Bỗng Một Ngày Trở Thành Thiếu Phu Nhân

Chương 2: 2: Bỗng Được Cầu Hôn





Lý Nhã Tranh đã quyết định chọn con đường ngắn nhất để về nhà để ngăn chạn thảm kịch giữa đường phố cô vừa chạy được một đoạn thì có người đứng chặn trước mặt cô không cho cô đi, người đang đứng trước mặt cô là một người đàn ông lịch lãm, vẻ mặt lạnh lùng , ăn mặc khí chất của một người giàu có.
Không ! Phải nói chính xác hơn là người này đang quỳ trước mặt cô, quỳ bằng một gối tay thì mở một chiếc hộp màu đen nho nhỏ và đưa từ từ lên và nói:“ Xin em hãy đồng ý lấy tôi ” chiếc nhẫn lấp lánh đó còn sáng hơn cả ánh nắng mặt trời đã thu hút ánh mắt của cô, chiếc nhẫn đính một viên kim cương rất to cũng phải 10 cara.

Lý Nhã Tranh đã sống đến tận 29 tuổi chỉ dám đeo đồ bạc nay thấy kim cương đã bị nó hớp hồn ! Trong đầu cô bây giờ chỉ suy nghĩ: “ Hay quá mình mới mất việc và đang bí tiền nếu viên kim cương đó mà là của mình thì mình sẽ không cần lo đến việc tiền nhà, tiền nước và mình có thể mua một chiếc điện thoại và một chiếc túi xách rồi ” những ý nghĩ ấy chỉ thoáng qua mà thôi vì cô cho rằng người đàn ông trước mặt mình bị bạn gái đá nên mới tức giận cầu hôn một người con gái lạ để cô ấy quan tâm mà quay lại với mình hay ở trên tivi cũng có chương trình bất ngờ cho khán giả, chắc là đạo diễn truyền hình đang ẩn nấp ở đâu đó để quay cảnh cầu hôn để xem người được cầu hôn có phản ứng như thế nào?
Nghĩ đến việc có máy quay phim đang quay lén mình thì Lý Nhã Tranh đã rùng mình trở nên căng thẳng vì cô bây giờ không khác gì “ Đại Hồng thuỷ vỡ trận " quay lên trên tivi thì cả đất nước biết đến mình mất cô đang căng thẳng không biết làm sao thì có một tiếng ho làm cho Lý Nhã Tranh rời mắt khỏi chiếc nhẫn kim cương đó rồi đưa mắt nhìn sang bên người đàn ông đang quỳ bỗng Lý Nhã Tranh bỗng hoảng hốt.

Nhìn người đàn ông này xem có phải quá đẹp trai hay không? nãy giờ Lý Nhã Tranh chỉ chăm chú nhìn vào chiếc nhẫn kim cương nên không để ý đến anh chàng đang quỳ này có đẹp hay không bây giờ nhìn thấy mới hoảng hốt.

Lâu nay Lý Nhã Tranh chỉ nhìn thấy những Tổng tài trên báo hay các anh diễn viên đẹp trai trên tivi thôi, bây giờ thấy ngoài đời bằng một con người bằng xương bằng thịt đang đứng trước mặt cô làm cho cô muốn nhìn mãi không muốn rời mắt.

Lý Nhã Tranh chạm phải ánh mắt của người đàn ông cũng đang chăm chú nhìn cô không chớp mắt.
Nhưng không muốn rời mắt thì cũng phải rời vì cô còn có chuyện cần phải giải quyết.

Lúc này nội tâm cô đang giằng co dữ dội việc cô có nên đón nhận lấy chiếc nhẫn và lời cầu hôn hay không? vì nếu không nhận thì người đàn ông đó sẽ gối ở đây mãi thì không hay sẽ bị những ánh mắt của người qua đường nhìn và kéo nhau lại xem thì đến lúc đó còn ngại hơn.
Lý Nhã Tranh đắng đo mãi với nội tâm của mình thì cô cũng hạ quyết tâm nhận lấy chiếc hộp đựng chiếc nhẫn rồi chạy thẳng về phía nhà mình thật nhanh để ngăn chặn dòng sông tràn ra.
“ Chờ đã ” một cánh tay mạnh mẽ nắm chặt lấy tay cô rồi hỏi :“ Em tên gì ? ”

Lý Nhã Tranh thấy lạ nhưng cũng trả lời: “ Lý Tranh Tranh ” đó là một cái tên mà cô luôn cho người lạ mà cô không quên biết.
Anh chàng ấy trầm tư mãi mà không thả tay cô ra rồi nói :" Còn điện thoại "
Không bi/ến thái vậy chứ ! tên cũng đã hỏi rồi mà điện thoại cũng cần hả? hay anh ta muốn điều tra về mình nhưng chắc không phải vậy đâu chắc là đài truyền hình nào đó muốn anh ta làm vậy.
Cô lại nhìn anh chàng ấy, nhìn đôi mắt lạnh lùng ấy cũng có phần hung dữ nếu cô mà không trả lời thì sẽ không cho cô đi mất nên Lý Nhã Tranh đã nói thật nhanh: “ Số điện thoại của em là 0378xxxxxx "
Anh chàng đẹp trai ấy lập tức buông tay cô ra, Lý Nhã Tranh chạy thật nhanh mất dần, chỉ còn ánh mắt của người đàn ông ấy vẫn nhìn hình bóng của cô mà khoé môi bất giác cười lúc nào không biết.
Thế là Lý Nhã Tranh đã chạy về nhà và nhanh chóng giải quyết xong dòng sông sắp tràn, giải quyết xong cô nấu một bát mì vì cô không giỏi nấu cho lắm nên cô hay ăn mì ăn liền cho nhanh.

Mỗi lần ăn cô lại nghĩ đến việc chuẩn bị đóng tiền nhà và các chi phí khác, này cô lại bị đuổi việc, lại mất luôn chiếc điện thoại và chiếc túi.


Vốn có thể dựa vào công việc để kiếm thêm những đồng lương ít ỏi nay mất việc thì đến mì gói cũng không có mà ăn.
Ăn xong, cô đi ngủ đến đi ngủ rồi mà cô cũng nghĩ đến tiền bỗng một suy nghĩ lóe sáng trong đầu cô chiếc nhẫn kim cương đó mà anh chàng đẹp trai đã cầu hôn cô nhưng đó chỉ là một chiếc nhẫn kim cương bình thường thôi cũng chỉ là hàng giả nếu chiếc nhẫn đó là thật thì hay biết mấy, cô có thể trả tiền nhà và các chi phí khác.
Lý Nhã Tranh suy nghĩ đến tiền và chiếc nhẫn kim cương đó mãi mà cô ngủ thiếp đi lúc nào không biết..