" ca không làm việc sao?" Hạ Tâm Y nghĩ nghĩ rồi nhắn lại.
Tin nhắn rất nhanh đã có người trả lời lại nhưng cũng vô cùng ngắn gọn đúng phong cách Hạ Thừa Viễn.
" có ".
Hạ Tâm Y chấm hỏi đầy đầu đang làm việc thế nào nhắn tin được a, cô nhìn giờ trong điện thoại thì chỉ mới 9h hôm nay lại là thứ ba thế thì đang giờ làm a.Boss suy nghĩ cô đúng là không theo kịp a.
"?" Hạ Tâm Y gửi một dấu chấm cho Hạ Thừa Viễn.
" anh là chủ " Hạ Thừa Viễn ngắn gọn nhắn một dòng.
Hạ Tâm Y thực sự cạn lời để nói, Hạ Thừa Viễn cô ở chung gần đây cảm thấy hắn là một con người rất bá đạo, lại không nói lí, nhưng nghĩ lại cũng đúng người ta là chủ thì có ai dám quản lí chứ?.
" ca làm việc đi " Hạ Tâm Y khi nhắn với Hạ Thừa Viễn cô không biết nói gì, tâm trạng cô hơi mơ hồ cảm xúc một chút cô không biết nên dùng thái độ gì để nói chuyện nữa, hắn là chuyện gì mà lại đối với cô tốt chứ?.
" ừm " Hạ Thừa Viễn không nói gì thêm nữa.
..........
Hạ Tâm Y ở đoàn phim cũng chỉ tới đầu giờ chiều liền trở về khách sạn, nằm nghỉ ngơi một lúc sau đó liền cảm thấy nhàm chán ra ngoài dạo một vòng, nhưng quyết định đó bây giờ cô có chút hối hận a, vì sao à? vì cô đang bị một đám người không biết vì sao đang kiếm cô khắp nơi bên ngoài a.Mà cũng không hẳn là tìm cô mà là tìm nam nhân bên cạnh, lại có ai hỏi cô tại sao không đi ra? cô sẽ mắng ngốc à, đám người đó đang truy sát nam nhân này a.
Mà Hạ Tâm Y chiều nay chỉ tính đi dạo thôi kết quả quản nhiều chuyện bao đồng quá nhìn thấy một người nằm ở trong hẻm nhỏ liền vào xem thử kết quả thì anh ta đang bị thương nơi bụng có vẻ nguy hiểm, máu chảy rất nhiều nhưng vẫn còn tỉnh táo để bóp cổ cô a, sao đó à kết quả cô vẫn giúp nam nhân nọ ý muốn đưa hắn ta đến bệnh viện nhưng nam nhân bảo không muốn, chỉ muốn cô đưa hắn đến ngôi biệt thự nhỏ ở ngoại ô điện đến dãy một số lạ sẽ có người đến đón hắn ở ngoại ô kia có người của hắn đến đó sẽ có người xử lí, kết quả chưa ra được đã có một đám người dáng vẻ hung tợn tìm kiếm cô phải trốn cùng hắn ta a.
Hạ Tâm Y cảm thấy đúng là dọa người vậy mà lại được xem phim thật cảnh thật truy đuổi ám sát đúng là điên rồ mà, cô thật khóc không ra nước mắt, chờ đám người đi khỏi, cô mới dám bắt một chiếc xe đến chỗ hắn ta nói dù sao giúp người giúp cho chót, nhưng cô sợ cô sẽ bị đám người đó ám sát đi thật đáng sợ a.
.............
" anh tỉnh rồi hả, thật dọa người mà " Hạ Tâm Y thấy nam nhân kia đã tỉnh thì thở phào nói.
Nam nhân nhìn cô đôi mắt đen trong suốt, ngũ quan tuấn tú so ra không thua gì Hạ Thừa Viễn nhưng Hạ Thừa Viễn, nhưng so ra Hạ Thừa Viễn vẫn là hơn một chút. Nam nhân nhíu mày nhìn cô sau đó phun ra mấy chữ.
" cảm ơn cô, cô cần bao nhiêu tiền tôi sẽ đưa cho cô coi như tiền cô giúp tôi ".
Hạ Tâm Y nghe thấy liền tức giận, tiền? có tiền thì ngon sao? cô xém nữa lad chết rồi đó, giúp hắn ta vậy mà một câu cảm ơn đàng hoàng cũng không có đúng là...cô làm ơn mất quán mà hừ.
" hừ tiền nhiều thì hay lắm sao? xém nữa là tôi chết rồi đó? không biết khi về có bị ám sát không ".
" ca cũng chưa trở thành lão công của bà đây, vậy mà bị ám sát chết thật thảm " Hạ Tâm Y buồn rầu nói dù sao kiếp này có thay đổi cô muốn dũng cảm theo đuổi tình yêu của bản thân, cô đối với Hạ Thừa Viễn thì đúng là chỉ hai chữ chấp niệm a.
Nam nhân không ngờ cô lại phản ứng vậy nệ có chút ngoài ý muốn nhìn kĩ cô một chút hắn ta thấy có điểm giống người quen mà người đó là...cấm kị của hắn ta.