Cố Cảnh Phong không muốn ở nhà cô miễn phí, vì thế anh đề nghị cô giao cho anh toàn bộ những công việc trong nhà. Ninh Tuyết không từ chối, dẫu sao cô cũng khá mệt mỏi khi đã phải vừa làm quần quật bên ngoài để kiếm tiền vừa dọn dẹp nhà cửa. Cuộc sống cứ thế êm đềm trôi qua.
Như mọi hôm, Cố Cảnh Phong dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho Ninh Tuyết. Tay nghề của anh khá tốt, Ninh Tuyết mặc dù bên ngoài lạnh nhạt nhưng không hề chê thức ăn anh làm.
- Anh định như vậy đến bao giờ?
Ninh Tuyết đưa tay nhận lấy ly sữa bò vừa được anh đun nóng. Cô nhấp môi, một hơi uống cạn ly sữa. Nhìn thấy khóe miệng cô còn dính sữa bò, Cố Cảnh Phong vươn tay lau sạch giúp cô.
Ninh Tuyết đỏ mặt quay đi chỗ khác, ấp úng nói:
- Anh... còn chưa trả lời tôi đấy!
- Em muốn anh rời đi sao?
" Bốp ". Một chiếc dép rơi vào giữa trán Cố Cảnh Phong. Anh đưa tay xoa xoa trán, ai oán nhìn Ninh Tuyết:
- Người phụ nữ đanh đá!
...
Ninh Tuyết vẫn đến công ti như thường, cô vẫn giữ chức thư ký cho chủ tịch, tuy nhiên, cô chưa từng dám nhìn thẳng vào mặt ông.
Cố lão gia đánh giá rất cao về Ninh Tuyết: Da trắng, mặt xinh, đặc biệt là 3 vòng hoàn hảo. Con trai ông thật sự có mắt nhìn người!
- Không biết thư ký Ninh đã có người yêu hay chưa?
Đột nhiên được Cố lão gia hỏi thăm, Ninh Tuyết giật mình, ấp úng trả lời:
- Dạ, người yêu ấy ạ? Cháu...vẫn chưa.
Cố lão gia đương nhiên hài lòng về câu trả lời này của cô. Ông chậm rãi nói tiếp:
- Không biết thư ký Ninh thấy con trai tôi như thế nào?
- Cháu...cháu không biết. Không có chuyện gì thì cháu xin phép về trước ạ!
Nói rồi cô không đợi Cố lão gia trả lời liền đi thẳng một mạch. Chết tiệt, sao đột nhiên mặt cô lại nóng ran thế này!
...
Cố Cảnh Phong vừa tắm xong, thân thể còn dính đầy nước, cả người anh chỉ quấn một chiếc khăn tắm. Điều đáng chú ý là cơ bắp săn chắc của anh! Ninh Tuyết vừa về đến nhà, nhìn thấy một màn này thì suýt chảy máu mũi. Cô la lớn:
- Cái tên biến thái này, sao anh lại không mặt quần áo hả?
Cố Cảnh Phong cười cười, càng lúc càng tiến gần về phía Ninh Tuyết. Ninh Tuyết bất giác lùi về sau, lắp bắp nói:
- Anh, anh muốn làm gì thế hả?
- Ninh tiểu thư, em có thấy hài lòng về cơ thể của anh không?
Ninh Tuyết bị anh ép sát đến bức tường, vung tay vung chân lung tung để khiến anh tránh ra, kết quả lại vô ý làm rơi chiếc khắn tắm đang vắt ngang hông anh.
- Á....
Ninh Tuyết hét lớn, vội vàng lấy hai tay che mắt lại. Cố Cảnh Phong nhìn khuôn mặt đã đỏ ửng vì xấu hổ của cô, anh cúi đầu, phả vào cổ cô một hơi ấm:
- Che cái gì? Trước sau gì nó cũng sẽ phục vụ cho em mà thôi!
Lời của au: Từ nay mọi người hãy gọi Cố Cảnh Phong là Cố vô sỉ ạ, xin cảm ơn...