Bổn Tọa Thấy Trên Trời Có Con Chim Sắt Σ( ゜- ゜)

Chương 32: Cường giả vi tôn




Đám cưới của Andrea được quyết định nhanh, xảy ra cũng nhanh. Ngày tổ chức lễ cưới của cô, rất nhiều người được mời đến, trong đó có Đoạ Thiên và Caesar. Mặc dù không phải nhân vật chính, thế nhưng là một Thượng tướng, Caesar được gần như tất cả mọi người chú ý tới. Nguyên nhân là bởi y là người có địa vị cao nhất ở đây. 


Gia tộc Uroln vốn có địa vị không quá cao, ít nhất là so với gia tộc Impera. Chính vì lẽ đó, bọn họ cũng chẳng quen được bao nhiêu người cấp cao trong quân đội. Việc Caesar xuất hiện trong đám cưới của con trai bọn họ giống như rồng tới nhà tôm, khiến bao nhiêu người trong gia tộc và người quen vểnh hết cả đuôi lên. 


- Xem xem này, đã nói là thằng bé này có tương lai mà, quen được cả thượng tướng Impera. 


- Thượng tướng đích thân tới dự lễ cưới, thằng bé Cloris này sau này có tiền đồ. 


- Không chỉ có thượng tướng, nhìn xem, còn có cả hai vị Thiếu uý thân cận với Thượng tướng cũng đích thân mang quà tới. 


- Thằng nhóc này, tiền đồ rộng mở rồi. 


- Đúng đó. Lấy được con bé nhà Johnson cũng hời quá ha. 


Cloris đứng ở sảnh tiếp rượu với khách, đem toàn bộ những lời kia bỏ vào tai. Nhiều người nghĩ rằng gã có tiền đồ rộng mở, những người khác thì nói là hắn vì lấy được ả Andrea kia mới trèo được lên cao. Cloris siết chặt ly rượu. Sau khi chính thức trở thành vợ hắn, ả ta sẽ phải rời khỏi quân ngũ, mà gã sẽ leo lên càng ngày càng cao. Để xem tới lúc đó còn có kẻ nào nói hắn là nhờ núp váy đàn bà mới leo lên được không. 


Ở bên kia hội trường, Andrea trong bộ quân phục Thượng tá màu trắng và kiểu trang điểm cô dâu khiến cô cực kì nổi bật. Cô đứng ở bàn dành cho "người nhà", tay cũng siết chặt ly rượu. 


- Sau này mày phải hầu hạ tiểu thiếu gia nhà Uroln thật tốt, nếu không kiểu như mày, sớm muộn gì cũng bị vứt bỏ. 


- Haha. Một đứa con gái mà leo lên tận cấp tá, tưởng không ai dám lấy, cũng may mà nhà Uroln hứng thú với mày. 


- Tao không quan tâm trước kia mày bò giường của Thượng tướng hay ai để leo lên được cái chức Thượng tá, nhưng lấy chồng rồi phải lo cho chồng. Lo mà đẻ mấy đứa con trai, có vậy thì mày mới trụ vững ở nhà Uroln được. 


- Sau khi về nhà chồng thì cư xử cho đúng mực, đừng có như trong quân đội, chẳng ra làm sao. 


Andrea không nói gì, chỉ siết chặt ly rượu trong tay. 


Bên bàn của Caesar, ngoài y ra còn có Đoạ Thiên, Khanh Phàm và Derlor. Cả bốn người hầu như không cần cố gắng vẫn có thể nghe được những lời nói từ phía bên kia phòng. Khanh Phàm nhíu mày, tâm tình càng ngày càng không tốt. Mặc dù Caesar vẫn mặt không đổi sắc như trước, nhưng Đoạ Thiên có thể nhận ra được là y đang khó chịu. 


Riêng hắn thì lại cảm thấy cuộc hôn nhân này rất đáng mong chờ. Hôm đó ở nhà hàng, Andrea đã cùng hắn lập giao dịch. Nếu đã vậy, hắn cũng sẽ đáp ứng nguyện vọng của cô, chấm dứt cuộc hôn nhân này càng nhanh càng tốt. Nhưng để nắm được con cờ Andrea này trong tay, còn cần một bước nữa. 


Đoạ Thiên gõ gõ ngón tay xuống mặt bàn, khoé môi vẫn giữ nụ cười thiên chân vô tà, trong mắt không chút tạp niệm, thế nhưng trong đầu đã vẽ ra một kế hoạch để hành hạ kẻ đang đứng bên kia phòng. 


Khanh Phàm ngồi bên tay trái Caesar, một tay đặt ở trên đùi siết chặt, tay kia cũng run rẩy không ngừng. Bởi vì bọn họ có thể dễ dàng nghe được cuộc hội thoại của Andrea và người nhà, cùng với những lời của người trong gia tộc Uroln, Derlor chỉ nghĩ rằng anh đang tức giận thay cho Andrea. Thế nhưng không chỉ có vậy. Khanh Phàm chỉ có một phần là phẫn nộ vì những kẻ tự gọi mình là "gia đình" của Andrea. Phần còn lại, anh sợ hãi. 


Ngày đó ở nhà hàng, Khanh Phàm mặc dù không nhìn thấy được, thế nhưng anh lại cảm nhận được luồng năng lượng quen thuộc, giống với năng lượng đã dung nhập vào thân thể anh, thân thể của Caesar và cả của Đại hoàng tử. Mặc dù thứ năng lượng đó chỉ xuất hiện trong một khoảnh khắc, sau đó lập tức dung hoà với tinh thần lực, thế nhưng Khanh Phàm tuyệt đối sẽ không nhầm. 


Khanh Phàm liếc mắt nhìn nụ cười của Đoạ Thiên. Mặc dù trong đôi mắt của hắn hoàn toàn không có toan tính gì, vui vẻ giống như một thiếu niên mười tám tuổi, thế nhưng Khanh Phàm biết, tất cả đều là giả tạo. Ngay bên dưới cái mặt nạ với nụ cười ấm áp kia là một con ác quỷ. Hắn đang nhắm tới Andrea, muốn nuốt chửng cô giống như cái cách hắn đã nuốt chửng anh và Đại hoàng tử. 


Mục đích của hắn... không cần hắn nói ra, Khanh Phàm cũng có thể lờ mờ đoán được. 


Đầu tiên là anh, sau đó là Thượng tướng, Đại hoàng tử, lại tới Andrea. Đoạ Thiên đang nhắm tới những người xung quanh Caesar, mục đích của hắn... Ai mà rõ... Có thể hắn muốn chiếm lấy quyền lực của Caesar, có thể hắn muốn chiếm lấy cả quân đội, hoặc là cả tinh tế. 


Với sức mạnh thần không biết quỷ không hay của mình, dù hắn có muốn, ai thực sự ngăn cản được hắn đây?


Caesar liếc mắt nhìn Khanh Phàm, trong đôi mắt lạnh lẽo của y đột nhiên xuất hiện một chút ý cười.


***


Tiệc cưới kết thúc, Caesar và Đoạ Thiên cùng nhau trở về nhà, Derlor và Khanh Phàm trở về quân bộ. Lúc rời đi, Andrea có ra tiễn bọn họ. Caesar nhìn cô một chút, sau đó lên tiếng. 


- Chờ cô trở lại. 


Andrea đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó cô hơi cúi đầu, ngăn không để Caesar nhìn thấy khoé mắt đẫm nước mắt của mình. 


Khoảnh khắc đưa ra lời thề với Cloris, cô cũng đã đồng thời mất đi chức vụ của mình trong quân đội. Đây là thoả thuận của cô với nhà Uroln, với Cloris. Tất cả đã được thu xếp xong từ trước, ngay cả quyền hạn của Caesar cũng không thể làm gì. Hiện giờ cô chỉ là một người vợ bình thường, hoàn toàn không có quyền lợi trong nhà Uroln. Chỉ cần một ngày Cloris chưa đồng ý ly hôn, Andrea vĩnh viễn không thể trở về quân bộ. 


Mà để Cloris buông tha cho cô... Andrea không tưởng tượng được ngày đó. Kẻ như gã, sẽ dành mọi khắc có thể hành hạ một người như cô. Gã không chấp nhận được một nữ nhân cường đại hơn gã trở thành vợ gã, không chấp nhận được việc có người nói là nhờ cô gã mới có thể thăng tiến. Mà là một người vợ, Andrea lại không thể phản kháng. 


Luật pháp mặc dù cấm bạo lực gia đình, mặc dù người phụ nữ đã có quyền lợi, thế nhưng vậy thì đã sao? Nếu cô phản kháng, gia tộc sẽ không để cô yên. Mặc dù Andrea đã hoàn toàn không còn hi vọng gì với đám người kia, nhưng vẫn có một thứ gì đó vô hình đang trói buộc cô, không để cô thoát thân. Trong sâu thẳm, Andrea vẫn hướng về nơi mà từ nhỏ cô đã coi là "nhà".


Tất cả những điều này khiến cho Andrea cảm nhận được tương lai vô vọng của mình. Cô nói với một giọng nghẹn ngào.


- Thượng tướng, cảm ơn ngài vì tất cả. 


Caesar khẽ nhíu mày. Trong khoảnh khắc, một chút ấm áp trong mắt y đột ngột tắt ngúm. Ngay cả Đoạ Thiên cũng không ngờ được sẽ có ngày Caesar lại nhìn Andrea bằng ánh mắt như vậy. Hắn bối rối trong một khoảnh khắc, sau đó chợt hiểu ra khi nhìn bờ vai run rẩy của Andrea. 


Đoạ Thiên nhếch môi. Nếu là hắn, hắn cũng sẽ phản ứng như Caesar. Nam nhân này... quả thực hợp ý hắn vô cùng. 


Lúc tất cả đã trở về, Andrea đứng bên cạnh Cloris, im lặng không nói gì. Mẹ của Cloris đi tới bên cạnh bọn họ, đưa cho Cloris hai lọ thuốc. Andrea chỉ liếc mắt nhìn qua, sau đó tâm lập tức chùng xuống. 


Thuốc thúc tình dành cho Alpha. 


Khi hai Alpha ở bên nhau, tỷ lệ thụ thai thành công cực kì thấp. Chính vì vậy, để tăng khả năng thụ thai, cả hai người phải dùng thuốc thúc tình. Bằng cách đi vào kì phát tình, tỷ lệ thành công của việc thụ thai cũng tăng lên. 


- Hai đứa liệu mà sinh lấy vài đứa cho mẹ.


Nói xong, bà liền rời khỏi. 


Cloris tặc lưỡi một cái, sau đó đi lên phòng. Andrea lập tức xoay người đi theo, vẻ tuyệt vọng trong mắt vẫn chưa từng rút đi. Andrea không nhờ được, từ ngày được Caesar cứu về, cô đã có lần nào tuyệt vọng như vậy chưa. Ngay cả khoảnh khắc cận kề cái chết, tất cả những gì Andrea cảm nhận được là tự hào vì có thể hiến dâng mạng sống cho Caesar, cho Colloral. Nhưng hiện tại, cô tuyệt vọng. 


Phòng tân hôn được trang trí bằng một màu đỏ chói mắt, trên giường cũng trải một lớp cánh hoa hồng mỏng. Trong không khí phiêu đãng mùi hương ngọt ngào của hoa, thế nhưng Andrea hoàn toàn không ngửi thấy gì cả. 


Cloris nhìn cô, sau đó đột nhiên vung tay, giáng một cái tát lại đây. Andrea không né tránh, ngược lại để cho cái tát kia giáng xuống mặt mình. Cloris dường như đã dùng mấy phần lực, nhưng cô cũng không cảm thấy đau lắm. Thấy Andrea không có biểu cảm gì, Cloris nghiến răng, lại hạ xuống vài cái tát nữa. 


Andrea vẫn không nhìn gã, ánh mắt tối tăm vẫn chỉ một mực nhìn xuống sàn nhà. Phản ứng của cô giống như thêm dầu vào lửa, khiến cho cơn giận của Cloris càng tăng cao. Gã giơ chân, đạp thẳng vào bụng cô. Andrea nhíu mày, hơi khom người lại. Không hẳn là vì cú đá của gã, mà bởi vì giống như ngày đó ở nhà hàng, bụng cô lại đau. 


Cơn đau giống như bị hàng ngàn hàng vạn cây kim đâm vào một lúc, đau tới không nói nên lời. Mồ hôi lạnh của Andrea tuôn ra như suối, đôi chân đột ngột trở nên vô lực. Cô ngã ngồi xuống sàn, tay ôm bụng, cả người run rẩy không ngừng. 


Phản ứng lần này của cô khiến Cloris hài lòng. Gã mở lọ thuốc thúc tình ra, sau đó bắt lấy cổ áo của Andrea. 


- Ngày hôm nay cô có mặt mũi lớn ghê, dám mời cả Thượng tướng Impera tới đây. Cô cố tình muốn làm nhục tôi có phải không?


Andrea đã sớm đau tới độ không nghe thấy Cloris nói gì, sao có thể đáp lời. Mà dù có nghe, cô cũng sẽ không đáp. 


Cloris bóp miệng Andrea ra, đổ thuốc vào. 


- Kiêu ngạo quá nhỉ. Là một Alpha cơ mà. Cô hẳn là không phục phải không? Nhưng sau tối nay, dù cô không phục thì cũng phải ngậm mồm lại mà sống. Alpha cái rắm. Một Alpha nữ thì có giá trị chó gì? Dù là Alpha, thế nhưng cũng là đàn bà. Sinh ra đã định là chỉ có thể dạng chân ra cầu hoan, là công cụ sinh đẻ mà thôi. Loại tồn tại như các người, quả thực là ô uế cái danh Alpha. 


Andrea chỉ nghe được lờ mờ những gì Cloris nói, nhưng vị đắng chát của thuốc trong miệng thì cực kì rõ ràng. 


Sau khi cô nuốt thuốc xuống, Cloris hài lòng, đem cô kéo lên giường. Hắn cầm lọ thuốc còn lại lên, nhanh chóng uống vào, sau đó chậm rãi cởi đồ. 


- Hôm nay cô cũng nghe người nhà cô nói gì rồi đấy. Ngoan ngoãn sinh vài đứa con, tôi sẽ để cô sống trong vinh hoa phú quý. Một con đàn bà mà thôi, ngoan ngoãn ở yên trong nhà mới đúng. 


Cloris ném quần áo xuống đất, sau đó bắt đầu cởi đồ của Andrea ra. 


Tôn nghiêm, kiêu ngạo của cô, tất cả đều tan tành theo từng lớp y phục bị cởi xuống. 


[Nữ nhân, đây là bộ dáng của một Alpha sao? Là bộ dáng của một kẻ đã theo tên Impera kia ra chiến trường chém giết sao?]- Giọng nói the thé kia đột nhiên lại xuất hiện bên tai Andrea. 


Cơn đau dưới bụng trong nháy mắt ngừng lại. Lúc này, Andrea lại bắt đầu cảm nhận được dược hiệu của thuốc thúc tình. Một luồng nhiệt giống như đang dần hình thành trong cơ thể cô, dồn xuống nửa thân dưới. 


Cloris sau khi đem quần áo của cô ném đi, cũng chán ghét nhìn về phía hạ thân của cô. 


- Nam không ra nam, nữ không ra nữ. Quả thực là ghê tởm.- Gã nhíu mày. 


Sau khi nói xong, gã quay mặt đi, tự thân chăm sóc nửa dưới của mình. Nhìn thì có vẻ gã muốn kết thúc càng nhanh càng tốt, nhưng thấy thân thể cô, gã không dậy lên được hứng thú. 


Andrea nhếch môi, trả lời giọng nói trong đầu.


"Thế nào? Ta đã đồng ý đánh đổi với ngươi, nhưng ngươi thuỷ chung không xuất hiện. Hiện tại gạo đã nấu thành cơm, ngươi còn muốn kết thúc thế nào được nữa? Hay là bởi vì ngươi không tìm thấy kẻ nào yêu thương ta, thế nên mới không thực hiện giao ước?"- Andrea mỉa mai. Cô đã sớm nghĩ tới kết quả này. 


[Nhân loại, ngươi quả nhiên quá ngu xuẩn. Cứ như thế này đi, ngươi sẽ vĩnh viễn không thể thoát ra được đâu.]


"Vậy ngươi muốn ta làm gì?"


[Ta hỏi ngươi, tại sao Alpha khi quan hệ với Omega, người mang thai lại là Omega?]- Giọng nói the thé kia đột nhiên hỏi một câu chẳng liên quan. 


Andrea ngẩn người, sau đó cô đột nhiên ngồi bật dậy. 


Cloris ở bên cạnh bị động tác này của cô làm cho giật mình. Gã nhíu mày. 


- Nằm xuống. Ai cho cô cử động?


Andrea nhìn Cloris và tính khí đang cương cứng của gã, trong lòng chứa đầy ghê tởm, thế nhưng lời nói của kẻ kia vẫn đang văng vẳng trong đầu cô.


Phải là vậy chăng?


Lúc này, bụng Andrea đột nhiên có cảm giác nôn nao. Cô nhướn mày, sờ tay lên bụng. Đúng là vị trí ban nãy bị đau. Andrea cắn môi, sau đó ở trong lòng lập quyết tâm. 


Phải rồi. Cô là người của Thượng tướng Caesar Impera, là người đã lên chiến trường vô số lần, giết vô số người cùng trùng tộc. Vì lý do khỉ gió khốn nạn chết tiệt gì mà cô lại phải sợ một thằng nhãi con ngay cả đánh người cũng không chuẩn? Sao cô lại phải lo lắng cho một gia tộc khốn nạn bán con gái mình lấy một miếng đất cơ chứ?


Nực cười. 


Quả thực là nực cười. 


Cô từ lâu đã là người của Caesar Impera. Lúc sống cũng vậy, lúc chết cũng thế. 


Hẳn là lúc cô nói "Cảm ơn vì tất cả", Thượng tướng đã thất vọng về cô lắm. 


Nhưng không sao. Chỉ cần chấm dứt chuyện này, chỉ cần trở về quân bộ, y nhất định sẽ cho cô một cơ hội khác. 


Đúng vậy. 


Andrea nhếch môi, sau đó đột nhiên bắt lấy tay Cloris, đè gã xuống giường. Cô giữ chặt hai tay gã, một gối đè lên đùi gã, khiến cho gã không cử động được. Cloris trợn mắt, gào lên. 


- Con đĩ này, mày làm cái gì? Thả tao ra!


Sau khi đá'm mây mù trong lòng được xua đi, Andrea trở nên tỉnh táo hơn nhiều, động tác cũng trở nên vừa nhanh vừa độc. Bằng kinh nghiệm nhiều năm trong quân bộ, cô nhanh gọn tháo khớp vai của Cloris, khiến cho gã gào lên thảm thiết. Nhìn gã đàn ông trước đó còn kiêu ngạo hiện tại đau tới không nói nên lời, Andrea cười khẩy. 


Đây là gã đàn ông ban nãy đã đe doạ cô sao? 


Mùi tin tức tố của hai Alpha lúc này đã tràn ngập phòng, Andrea cũng bắt đầu cảm nhận được cái nóng và cảm giác bứt rứt trong người. Phía trước của cô chẳng cần tự an ủi cũng đã tự đứng thẳng. 


Andrea liếc nhìn đầu giường, vươn tay lấy lọ bôi trơn, tự bôi lên hạ thân chính mình. Kế đó, dưới con mắt hoảng sợ của Cloris, Andrea đặt tính khí của cô ở cửa huyệt của gã. Giọng nói của cô lúc này quyến rũ mê người, hoàn toàn không khô khốc như trong lễ cưới. 


- Trung uý, anh nói xem, khi Alpha và Omega quan hệ, vì sao người mang thai lại là Omega?- Andrea hỏi. 


- Đ*t m*, xuống khỏi người tao! Con đĩ, mày sẽ không thoát được vụ này đâu! Cút! Cút xuống!


Hai chân Cloris bắt đầu đạp loạn xạ. Mái tóc vàng của gã rối tung lên, gương mặt điển trai cũng trở nên vặn vẹo. Andrea nhẹ nhàng bắt được hai chân gã, sau đó cô đột nhiên banh ra. 


- Đó là bởi vì...- Giọng cô đột nhiên lạnh xuống.-Thể lực của Omega, vĩnh viễn không sánh bằng một Alpha. 


Nói xong lời này, Andrea đột nhiên đâm mạnh vào. Cloris gào lên một tiếng đau đớn, sau đó ngay cả thở cũng khó khăn. Andrea thả hai chân gã xuống, sau đó bắt lấy eo gã, bắt đầu chuyển động. 


- Nói xem, trung uý, thể lực của anh là bao nhiêu? B+? A-? A?- Andrea vuốt mấy lọn tóc loà xoà về phía sau, hông vẫn không ngừng luật động. 


- Ồ. Tôi nhớ nhầm, là B- mới đúng.- Cô khinh miệt cười.- Một Alpha, mà có thể lực là B-, ngay cả Beta cũng không bằng, quả thực là ô nhục của Alpha. 


Cloris đã đau tới không mở nổi mắt, sao có thể đáp trả lại cô. 


- Nhìn anh xem, trung uý. Ngày trước chơi bời có nghĩ tới ngày anh ở dưới thân kẻ khác dạng chân ra cầu hoan không? Anh khinh bỉ phụ nữ như vậy, không biết trở thành công cụ sinh đẻ cho phụ nữ, anh sẽ cảm nhận thế nào?- Andrea nhếch môi. 


- Dù sao thì tôi cũng không quan tâm.- Andrea lại đâm mạnh vào trong một lần nữa. 


-