Hôm nay,hắn thật ra không nói một lời xoay người rời đi luôn mà là quay đầu nhìn về phía cô “Tôi cũng không uống rượu vang”.
Ôn Hướng Dương “…”
“Ngại quá,tôi lập tức dọn”.
Ôn Hướng Dương luống cuống tay chân,đem ly cùng rượu vang đỏ tất cả đều dọn đi,thời gian Mộ Lăng Khiêm bao dưỡng cô dài. Như vậy,trừ bỏ đáp ứng bao dưỡng cô một đêm kia,đem cô lăn lộn một hồi chết đi sống lại,hắn còn không có chạm qua cô.
Ngày thường nhìn cô không là nhíu mày thì chính là ghét bỏ.
Cô thật sự không đoán ra tâm tư của hắn.
Nguyên bản cô còn tính toán uống rượu nhiều một chút cùng Mộ Lăng Khiêm say rượi làm loạn,nhân cơ hội làm hắn đáp ứng cùng cô đến Ôn gia,lại quê mất người nam nhân này không uống rượu,giống với sổ tay viết hắn chỉ uống nước sôi để nguội.
Ôn Hướng Dương tỉ mỉ chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến,cuối cùng chỉ còn lại có hai người ở bê kia ăn bít tết.
Ôn Hướng Dương không dám trừng Mộ Lăng Khiêm,càng không dám biểu lộ ra bất mãn,cô chỉ có thể trút giận lên miếng bít tết,oán niện nhìn chằm chằm Mộ Lăng Khiêm đang cắt bít tết.
Mười ngón tay thon dài cầm dao dĩa,vô luận là cắt hay ăn đều rất quy củ mà ưu nhã,cắt miếng bò bít tết,của nhiên là ngoài dự đoán của mọi người là cảnh đẹp ý vui.
Ôn Hướng Dương chỉ biết là Mộ Lăng Khiêm lớn lên soái,tính tình kém,lại chưa từng cẩn thận quan sát qua nhất cử nhất động của hắn,hiện giờ nhìn thấy thế nhưng đã mê mẩn,quên động tác,thắng đến khi Mộ Lăng Khiêm buông dao dĩa trong tay,đứng lên.
Ôn Hướng Dương sửng sốt một chút,ngẩng đầu thấy Mộ Lăng Khiêm ý muốn lên lầu,cô vội vàng đứng dậy “Mộ thiếu,anh ăn no rồi sao?Anh muốn tắm rửa sao?Tôi đi giúp anh mở nước tắm.”
Ôn Hướng Dương nói liền đứng lên hướng trên lầu chạy.
Mộ Lăng Khiêm đáy mắt hiện lên một mạt u quang,không có việc cầu không làm việc tốt.
Ôn Hướng Dương giúp Mộ Lăng Khiêm mở nước,thử qua nhiệt độ nước,mới từ phòng tăm đi ra,đối với Mộ Lăng Khiêm ngồi ở soi pha đối diện xem văn kiện nói “ Mộ thiếu,nước chuẩn bị xong rồi”.
Mộ Lăng Khiêm ngước mắt nhàn nhạt nhìn Ôn Hướng Dương liếc mắt một cái,đứng lên.
Hắn đi vào phòng tắm,lại thấy Ôn Hướng Dương không có ý muốn đi ra ngoài.Tầm mắt hắn dừng trên người 3 giây,nóng rát nhìn thẳng,đối với Ôn Hướng Dương nói,quả thực chính là một loại tra tấn,cô bị hắn nhìn một trận nóng lên,mất tự nhiên cúi đầu.
Chỉ là thời điểm cúi đầu,cô tựa hồ nhìn thấy khoé miệng hắn giương lên một nụ cười như không cười,cô có chút kinh ngạc mà không xác định ngẩng đầu lên,lại lần nữa nhìn qua Mộ Lăng Khiêm.
Không nhìn còn tốt,vừa nhìn thấy chính là lúc Mộ Lăng Khiêm ung dung Thong thả cởi quần áo,theo động tác ngón tay hắn từng nút từng nút áo sơ mi được cởi ra,Làn da màu đồng chậm rãi hiện ra trong không khí,độ ấm phòng tắm,Làm hô hấp của 2 người trở nên khó khăn.
Hắn đang đem quần áo trên người bỏ xuống,thân hình hoàn mĩ lộ ra trước mắt cô,hắn còn chưa thế nào,cô đã hồng như con tôm luộc.
Nghe được âm thanh nước tràn,Ôn Hướng Dương lấy đủ dũng khí,ngẩng đầu lên,hướng Mộ Lăng Khiêm đi qua,ngồi xổm trước mặt Mộ Lăng Khiêm,nói “Mộ thiếu,tôi giúp anh chà lưng nhé!”
Nguyên bản,Mộ Lăng Khiêm nhắm nghiền hai mắt,thấy tiểu ngữ nhân trước mặt rõ ràng thẹn thùng,mặt đều hồng như con tôm luộc,lại còn ngang ngạnh,hắn muốn biết cô còn có thể nhẫn được bao lâu.
“Ân”.Mộ Lăng Khiêm nói xong từ này,lại nhắm mắt lại lần nữa.
Ôn Hướng Dương nhận được đáp án,cô cầm khăn lông sớm đã được chuẩn Bị tốt,giúp Mộ Lanqjg Khiêm chà lưng,chà lưng khó tránh khỏi sẽ đụng chạm,đụng tới làn da trên lưng hắn,lại là phi thường rắn chắc,có dãn.
Di?
Đây là cái gì?
Ôn Hướng Dương một đường đi xuống sát,cách mặt nước,giống như sờ đến m