìm xuống đất.
Vệ Ách vốn đã gắng gượng được nửa người đột nhiên trượt xuống giữa tiếng núi rung chuyển ầm ĩ.
Trong tiếng nổ ầm ầm, luồng khí quỷ vận của quỷ núi xanh đen mang đến đã giáng xuống bếp lò núi Thoán Bặc vào lúc này.
Mục tiêu của Sơn Chủ quỷ Mạt Man là trái tim Ba Xà sắp hình thành trong bếp, nhưng cả ngọn núi đều rung động và chìm xuống dưới áp lực của luồng khí quỷ vận xác chết, thịt thối đá mục bắn ra chất mủ hôi thối.
Ngay cả núi cũng đang sụp đổ tan nát, huống chi là người sống ở trên núi.
Cơ thể của Vệ Ách bị hất ngược về phía sau, toàn bộ xương trong cơ thể nứt ra dưới áp lực của Sơn Chủ quỷ Mạt Man, quỷ vật cắn nuốt lẫn nhau từ trước đến nay chẳng màng đến việc sẽ thuận tay tiêu diệt bao nhiêu sâu kiến, nhưng ngay khi "sâu kiến" Vệ Ách sắp bị quỷ núi đập nát thì một luồng khí âm lãnh đột nhiên tràn ra khỏi cơ thể cậu.
Hoa bỉ ngạn nở rộ, ngăn chặn quỷ khí ập vào mặt.
Sau một giây, khí lạnh truyền thẳng vào trong cơ thể Vệ Ách, Chủ Thần cưỡng ép chiếm lấy cơ thể cậu.
**
Phòng livestream chỉ thấy một luồng khí xanh đen nồng đậm quỷ vận giáng xuống giống như có trọng lực gấp trăm lần tác động lên núi Thoán Bặc, chìm xuống phía dưới, nứt ra từng khe núi dữ tợn khủ ng bố.
Khu vực Vệ Ách đang ở cũng bị trọng lực quét sạch.
Thanh niên vừa mới gắng gượng đứng dậy đã bị rơi trở lại vào làn khói bụi.
Vô số người thét chói tai, nhắm mắt ngoài màn hình thực tế.
Chỉ có điều ngay sau đó, bụi hoa bỉ ngạn bỗng nở rộ giữa không trung —— ngày càng lộng lẫy hơn một lần nào trước đó.
Đóa hoa quỷ dị nở rộ giữa không trung như những chùm mực máu bắn ra trong bóng tối, khoe ra vẻ đẹp lộng lẫy lại diêm dúa của chúng.
Ngay sau đó, "Vệ Ách" đã ngã xuống trước đó đã đứng dậy từ trong bụi hoa.
Vết thương trên người cậu không biết từ lúc nào đã ngừng chảy máu.
Tuy cả người lộ ra vẻ tái nhợt khác thường nhưng cũng tràn đầy cảm giác nguy hiểm.
Hình ảnh vốn đã mờ ảo và méo mó trong phòng livestream lúc này càng trở nên hỗn loạn và mờ ảo hơn, từng lớp màu đỏ trải dài trên màn hình phòng livestream, chỉ có thể mơ hồ trông thấy cơ thể nguy hiểm và mạnh mẽ kiên cường của "Vệ Ách".
So với trước đó, dây xích màu đỏ rỉ buông xuống giữa ngón tay trắng nõn thon dài và lạnh lẽo của "cậu" có vẻ hơi khác.
"Cậu" chậm rãi kéo sợi xích, sợi dây dính máu trượt trên các khớp ngón tay.
Chủ Thần trấn áp cơ thể thủng lỗ chỗ của cống phẩm, điều khiển cơ thể người sống bằng sức mạnh của quỷ.
Hắn ra tay kịp thời, cứu được mạng sống của Vệ Ách được hệ thống phán định là "phù hộ", nên cũng không có kích hoạt sự phản công của dây xích máu.
Cơ thể Vệ Ách không còn ấm áp như trước nữa.
Lạnh không khác gì quỷ vật.
Những xác chết chồng chất trên quỷ núi xanh đen đang tràn về đây như thủy triều, Chủ Thần kéo sợi xích trói mình bên trong, ngay sau đó một sợi xích nhỏ bị hắn kéo mạnh ra.
Ngay khi các mắt xích của sợi dây bị xé toạc, vô số máu từ phía sau của "Vệ Ách" tuôn ra, dòng máu từ bếp lò núi Thoán Bặc đổ xuống, lao về phía bầy xác chết do Sơn Vương điều khiển.
Cùng lúc đó, bên trong cơ thể Vệ Ách, tượng đá quỷ vật xám xanh đột nhiên xuất hiện những vết nứt nhỏ.
Mối quan hệ cung phụng cho phép hắn giáng xuống Vệ Ách, điều khiển Vệ Ách ra tay thông qua cách "quỷ thần nhập xác", nhưng hành động phá phong ấn trói buộc của hắn, lập tức đưa tới sự áp chế của hệ thống và luật Thiên Cương.
Những sợi dây vang leng keng giữa ngón tay Chủ Thần.
Vốn dĩ hắn không hề để ý tới đòn phản công trấn áp của hệ thống, tiếp tục xé mở phong ấn luật Thiên Cương.
Chỉ có điều, khác với tượng đá xám xanh mạnh đến mức có thể bỏ qua việc vết nứt xuất hiện, cơ thể của Vệ Ách có dấu hiệu suy sụp hoàn toàn ngay khi mắt xích thứ hai của khóa máu bị hắn xé toạc —— đây không phải cái xác "Thần Lang Quan" mà hắn thường dùng.
Sức mạnh của hắn bị hệ thống Quỷ Thoại phong ấn và trấn áp trong cơ thể Vệ Ách, những sợi xích màu đỏ rỉ do mật chú hình thành, chính là dùng để trấn áp hắn đấy.
Trong trường hợp phong ấn còn nguyên vẹn, thể xác của cống phẩm có thể chứa đựng sức mạnh của hắn ở một mức độ nhất định.
Chỉ có điều, ngay khi phong ấn bị mạnh mẽ phá vỡ, sức mạnh mà nó mang theo lập tức vượt quá giới hạn ban đầu, cơ thể vốn đã thủng lỗ chỗ của thanh niên lập tức lung lay vỡ vụn.
Lúc này, "Sơn Chủ quỷ Mạt Man" dường như nhận ra uy hiếp tăng mạnh, bầy xác chết như lũ ào ạt lao về phía họ.
Con ngươi của Vệ Ách đã chuyển thành màu bạc lạnh lẽo, "cậu" lạnh lùng nhìn Sơn Vương đã đưa Vệ Ách vào khu vực nghiền nát, buông sợi dây sắp xé nát ra, giây tiếp theo, sương máu bay vút lên trời, không chút nhượng bộ mà chặn đòn tấn công của quỷ núi.
Ngay sau khi đòn tấn công của quỷ núi bị chặn lại.
Những thay đổi đang diễn ra trong bếp lò núi Thoán Bặc cuối cùng cũng đã hoàn thành!
Xác rắn thối rữa bò ngoằn ngoèo giữa dãy núi Thập Ngũ Mãnh Điền Nam bị bao phủ bởi luồng khí chết chóc vô hình.
Sương đen cuồn cuộn nối liền trong dãy núi, cơ thể vốn bị chặt đứt của nô lệ mỏ bị buộc phải nối liền lại giữa tiếng động ầm ầm nổ vang —— dầu mỡ cuồn cuộn cuốn trôi mây đen trên bầu trời.
Ba Xà "thức tỉnh"!
[Cảnh báo: Một quỷ thần dị thường cấp thứ tai xuất hiện trong phó bản —— Ba Xà hư thối!]
[Cảnh báo: Một quỷ thần dị thường cấp thứ tai xuất hiện trong phó bản —— Ba Xà hư thối!]
Âm thanh nhắc nhở máy móc lạnh lẽo của hệ thống vang lên bên tai tất cả người chơi.
Bên bờ sông Hắc Giang, chỉ còn một bước nữa là thoát khỏi Thập Ngũ Mãnh, bọn Giải Nguyên Chân, Cao Hạc, Đường Tần Trần Trình ngẩng đầu lên vì hoảng sợ.
Mây đen cuồn cuộn và ánh sáng bẩn thỉu đầy màu sắc dâng trào trong lòng dãy núi Điền Nam.
Mạnh đến mức có thể trông thấy chúng từ xa đến tận biên giới dãy núi Thập Ngũ Mãnh.
Sau khi Vệ Ách nói không được rời khỏi phó bản, bọn Giải Nguyên Chân đã quyết định dừng lại trước khi qua cửa một bước, không ai thoát khỏi phó bản.
Bọn Đường Tần hoàn toàn là xuất phát từ tín nhiệm đối với phán đoán của Vệ Ách mới gánh áp lực tâm lý của phó bản bốn sao chờ ở chỗ này, nhưng biến cố của phó bản, vẫn vượt quá sức chịu đựng tâm lý của mọi người.
Vệ Ách đã làm gì thế, làm ra động lĩnh lớn như vậy?!
** **
Khi Ba Xà hư thối "thức tỉnh", dãy núi Thập Ngũ Mãnh ầm ầm rung động, bếp lò trên núi ầm ầm sụp đổ.
Đại xà trỗi dậy từ bếp núi, dãy núi giống như ngàn bánh răng nghiêng đảo chuyển động rồi quay tròn, cố gắng khởi động một lần nữa cắt nát xác rắn.
"Sơn Vương" là quy tắc của núi, phương thức tấn công của Sơn Chủ quỷ Mạt Man không thể tưởng tượng nổi, hoàn toàn vượt qua phạm vi tưởng tượng của con người ——
Nó lấy quần thể núi làm răng đao, chuyển động dãy núi để bao vây và trấn áp đại xà.
Một quỷ thần cấp thứ tai như thế đặt ở thế giới hiện thực, vậy cũng đủ để gây ra một trận động đất thảm khốc ảnh hưởng đến toàn bộ Điền Nam.
Còn Ba Xà hư thối đen nhánh khổng lồ, xoay tròn và nối tiếp nhau giữa sông núi, ngang nược đụng nát từng tòa núi lớn.
Trong tiếng ầm ầm trời đất sụp đổ, khán giả trong phòng livestream chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy vảy rắn của con rắn khổng lồ giống như một loại dầu mỏ đen đặc, mủ đen vẫn đang nhỏ xuống.
Mủ đen nhỏ xuống đến đâu, núi đá nơi đó mục nát thành từng vùng đầm lầy hôi hám.
Cái tên "Ba Xà hư thối" này vô cùng thích hợp ——
Một nửa cơ thể của đại xà có màu đen và chảy mủ, nửa còn lại đã mục nát thành một bộ xương màu trắng, các xác chết của vật tế và nô lệ mỏ treo trên xương của đại xà như những con giòi, nhúc nhích không ngừng.
Xuyên thấu qua xương rắn màu trắng, có thể nhìn thấy trực tiếp vết cắt và khoét rỗng bên trong thân rắn, cũng như xương của con rắn treo đầy những dải thịt thối.
Trái tim cổ quái treo lủng lẳng ở phía dưới xương rắn, nó đập thình thịch phun ra nước đen và mủ, duy trì toàn bộ đòn phản công của đại xà.
Hàng trăm đầu người, đang nhúc nhích ở trong tim đại xà.
Đó là:
Đoàn họ Thốn!
Ầm ầm —— xác rắn thối rữa đã đụng sập một đỉnh núi khác, núi đá bị cuốn đi và vỡ vụn, thân rắn khổng lồ lao qua hai ngọn núi.
Màn hình phòng livestream chiếu cận cảnh trái tim của đại xà —— đó là một trái tim quái dị và đáng sợ, trái tim vẫn hình thành từ vô số xác thối.
Đoàn họ Thốn bị nấu chín rồi "hòa tan" cùng nhau trong bếp lò núi Thoán Bặc, chỉ còn lại từng cái đầu người giống như một đống khối vây quanh trái tim Ba Xà.
Vừa xấu xí vừa khủng khiếp.
Toàn bộ đầu người đều nhắm chặt hai mắt, miệng mũi vẫn còn vết máu.
Chỉ có điều, nhìn vào một trái tim kh ủng bố như vậy, ai ai trong phòng livestream cũng không sợ hãi nổi, vì —— Ba Xà hư thối vây quanh bếp lò đã sụp đổ, đụng đại phá hư các ngọn núi khác, nhưng không hề đập vào Vệ Ách bên kia.
Ba Xà hư thối có bản tính hung bạo và đáng sợ, nhất định là do ảnh hưởng của "đoàn họ Thốn" nên nó mới có thể tránh Vệ Ách, khi đang tấn công không đè bẹp sâu kiến này.
Quỷ thần vô tâm, nhưng người có tâm.
Những tảng đá ầm ầm không ngừng đập vào các thung lũng khác nhau, quỷ thần cấp thứ tai đã vượt quá sức tưởng tượng của con người.
Trước đây không phải không có quy tắc quỷ dị nào trực tiếp xóa sổ một nơi, nhưng đó là một sức mạnh quy tắc mơ hồ hơn —— mà sức mạnh của Sơn Vương và Ba Xà thì mang đầy cảm giác tận thế.
Tuy Ba Xà hư thối không đánh trúng Vệ Ách dưới sự tác động của ý thức còn sót lại của đoàn họ Thốn, nhưng núi đá lăn xuống, đất nứt không ngừng.
"Vệ Ách" vẫn liên tục thay đổi vị trí đặt chân, né tránh hậu quả của trận chiến —— đáy mắt Chủ Thần đầy bạo lực và giận dữ.
Dựa theo phong cách hành sự của Chủ Thần, hắn sẽ nghiền nát bất cứ thứ gì cản đường hắn.
Hai con quỷ quái trong phó bản lại ảnh hưởng đến đồ vật của hắn, vốn đã ngỗ ngược chọc giận hắn, Ba Xà và Sơn Vương tranh chấp, lẽ ra hắn phải can thiệp đưa hai thứ này xuống địa ngục cùng nhau.
Song cơ thể Vệ Ách yếu hơn rất nhiều so với cái xác của "Thần Lang Quan".
Nếu Chủ Thần trực tiếp dùng hóa thân "Thần Lang Quan" xuất hiện ở phó bản sẽ bị hai quỷ thần cấp thứ tai áp chế do luật Thiên Cương.
Tiếp quản thân thể Vệ Ách còn phiền phức hơn dùng thân phận Thần Lang Quan —— dù thực lực mạnh hơn một chút cũng có thể phá hủy thân thể này từ trong ra ngoài.
Nếu muốn can thiệp vào cuộc chiến của hai quỷ quái phó bản bên kia, thì không thể phá hủy cống phẩm Vệ Ách.
Lần đầu tiên, Chủ Thần phải khống chế thân thể của mình, tránh xa hai tồn tại mà trước đây hắn chưa bao giờ liếc mắt tới.
Sức mạnh của Chủ Thần lan tràn trong cơ thể, dưới sự điều khiển của hắn, sức mạnh của quỷ thần không phá hủy cơ thể của Vệ Ách mà là chậm rãi dị hóa cơ thể này.
Ý thức của Vệ Ách dần thức tỉnh trong tiếng ầm ầm của núi non —— trước đó, khi Sơn Vương tấn công trực tiếp vào bếp lò núi Thoán Bặc, Vệ Ách đã bị sức mạnh của quỷ thần tác động, bất tỉnh trong thời gian ngắn, tinh thần sa sút đến cực điểm.
Bởi vậy mới bị Chủ Thần cưỡng chế khống chế thân thể.
Lúc này, cậu vừa mới tỉnh lại, nhờ vào trạng thái điều khiển của Chủ Thần, tác dụng phụ bị mù của Ba Xà Thoán Bặc tạm thời mất đi hiệu lực, từ góc nhìn của Chủ Thần, cậu thấy thân thể của Ba Xà chạy qua khe hở giữa hai ngọn núi.
Cùng với trái tim quỷ dị treo dưới xương rắn.
Tầm mắt thoáng nhìn trái tim trên trăm đầu người của đoàn ngựa thồ, hệt như nghĩ tới điều gì, Vệ Ách lập tức tranh giành quyền kiểm soát cơ thể mình dưới sự kiểm soát của Chủ Thần.
Chủ Thần sớm đã đoán được cậu sẽ làm gì, sợi xích trượt trên đầu ngón tay, dễ dàng khống chế cơ thể Vệ Ách tránh né một tảng đá núi khác
Đồng thời, hắn khiến thân thể cậu càng bị bao bọc trong sức mạnh kiểm soát của mình.
Không ừ hử nửa câu, Vệ Ách đã lấy mối quan hệ của máu cống phẩm, một lần nữa thực hiện "cung phụng".
Chủ Thần đích thân nhập xác, có thể kiểm soát giới hạn của sức mạnh.
Theo [luật Thiên Cương], mỗi khi máu cống phẩm cung phụng thì "phàm có cung phụng, thần phải giáng thế", đó là quy tắc bắt buộc đấy.
Một khi Vệ Ách cung phụng thành công, sức mạnh của quỷ thần giáng xuống người cậu sẽ vượt quá tầm kiểm soát, cơ thể cậu sẽ bị hoàn toàn bị tổn hại.
Chủ Thần gần như bị Vệ Ách dùng hành động tự hủy này làm cho tức cười.
Hắn như cười mà không phải cười, li3m đầu răng nanh, nhỏ nhẹ thủ thỉ làm như thân thiết lắm: "Nhớ kỹ —— mày nợ tao hai lần cung phụng."
Một giây sau, Chủ Thần giải bỏ khống chế của hắn với Vệ Ách.
Lúc này trong núi, thân thể Ba Xà khổng lồ, vừa khéo lại đụng vào núi, đất đá cát từ thân rắn hư thối lăn xuống.
Sợi xích trong tay áo Vệ Ách chuyển động, cọ vào đá, kịp thời móc vào thân thể Ba Xà.
"Cờ đi núi Thoán Long" xuất hiện trong tay Vệ Ách.
Cờ đi núi Thoán Long" của đoàn họ Thốn về cơ bản đã sức mạnh của Ba Xà tác động không khống chế được làm gãy.
Chỉ còn lại ngọn cờ đi núi trong tay Vệ Ách!
Lúc này, vừa khéo để Vệ Ách đánh cuộc một lần nữa.
Cờ đi núi Thoán Long vừa xuất hiện, tuy treo trên người Ba Xà bằng dây xích nhưng quỷ vận của Ba Xà lại không có ảnh hưởng quá lớn với Vệ Ách, lướt qua cậu một cách vô hình.
Nhờ "cờ đi núi Thoán Long" che chở, một tay Vệ Ách kéo xiềng xích, một tay cầm cờ, chống lại áp lực mạnh mẽ của quỷ quái cấp thứ tai, gắng gượng leo lên thân rắn.
Dáng người của cậu nh ỏ bé như sâu kiến nằm trên một con rắn đen to lớn đang thối rữa, nhưng sâu kiến vẫn đang cố gắng leo núi.
Phòng livestream chỉ có thể thấy Ba Xà tránh Vệ Ách, mà cậu càng biết rõ.
Hệ thống miêu tả "Ba Xà" vẫn là "Ba Xà hư thối", chứ không phải "Ba Xà Thoán Bặc" —— với thái độ của Ba Xà Thoán Bặc với vật tế trong cốt truyện ẩn, nếu ý thức còn sót lại của Ba Xà hoàn toàn bị chính nó chi phối, nó sẽ không thể bỏ qua Vệ Ách.
Tầm ảnh hưởng của đoàn họ Thốn với Ba Xà hư thối còn lớn hơn dự đoán.
Vệ Ách cầm cờ đi núi Thoán Long trong tay, trong khi thân rắn của Ba Xà hư thối nhanh chóng di chuyển leo lên trên, Vệ Ách có một ý nghĩ vừa bình tĩnh vừa điên rồ.
Nếu thi thể Ba Xà hư thối chịu ảnh hưởng nhất định của đoàn họ Thốn.
Vậy ý chí của họ, có thể sẽ không hoàn toàn bị ý thức còn sót lại của Ba Xà nuốt chửng —— nếu cậu có thể trợ giúp đoàn họ Thốn và áp đảo ý thức của Ba Xà, thì kết cục của phó bản thậm chí cả hiện thực đều có thể xoay chuyển.
Dù Ba Xà hay Sơn Vương, đều không thể trở thành thần bảo hộ của phó bản bốn sao [Sơn Vương Điền Nam], nhưng đoàn họ Thốn có thể.
Đoàn họ Thốn bôn ba mấy chục năm ở dãy núi Điền Nam, sinh ra và lớn lên ở đây có thể.
Dù hợp nhất với Ba Xà thành quái vật như thế nào, chỉ cần đoàn họ Thốn vẫn là đoàn họ Thốn thì họ cũng đủ để làm thần bảo hộ một vùng.
Khả năng thực hiện kế hoạch này rất nhỏ, nếu Ba Xà còn sống thì Vệ Ách còn chưa dám tự tin hành động, nhưng tên gọi của hệ thống dành cho Ba Xà ở một mức độ nhất định, cho thấy "Ba Xà" thực sự đã chết.
Ba Xà đã chết, thứ còn tồn tại trong cơ thể chỉ là ý thức không trọn vẹn.
Dây sắt rỉ đỏ quấn quanh xương rắn Ba Xà rồi vung lên, Vệ Ách đáp xuống đỉnh chiếc xương sườn to gần trái tim Ba Xà nhất.
Khi đến gần trái tim ngưng tụ của Ba Xà, cậu thấy một mạch máu rỉ nước thối gần trái tim Ba Xà nhất, bao bọc từng xác lừa la.
Khi Ba Xà lao ra khỏi núi, đám lừa la bị thịt thối nuốt chửng, khảm vào trong xác rắn và gần chủ nhân nhất.
Vệ Ách vừa tới gần, từng cái đầu trong trái tim to của xác rắn đã hòa tan hơn trăm trai tráng đoàn ngựa thồ chuyển động.
Từng khuôn mặt chết chóc quay sang Vệ Ách.
Họ teo tóp, thối rữa và đen sạm.
Đó là Thốn Đạo Hưng lớn tuổi trầm ổn.
Đó là thanh niên Thốn Dịch nhiệt tình.
Đó là một trai tráng đoàn ngựa thồ không biết tên nào đó đã dạy bọn Giải Nguyên Chân nấu cháo bằng muôi đồng.
Vệ Ách tới cái khe lộ ra của xương rắn thối rữa, cờ đi núi Thoán Long buông xuống, vừa rơi xuống đã c ắm vào trong khe nứt của xương rắn.
Vệ Ách muốn sử dụng phương pháp tương tự như cách mà đoàn họ Thốn triệu hồi tổ tiên nhà họ Thốn, để triệu hồi ý thức của đoàn họ Thốn từ trong ý thức của Ba Xà.
Cờ đi núi này lập tức trở thành thứ quan trọng nhất.
Điểm khác biệt duy nhất là người cậu muốn mời không phải tổ tiên của họ Thốn mà là đoàn họ Thốn vừa mới chết!
Cột cờ vàng rơi xuống đất, mặt cờ giống như tự có cảm ứng, bắt đầu phồng lên, đuôi cờ bay về phía hơn trăm cái đầu người khô quắt ở trong trái tim xác rắn.
Đi thuyền cưỡi ngựa ba phần mạng, còn mạng thì cứ liều.
Giai điệu thảm thiết của đoàn ngựa thồ vẫn con văng vẳng bên tai, giờ đây cờ đi núi đã trở thành tia hy vọng cuối cùng.
Vệ Ách hít sâu một hơi, cậu dùng khẩu quyết điều khiển cờ do Thốn Đạo Hưng dạy cho mình, bắt đầu hình thành trận cờ.
Triệu hồn.
Đoàn ngựa thồ đi lại trên Trà Mã Cổ Đạo Điền Nam, họ toàn ăn gió nằm sương và chỉ có một cái mạng, bảy phần cuộc đời phụ thuộc vào thời tiết và chỉ có ba phần là có thể tự làm chủ, nhưng cuộc đời phiêu bạt, vẫn có ba phần mạng như vậy để liều là đủ rồi.
Trong đá rơi cuồn cuộn, một tay thanh niên đặt vào xương cốt của xác rắn, cờ núi tung bay, lá cờ gần như xé gió lao thẳng về phía đầu người trên tim xác rắn.
Có cờ đi núi vượt sông, dưới cờ có ngàn mạng sống —— mời đoàn họ Thốn!!!
** ** **
Điền Nam, bướm ma bay đầy trời kéo đến xuyên qua từ trong khe núi.
Kể từ khi Vệ Ách leo lên xương rắn Ba Xà, phòng livestream đã hoàn toàn mất đi hình ảnh rõ nét.
Trận chiến giữa Ba Xà và Sơn Vương gần như đã phá hủy hơn một nửa Thập Ngũ Mãnh.
Không ai biết rõ tình hình của bất cứ ai trong số họ, khi hiện thực khôi phục sẽ là tình huống như thế nào.
Cục kiểm sát toàn lực huy động chuyên viên đã kéo một chiến tuyến thật dài ở ngoài khu phong tỏa phó bản Điền Nam.
Toàn bộ đạo sĩ phủ Thiên Sư đều đã xuống núi tới hỗ trợ.
Con người đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
Mà trong phó bản, bên sông Hắc Giang, quỷ khí xanh đen và ánh sáng sặc sỡ bẩn thỉu đã lan đến biên giới Thập Ngũ Mãnh.
Bọn Giải Nguyên Chân leo qua ngọn núi chắn đường, đóng quân ở biên giới của Thập Ngũ Mãnh.
Mỗi phòng livestream đều ghép với 24 người chơi.
Đội bọn Vệ Ách Giải Nguyên Chân đã đi đến cuối cùng, ngoại trừ đội nòng cốt thì chỉ có một người chơi bình thường còn sống.
Tốc độ khuếch tán của quỷ khí và màu sắc bẩn thỉu ngày càng lan nhanh.
Mắt thấy quỷ khí quái dị và nguy hiểm đó sắp lan tới chỗ họ.
"Chúng ta đi thôi! Nếu không đi sẽ không còn kịp nữa đâu!" Người chơi bình thường cuối cùng đổ mồ hôi lạnh đầy trán.
Anh ta nhìn chằm chằm vào sương mù kỵ lạ khiến người ta rùng mình, không ngừng thúc giục nói.
Đổi lại bình thường, anh ta sẽ không bao giờ dám mạo hiểm đắc tội với người chơi ưu tú như vậy, nhưng sự ô nhiễm quỷ dị không ngừng khuếch tán đã phá vỡ tâm lý phòng thủ của anh ta.
Chỉ có điều, dù anh ta có thúc giục bao nhiêu thì câu trả lời từ Giải Nguyên Chân và Đường Tần vẫn như cũ:
"Vệ Ách còn chưa chết."
Vệ Ách còn chưa chết, vậy dù cho ô nhiễm của quỷ quái có lan đến trước mặt, chỉ cần họ còn sức chống đỡ thì không thể ra phó bản, không thể mạo hiểm vượt ải!
"Mẹ kiếp, một lũ điên!" Người chơi cuối cùng đó hét toáng lên, anh ta đã hoàn toàn suy sụp, gương mặt lộ ra vẻ dữ tợn —— không phải Giải Nguyên Chân chưa phân tích lý do tại sao Vệ Ách làm như vậy, nhưng anh ta cũng không phải anh hùng, vậy tại sao anh ta phải liều mạng vì một suy đoán không chính xác?
Hơn nữa, cho dù vượt ải phó bản như thế sẽ ảnh hưởng đến hiện thực, nhưng khi người chơi ra khỏi phó bản thì sẽ xuất hiện ở vị trí trước khi vào phó bản.
Hiện thực của anh ta không phải Điền Nam, Điền Nam sống chết mắc mớ gì tới anh ta?
Vẻ điên cuồng lướt qua gương mặt của người chơi cuối cùng.
Mắt thấy làn sương mù sáng chói quỷ dị sắp tràn qua sông Hắc Giang, người chơi cuối cùng đột nhiên vứt bỏ toàn bộ đạo cụ trên người, lao về phía biên giới để vượt ải.
Con ngươi Giải Nguyên Chân hơi co lại, anh định giơ lên Thất Tinh Kiếm.
Ánh sáng bạc lóe lên, Trần Trình cầm tiết côn ra tay trước anh một bước quét về phía người chơi đang lao về biên giới vượt ải.
Ầm một tiếng vang nặng nề, Trần Trình xuống tay vừa tàn nhẫn vừa nhanh, đập người chơi trở lại tảng đá, cậu ta đá vào cổ họng người chơi đó, trong mắt tràn đầy tức giận: "Mày muốn chết thì tao cho mày xuống gặp Diêm Vương!"
"Trần Trình!" Giải Nguyên Chân quát một tiếng.
Anh còn chưa kịp nói, Trần Trình cũng chưa kịp làm gì thì cách đó không xa.
Dãy núi bên sông Hắc Giang bỗng nhiên chấn động.
Mọi người đều cảm giác dưới chân rung chuyển, giống như vỏ trái đất đang phồng lên.
Bọn Giải Nguyên Chân và Trần Trình thay đổi sắc mặt.
Một tay Trần Trình nắm lấy tên người chơi khiếp nhược đó, một tay nắm tiết côn cùng những người khác cố gắng hết sức lùi vào bên trong biên giới vượt ải, tránh bị đánh văng ra ngoài mà sớm vượt ải.
Chỉ có điều, đất lở núi lở, nước sông Hắc Giang ào ào rung chuyển.
Mọi người đều bị cuốn theo dòng chảy hỗn loạn của đá bay lên trời.
Đá lăn rơi xuống sông,
Một đại xà chui ra từ khe nứt trên mặt đất, những tia nắng đầu tiên của buổi sớm mai chiếu lên thân thể đã thối rữa một nửa của đại xà giữa vùng núi hoang sơ —— cờ đi núi của đoàn ngựa thồ thấp thoáng trong ánh sáng bao quanh thân rắn.
Mà vô số nô lệ mỏ bị treo trên xương rắn, đón lấy ánh nắng, hóa thành vô số bươm bướm vỡ tan.
Hình ảnh dừng lại ở khoảnh khắc đại xà thối rữa mang xác phá núi.
[Phó bản bốn sao —— Sơn Vương Điền Nam.]
[Vượt ải thành công!].