Edit: Tịnh Hảo
“Nếu như cô ta còn sống, sẽ là nữ quân nhân đầu tiên trong lịch sử bộ đội lính đặc chủng của chúng ta, chỉ tiếc cô ta không phải là đàn ông, bằng không…”
“Bằng không cái gì? Bằng không cậu sẽ trở thành huynh đệ tốt cùng với cô ta?”
Quan Lê Hiên hừ nhẹ khinh bỉ Nguyên Đông Nam.
“Một năm trước ở Thái Lan tôi đã từng gặp một người có dung mạo rất giống cô ta.”
Chiến Tả nhai sườn lợn kho tàu nhỏ, hàm hồ nói một câu, lập tức đưa tới sự vây xem.
“Sao em không nói sớm!”
Chiến Vân Tế xụ mặt xuống khiển trách một tiếng, thu hồi tầm mắt trên người Đường Đóa, ngược lại trừng mắt nhìn Chiến Tả.
‘Ừng ực’ Chiến Tả kinh sợ vội vàng nuốt thức ăn đầy miệng, không khí không thông được khiến anh ta bị nghẹn nửa ngày.
Vội vàng uống nước cho đồ ăn trôi xuống.
“ĐxxCM, lão đại Chiến, nói chút đạo lý được không, lúc đó em đứng ở tầng 12 trên lầu, còn cô ta đứng ở lầu dưới, em là trâu bò nhưng cũng là một người bình thường, không thể sánh bằng kính viễn vọng độ phân giải cao, hơn nữa, lúc đó cũng chỉ là bóng dáng thoáng qua, chợt lóe lên.”
Chiến Tả ở trong quân đội lâu năm dưỡng thành bệnh cũ, lúc gấp gáp lời nói liền bẩn, có lúc khó nghe đến độ khó nghe, anh ta từng nói: Mẹ nó, đều tại mang binh huấn lệnh gây họa.
Hồi lâu Chiến Vân Không cũng không mở miệng nói chuyện, ngón tay thon dài lúc nhanh lúc chậm gõ lên mặt bàn, người của anh đều biết đây là lúc anh đang suy nghĩ, giống như người có ý xin đừng quấy rầy.
Nghĩ ngợi chốc lát—
Lông mày Chiến Vân Không cau lại, trong tròng mắt đen cuồng dã khát máu, thoáng qua màu đỏ thắm hung tàn.
“Cô ta rất nhanh sẽ hiện thân.”
Một ngụm chất lỏng trượt vào miệng, hầu kết chuyển động, người đàn ông khêu gợi đến cực điểm.
“Đường tổng, chị xem, tôi có tiềm chất của thiên hậu không, nếu không tôi xuất ngũ đi theo chị.”
Từ phòng sách ở lầu hai đi xuống, khí chất tao nhã, tầm mắt Vương Linh rơi vào khuôn mặt tinh xảo của Đường Đóa, đúng là một người con gái xinh đẹp.
Mà đối lập với Đường Đóa, người đàn ông nào lần đầu tiên liếc mắt đã nhìn chằm chằm vẻ xinh đẹp trưởng thành của Vương Linh, hai người con gái nhìn nhau cười một tiếng, ấn tượng hai bên tốt vô cùng.
Lấy con mắt tinh đời chuyên nghiệp tạo ra minh tinh của Đường Đóa phân tích, toàn thân Vương Linh đều có sẵn tiềm chất thiên hậu, còn có người con gái khác không có khí thế hiên ngang mạnh mẽ, rất mê người, không hẹn mà hợp với quan điểm của Noãn Noãn.
“Chị giơ hai tay hoan nghênh, hiện tại chị liền nghĩ tới hợp đồng, chúng ta lập tức ký hiệp đồng.”
Đường Đóa là một người con gái mạnh mẽ vang dội, ở trên thương trường nói sao làm vậy.
Cô buông chén đũa xuống đi lấy giấy bút. Phải nhanh chóng tự mình thu nhận hạt giống thiên hậu này mới được.
Noãn Noãn giấu mặt ở sau chén cười kịch liệt, trộm liếc mắt nhìn Chiến Vân Tế bên kia một cái, chỉ thấy đại thiếu Chiến, nụ cười vẫn ôn hòa như cũ, đáy mắt lại gợn sóng, đây là điềm báo bão tố sắp tới.
Vương Linh ngẩn ra.
“Chị dâu, chuyện này em chính là chỉ nói đùa một chút thôi, hì hì.”
Vội vàng kéo cổ tay cô ấy, ngăn sự kích thích của cô ấy lại, nếu ông ngoại biết nguyên nhân cô giải ngũ chính là vì muốn làm minh tinh sẽ chém cô mất.
Đường Đóa ấm ức khó chịu bưng chén cơm lên lần nữa, than vãn một tiếng.
“Ai— Chị cảm thấy phát hiện được hai mầm mống có tố chất thiên hậu, một người cũng không thể thuộc về chị, buồn bực, vẫn là ăn cơm đi.”
Lúc này—
Trên TV treo trên vách tường ở phòng khách truyền đến tin tức giải trí.
Trong miệng Noãn Noãn nhai bông cải xanh trong lúc vô tình liếc qua.
“Buổi sáng hôm qua ở vườn hoa biệt thự Thái Dương Sơn, mọi người chứng kiến tiểu thiên hậu Trì Liễu và tiểu vương Phong Tây bởi bì một người con gái mà xảy ra xung đột, thậm chí còn muốn động thủ…”
Noãn Noãn lờ mờ, chính mình lên ti vi rồi, là người nào rảnh rỗi như thế, này không phải đặc biệt gây phiền toái cho cô sao.
Mặt Đường Đóa biến sắc trắng xanh, ầm, đặt chén xuống bàn.
Thay đổi sự dịu dàng thường ngày, mặt nghiêm tối tăm, lông mày nhíu lại, sau một giây liền móc điện thoại đi động ra.
“Là tôi, lập tức gọi đài truyền hình loại bỏ tin tức của Phong Tây cho tôi, tôi mặc kệ cậu dùng phương pháp nào, tóm lại tôi không muốn nhìn thấy tin tức kia xuất hiện nữa, hiểu chưa…”