Bông Hồng Băng

Chương 23: Chương 23





đúng là, thằng kin kia, mày dám ba hoa hả_sel mừng rỡ
chính sát là 38 chai_nó trả lơig tỉnh bơ
HẢ_cả bọn nhìn nó bằng con mắt ếch
Sao uống nhiều vậy_sin
Muốn thử cảm giác say nên uống_nó trả lời tỉnh bơ
Mà sao em biết là 38 chai_sin
Thì uống miết mà không say nên chán, ngồi đếm chơi_nó. Lúc này cả phòng đơ toàn tập luôn
Tốt nhất là cô không ên lặp lại lịch sử này một làn nào nữa, cô vừa phải sốc ruột vì uống 38 chai Rhum đấy, đừng ban giờ thử nữa và giờ nghỉ đi, đây là ngày thứ hai trong tuần cô vô bẹnh viện này rồi á_ông bác sĩ tuôn một loạt giáo huấn rồi cùng cô y ta đi ra ngoài. Bây giờ cả bọn mới nhận ra ông bác sĩ đó chính là ông bác sĩ đã băng bó vết thương cho nó vào hôm qua
Xuất viện_nó phán một câu
Nhưng em mới sốc....thôi, cũng được_sin nói rồi đi ra mở cửa cùng lúc đó, cánh cửa lại mở ra, đập vào đầu sin một phát rõ đau
Sun, mà có sao không_elenl bay thẳng đến bên cạnh nó
Tao không sao_nó nhe răng cười

Mày uống bao nhiêu mà ra nông nỗi này_vila đứng sau lưng elenl lo lắng hỏi
Tao uống ít mà_nó
Ít mà, chỉ 38 chai Rhum loại mạnh ấy_sin xoa xoa cái đầu của mình chen vào một câu
CÁI GÌ_lần này lại có 2 cái loa vang lên bằng volume mạnh nhất
Mày muốn tự tự hả_elenl
Không có gì, tao uống có vài chai thui mà sao bọn mày cứ nhặn lên, nhức hết cả đầu_nó pực mình quát lên
Không nói nhiều, xuất viện_nó nói rồi đứng lên đi lại tủ đồ, lấy bộ đồ rồi vô phòng vệ sinh thay
5s sau, nó bước ra, trên mặt còn vương lại vài giọt nước
Đi thôi_nó bước ra khỏi phòng bệnh một cách tự nhiên. Mọi người chạy theo sau nó
Sun à, bà muốn ăn gì, tui nấu cho_elenl
gà hầm, cháo chim bồ câu, bún riêu, vịt quay....bla....bla_nó kể một lèo
nè, có phải mày vừ sốc ruột không vậy_vila hơi ngạc nhiên vì cái tính háu ăn của con bạn

không ăn được, bác sĩ nói vừa mới sốc ruột nên không được ăn gì, chỉ húp cháo thui_sin từ đâu bay lại
không, bác sĩ nói thì kệ bác sĩ, em ăn thì kệ em_nó ngang ngược
không anh không cho ăn_sin
ăn_nó
không ăn_sin
........
Vậy là một tràng ăn-không ăn được nó và sin ca cho tới khi không thể nói được nữa.
Được thôi, chỉ cần bác sĩ cho ăn là được chứ gì_nó nói rồi đi tìm ông bác sĩ làm tụi kia đi theo mệt nghỉ. Nó xông vào từng phòng một để tìm và cúi cùng trời không phụ lòng nó, nó đã tìm được phòng ông bác sĩ đó
Cô tìm tôi_ông bác sĩ đang ngồi trên bàn làm việc nhứng mày lên nhìn nó. Nói thật, ông chưa thấy bệnh nhân nào ngang ngược như nó (ổng còn ngạc nhiên vì vụ uống 38 chai Rhum á mà; t/g nói lun nha, gọi là ông như ông bác sĩ đó mới có 25 tuổi à)
Anh nói không tôi không được ăn gì ngoài cháo_nó vào thẳng vấn đề
ừm, bệnh nhân mới súc ruột không được ăn gì hết_Bác sĩ
tại sao_nó
cô vô lý thật á, cô là bệnh nhân thì phải nghe lời bác sĩ chứ_bác sĩ
vậy thì anh nói đi, tôi có thể ăn gà, bún riêu, hamburger, bla....bla_nó tuôn một tràn làm ông bác sĩ chóng mặt luôn
không, bệnh nhân mới súc ruột phải nằm viện một tuần, không được ăn gì mà phải chuyền nước biển (cái này là mình chém đại nha) còn cô, cô được về nhà, còn được ăn cháo nữa, nhiêu đó là đã quá lắm rồi_ông bác sĩ tuôn một tràn
em quậy nhiêu đó là được rồi, về nhà đi, ăn dặn người nấu cháo rùi_sin can