Qua hôm sau, Ashton đã đứng đợi Thuỷ Du khá lâu. Khi vừa thấy anh Thuỷ Du ngay lập tức quay mặt bỏ đi. Ashton liền chạy theo giữ chặt cô lại.
- Này, sao cô lại lơ tôi hả?
Thuỷ Du trợn mắt nhìn Ashton, lạnh lùng hỏi:
- Anh muôn gì?
Ashton vẫn không chịu bỏ cuộc:
- Tôi đã nói mời cô đi ăn rồi mà.
Thuỷ Du thở dài, mệt mỏi với độ lì lợm của Ashton:
- Anh dai thật đấy. Tôi đã bảo không đi rồi mà sao anh cứ theo làm phiền tôi hoài vậy.
- Vậy sao. Thế thì cô vẫn phải theo tôi.
Nói rồi, Ashton nắm lấy tay Thuỷ Du lôi đi. Thuỷ Du không chịu đi cứ cố thoát khỏi bàn tay rắn chắc của Ashton:
- Anh tính đưa tôi đi đâu vậy hả?
- Tới sở cảnh sát
Nghe tới cảnh sát, Thuỷ Du liền vùng vẫy mạnh hơn, cuối cùng cô cũng đã thoát khỏi bàn tay của Ashton, cô giận dữ nói:
- Tôi làm gì mà anh lại đưa tôi đến đó hả?
Ashton đưa ra cái vụ mà Thuỷ Du làm trầy xe anh mấy hôm trước. Lúc đầu, Thuỷ Du chối đây đẩy, còn thách thức Ashton đưa ra bằng chứng. Cho đến khi anh đưa đoạn clip ra thì Thuỷ Du mới cúi đầu nhận tội. Cô đưa ra bộ mặt thảm thương, năn nỉ Ashton tha cho cô một lần và hứa sẽ từ từ thanh toán tiền sửa chữa sau. Nhưng điều Ashton muốn không phải là chi phí sửa chữa mà anh muốn Thuỷ Du tối nay đi ăn tối với anh. Thuỷ Du lúc đầu ngoan cố không chấp nhận nhưng rốt cuộc vì sợ đến cảnh sát mà cô đã phải miễn cưỡng gật đầu.
Thuỷ Du cứ gật đầu đại vậy thôi chớ cô cũng không nghĩ tối nay là mình sẽ đi được. Thế nào cô cũng bị Diệp Tư, Diên Vỹ giao cho một núi công việc làm cho đến khuya. Và thế là cô lấy cớ này để không đi được và Ashton sẽ ngao ngán vì phải chờ đợi. Nhưng có lẽ như kế hoạch của cô hoàn toàn thất bại. Ashton không gọi điện thoại hay đợi cô bên ngoài như cô nghĩ. Anh ta vào tận phòng làm việc của cô. Khi Diệp Tư và Diên Vỹ giở trò cũ, anh đã đứng ra bảo vệ cô. Thật tình cô chẳng muốn ashton bảo vệ cô chút nào. Cô mong điều này xảy ra thì đúng hơn. Và cuối cùng cô vẫn phải dành cả buổi tối này cho Ashton.
Ashton lái siêu xe đến rước Thuỷ Du trước con mắt ghen tị của nhiều người, trong đó có cả Diệp Tư và Diên Vỹ.
Ashton đưa Thuỷ Du đến một nhà hàng sang trọng bậc nhất và đây cũng là một trong những nhà hàng lớn nằm dưới sự quản lý của Ashton. Lúc xe dừng trước nhà hàng, Thuỷ Du đã chần chừ không muốn xuống. Cô nhận ra đây chính là nhà hàng lúc trước mình làm việc. Khi đó cô đã bị đuổi việc vì cái tội đánh nhân viên và đôi co với khách hàng.
Nhớ đến là bực mình. Cách đây không lâu, lúc Thuỷ Du vẫn còn làm phục vụ ở đây. Cô được một đại gia để ý. Phải nói là Thuỷ Du có thể gọi ông ta bằng cha thế mà ông ta cứ lẽo đẽo theo cô. Hết lấy tiền ra dụ đến dựa vào tiền mà đe doạ cô. Nhưng có vẻ ông ta đã lầm. Nói đến tiền thì Thuỷ Du đây đâu có thiếu. Cô năm lần bảy lượt từ chối. Tức khí ông ta quay sang tán tỉnh cô nhân viên Dư Y xinh đẹp, quyến rũ. Lão đại gia đó thường hay đến rước Dư Y về sau mỗi khi tan làm trước bao con mắt ngưỡng mộ của bao nhiêu người. Thuỷ Du tưởng là đã trút bỏ được gánh nặng nhưng cô tình nhân của lão đại gia ấy vẫn cứ hay cố ý gây sự với cô. Thuỷ Du đã năm lần bảy lượt bỏ qua nhưng cô ta vẫn chưa chịu buông tha cho cô. Cho đến khi cô ta cố ý gạc chân Thuỷ Du khi cô bưng đồ ăn ra cho khách làm cho cô bị ngã sóng soài ra đất, đĩa thức ăn trên tay bị rơi xuống vỡ toang. Thuỷ Du bị quản lý chưởi một trận té tát vào mặt vì tội bất cẩn. Đã thế Thuỷ Du còn bị bắt phải bồi thường đĩa thức ăn mắc tiền đó. Nói gì chớ đụng đến tiền bạc là Thuỷ Du không bao giờ bỏ qua. Cô thì tiết kiệm từng đồng từng cắc vậy mà lại phí phạm tiền bạc với ba cái trò ghen tuông vô bổ của cô ta.
Thuỷ Du vào bếp gặp nói chuyện với Dư Y. Thuỷ Du chỉ mong một câu xin lỗi của cô ta thôi thì cô cũng đã bỏ qua mọi chuyện. Nhưng mặt Dư Y cứ kênh lên, thách thức. Cô ta còn nói là sẽ khiến cô sống không bằng sống chết không bằng chết. Sẽ khiến cho Thuỷ Du thân tàn ma dại đến nỗi không còn ngước mặt lên nhìn ai. Thuỷ Du không hề tức giận. Cô chỉ cảm thấy thương hại cho cái lối suy nghĩ ích kỉ và ghen ghét người khác của Dư Y. Dư Y không nén sự tức giận và tát Thuỷ Du một tát. Tát Thuỷ Du một tát Thuỷ Du trả lại cô ta hai tát cực mạnh làm cô ta xém nữa là ngã. Dư Y điên tiết lên định xông lên nắm tóc Thuỷ Du. Tưởng dễ vậy sao? Thuỷ Du một tay nắm chặt lấy tay cô ta, tay kia nắm tóc cô ta mà kéo làm Dư Y la lên oai oái, nước mắt chảy ròng ròng. Cứ tưởng Thuỷ Du yếu đuối như vẻ bề ngoài không ngờ cô ấy lại mạnh đến thế. Cuối cùng Thuỷ Du đã bị đuổi việc. Cũng là lẽ tất nhiên thôi, Dư Y là tình nhân của đại gia cơ mà sao cô có thể đấu lại được cơ chứ. Sau đó Thuỷ Du có nghe phong phanh đâu đó là Dư Y có nhờ đến lão tình nhân của mình cho người xử Thuỷ Du nhưng đã bị ông ta từ chối.
Thuỷ Du quan sát xung quanh để tránh bị người quen ở đây bắt gặp. Gặp lại thì khó xử quá vì cô làm loạn ở đây cũng nhiều. Thấy ai quen là cô cứ núp sau lưng Ashton làm Ashton rất khó hiểu. Anh có hỏi Thuỷ Du tại sao cô cứ trốn như thế thì cô cứ chối đây đẩy, bảo mình đâu có trốn gì đâu.
Ashton bảo cô đúng đây đợi anh một lát vì anh có một cuộc gọi quan trọng cần phải nghe. Thuỷ Du ngoan ngoãn ngồi đợi. Bỗng đâu đó xuất hiện người quản lý khi xưa. Bà ta lập tức nhận ra Thuỷ Du ngay mặc cho Thuỷ Du cứ tìm cánh trốn tránh. Thế là chuyện xui xẻo mà cô nghĩ đến rốt cuộc cũng tới.
Cứ tưởng Thuỷ Du lại đến đây năn nỉ vào làm việc lại nên cô ta đến đuổi cổ Thuỷ Du đi. Bà ta nói luôn mồm không để Thuỷ Du giải thích câu nào. Không những thế bà ta lại cứ đẩy mạnh Thuỷ Du, nắm tay cô lôi đi.
Ashton bất thình lình xuất hiện. Anh giật lại tay Thuỷ Du từ bàn tay thô bạo của bà quản lý. Anh nắm chặt lấy tay Thuỷ Du như muốn đánh dấu chủ quyền. Bà quản lý khiếp sợ cúi đầu xin lỗi Thuỷ Du liên tục mặc cô cứ xua tay bảo không sao, đây chỉ là hiểu lầm.
Thuỷ Du ngạc nhiên trước phản ứng gay gắt của Ashton. Không ngờ anh ấy lại giận dữ khi có người ức hiếp Thuỷ Du. Cái nắm tay khi nãy làm cô khá rung động, tim cứ đập liên hồi. mà phải rồi, được một anh đẹp trai nắm tay thế thì không rung động cũng lạ.
Ashton và Thuỷ Du ở trong một phòng ăn riêng vô cùng sang trọng. Bên ngoài còn có thể ngắm nhìn khung cảnh thành phố đêm nữa vô cùng đẹp và lãng mạn. Phòng thì lớn nhưng chỉ có hai người làm Thuỷ Du có vẻ hơi ngại. Cô cứ nhìn ra bên ngoài vờ như đang ngắm cảnh nhưng tâm trí thì không phải thế. Trong lòng tâm trí cô rối bời chẳng suy nghĩ được gì ra hồn cả. Hai mươi ba năm nay Thuỷ Du chưa một lần hẹn hò ai và chưa một lần yêu ai cả. Cô có rất nhiều người theo đuổi nhưng cô từ chồi hết. Đơn giản là vì lúc đó cô chỉ tập trung vào việc kiếm tiền thôi, chẳng muốn yêu đương gì cả.
Ashton nói Thuỷ Du hãy gọi món ăn. Thuỷ Du nhận lấy menu và gọi mấy món mà mình thích. Cách gọi của Thuỷ Du không giống như đây là lần đầu tiên cô được đi ăn nhà hàng. Có làm việc ở đây lâu năm thì phong thái, ánh mắt, cử chỉ cũng không thể sang trọng, quý phái vậy được. Ashton khen Thuỷ Du biết chọn món nhưng đối với cô đây là lời khen hay là còn có ý gì khác.
Khi thức ăn được dọn lên, Thuỷ Du lại đối diên với kẻ thù năm xưa: Dư Y. Thuỷ Du không ngờ là cô ta vẫn còn làm việc ở đây. Cứ nghĩ cô ta sẽ nghĩ việc khi cặp kè với lão đại gia đó chứ. Dư Y nhìn Thuỷ Du trân trân vừa kinh ngạc, vừa ganh tị. Cô ta đem thức ăn đặt lên bàn rồi lẳng lặng ra ngoài.
Không may là thức ăn của cô lại có cà rốt mà cô quên mất nói với nhà hàng là đừng bỏ cà rốt vào. Bỏ thì không đúng lắm nên cô cố gắng ăn cho hết. Thấy Thuỷ Du ăn có vẻ miễn cưỡng nên Ashton hỏi lý do. Cô nói là cô không ăn được cà rốt nhưng không thể bỏ nó được. Ashton nhìn cô rồi nói nếu cô không thích ăn thì đừng ăn, không nên tự ép mình. Nhưng cô vẫn không chịu nghe. Rốt cuộc, Ashton phải vớt hết cà rốt trong dĩa của cô qua dĩa của mình và nói anh rất thích cà rốt và sẽ ăn hết chúng nên cô không cần lo bỏ phí nó nữa.
Thật ra, Ashton cũng như Thuỷ Du không thích ăn cà rốt nhưng anh lại chấp nhận ăn cái thứ mà mình ghét vì cô.
Việc Thuỷ Du ghét ăn cà rốt làm Ashton cứ suy nghĩ hoài. “Thuỷ Du của mình cũng rất ghét ăn cà rốt cô ấy cũng vậy. Nói mới nhớ, cô ấy cũng là người thứ hai có sở thích đánh kinh điển là nắm lấy tóc của mình”. Dù không muốn nghi ngờ nhưng chẳng lẽ đây lại là trùng hợp nữa sao.
Taị đây, Ashton nói thật ra tuổi của mình. Anh bảo là anh với Thuỷ Du bằng tuổi. Thuỷ Du mém xíu nữa là làm rớt cái muỗng xuống đất. “Không ngờ anh ta bằng tuổi mình mà trước giờ cứ gọi anh, anh muốn trẹo cả lưỡi, đúng thật là”
Đây là lần đầu tiên hai người ngồi đốii diện, nói chuyện nhẹ nhàng với nhau. Chớ trước giờ nếu Thuỷ Du không tạt nước lau nhà hay đâm sầm vào người Ashton thì cũng là những lần cãi vã tay đôi với nhau mà thôi.
Thuỷ Du chợt có điện thoại. Cô xin phép Ashton nghe máy. Mặt Thuỷ Du dần dần biến sắc, mặt lo lắng, tay run run, miệng không nói lên lời. Cô gần như mất bình tĩnh hoàn toàn, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt chỉ đang trực trào ra.