Bông Hồng Băng

Chương 54: Chương 52





Em nhìn lại mình đi, đã đau như thế rồi mà còn tham ăn_gray không nhịn nỗi cười
Giám đốc còn cười với nó nữa, mình thì chẵng được một cái nhếp mép. Hừ, cói lát nữa mày còn vui vẻ không
Ngoan, ăn đi_sin dỗ nó
cái này thì sao mà nuốt nổi, ít nhất cũng phải có mấy lát thịt chứ_nó bĩu môi
thịt khó tiêu lắm, ăn đi rồi uống cái này vô_sel
không, không đời nào em ăn cháo loãng_nó lấytay bịt miệng, phản khán
đừng lộn xộn, ăn đi_hắn nảy giờ mới lên tiếng
ăn cái đầu anh ấy_nó gắt
đưa cháo chô tôi_hắn lấy cháo từ tay los rồi ngồi xuống bên cạnh nó, múc một muỗng, đưa lên miệng nó
A, há miệng ra_hắn
Không_nó

Có há miệng không, nếu không anh sẽ bón cho em bằng miêng, anh dám làm đấy_hắn thì thầm vào tai nó
A, ăn thì ăn, đưa đây_nó giựt cháo từ tay hắn, miễng cưỡng ột muỗn vào miệng
5s sau, tô cháo đã bay lên thiên đường (t/g: ủa bay vào bụng chị sun mà; sun: bay cái đầu mày á, nói văn vẻ tí mà cũng bắt bẻ; t/g dạ em biết)
Còn cái gì ăn không, ăn cái này thì sao mà no_nó
Heo, uống thuốc đi_hắn đưa thuốc cho nó
Không_nó
Không thì anh bón cho nhá_hắn
Ơ... uống, đưa đây_nó lần nữa gựt thuốc từ tay hắn, cho vào miệng rồi nhận lấy ly nước, tu ừng ực
Các người ác độc, bắt nạt bệnh nhân, thế giới này cần công lý không chứ_nó giả mếu, chỉ lần lượt từng người bọn hắn
Ai bắt nạt em, mọi người chỉ....._sel chưa nói hết câu thì
Buồn ngủ quá, đi ra ngoài hết cho_nó ném cái gối vào người hắn

Này, giận rồi hả_hắn
Không nói nhiều, đi ngủ đây_nó dần chìm vào giấc ngủ
Thôi, ngủ rồi, mọi người nghỉ ngơi một lát đi, mấy ngày nay quá mệt mỏi rồi_sin
ừm_đồng thanh rồi đi ra khỏi phòng
hừ ngủ rồi à, cô không biết số phận mình sẽ đi vào đâu đâu, sắp tới rồi đó_cô y tá cười rồi cũng đi ra ngoài
một lát sau, cô y tá quay lại với bình chuyền nước trên xe đẩy
viện trưởng, trưởng phòng, đã đến giờ thay bình chuyền nước cho bệnh nhân_cô y tá nói với bọn hắn đang ở ngoài hành lang (à quên, cặp đôi cuả elenl và vila đã về nghỉ ngơi lúc nó ăn cháo)
ừm, cẩn thận, đừng làm em ấy thức giấc_gray
vâng_cô y tá
đừng làm em ấy thức giấc, cảm ơn anh đã nhắc nhở, tôi sẽ cho cô ấy của anh có giấc ngủ ngàn thu luôn, sắp rồi đó
cô y tá nhìn nó đang ngủ say (cháo lúc nảy có thuốc mê)
tôi là sứ giả của thần chết, chào mừng cô đến với cánh cửa tử thần_cô y tá lẩm nhẫm, giơ ống tiếm lên, định tiêm cho nó thì.....nó mở mắt, tránh mũi tiêm
cô là ai, tại sao lại muốn giết tôi_nó
cô...cô...sao cô không ngủ_cô y tá ngạc nhiên