Bởi Vì Anh Yêu Em

Chương 17




* Sáng hôm sau *

Thiên Di dậy sớm nhất, thấy mọi người ngủ say quá nên không nỡ đánh thức, cô rón rén bước nhẹ đi lên phòng, vncs và thay đồ. Thiên Di mặc chiếc váy kẻ dài tay với đôi sandal nâng đế màu nâu trông rất dễ thương, mái tóc xám khói uốn cúp vào trong cùng với mái thưa được chải mượt. Thiên Di thấy còn sớm nên định đi siêu thị mua đồ ăn vặt. Thiên Di xuống cầu thang, Tiêu Nại tỉnh dậ, Thiên Di hơi giật mình 

- Ông dậy rồi à?

-  Ừm, bà định đi đâu hả?

- Ừ thì định đi siêu thị mua đồ lặt vặt, đi chung không?

- Đợi tôi lên thay đồ đã, chứ mặc đồ ngủ hình thú ra đường người ta bảo điên 😂

- Ok

Khoảng 10p sau, Tiêu nại đi xuống, áo sơ mi đen, quần jean đen với giày huarache đỏ.

- Đi thôi, mà đi bộ hả?

- Gần đây mà, đi bộ cho thoải mái.

Trên con đường vắng ( còn sớm nên ít người qua lại), bầu trời trong xanh, hàng cây xanh mướt. Thiên Di và Tiêu Nại đi song song với nhau, cả hai đều im lặng một lúc lâu, bình thường Tiêu Nại luôn là người sôi nổi ( nhưng lạnh lùng với nhiều người khác) còn hài hước nữa nhưng hôm nay lại rất nghiêm túc, hơi trầm. Tiêu Nại quay sang nhìn Thiên Di cười rồi nói với giọng hơi trầm

- Thiên Di này

Tiêu Nại giọng có chút buồn nhưng miệng vẫn nở nụ cười tươi, nụ cười chan chứa đầy đau khổ và suy nghĩ

- Huh?

Thiên Di nhìn Tiêu Nại với đôi mắt to tròn, gương mặt ngây thơ

- Tôi có chuyện muốn nói với bà.

- Ukm, nói đi, nghe nè 

Thiên Di nói với giọng trong trẻo, pha chút hơi trẻ con và dễ thương

- Thật ra.....................tôi thích bà......................Song Thiên Di.........thích từ lần đầu tiên gặp bà và tiếp xúc với bà..................tôi luôn âm thầm quan sát bà...................

Tiêu Nại cười, ánh mắt đầy những nét buồn rầu ( đang cố cười cái này gọi là Khóc bằng nụ cười:v)

Thiên Di ngạc nhiên nhìn Tiêu Nại, Tiêu Nại nói tiếp

- Ừ thì bà không cần phải suy nghĩ về điều này đâu..........vì tôi biết là bà đã thích người khác, là Gia Bảo đúng không? Tôi muốn nói điều này với bà lâu lắm rồi Thiên Di bây giờ nói ra được tôi cũng thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.................bà quên đi cũng được.........đừng nghĩ về câu nói đó quá nhiều.........tôi sợ nó sẽ đem lại gánh nặng đó cho bà.............

- Tiêu Nại................tôi..............

Tiêu Nại cúi đầu xuống sau đó ngẩng lên cười nhìn thẳng vào mắt Thiên Di.

- Tôi nói rồi mà............đừng suy nghĩ về điều này, Song Thiên Di, mặc dù không thể tiến xa hơn, tôi biết điều đó nhưng...................chúng ta sẽ mãi mãi là bạn tốt nhé..........

( Tìm đâu ra người nào tốt như Tiêu Nại đây hjx)

- Ừ, là bạn................bạn tốt...........mãi mãiThiên Di cũng chần chừ nhưng rồi cũng cười tươi với Tiêu Nại, hai người nhìn nhau rồi cười

- Mà này, sao ông nói như kiểu ông sắp phải đi đâu rồi ý?

- Không có mà........

- Chắc chứ?

- Chắc chắn, Tiêu Nại đây chưa nói dối ai bao giờ nhé, thề luôn

- Tôi mà biết ông nói dối là ông chết chắc

Tiếng cười đan xen vào nhau

"Tưởng rằng sẽ không thành bạn của nhau được nữa nhưng sau câu nói đó lại khiến chúng ta thân thiết hơn.......... dù sao tôi cũng sắp phải tạm biệt bà rồi, Thiên Di..............." Những dòng suy nghĩ hiện lên trong đầu Tiêu Nại

* Về bên phía biệt thự *

Tuệ Nhi, Minh Quân, Ngọc Thi, Gia Bảo đang ngủ dưới sàn, gác chân lên nhau như 4 con lợn -.- Minh Quân tỉnh giấc, sau đó lay hết cả đám dậy. 

. Aisssss, ồn ào dữ........... ( Tuệ Nhi ôm đầu, nhăn nhó)

. Why chúng ta lại ngủ dưới này ( Ngọc Thi)

. Chắc hôm qua chơi ngủ quên luôn ( Minh Quân)

. Mà Thiên Di với Tiêu Nại đâu rồi ( Gia Bảo)

. Chết thật hai người này không gọi bọn mình dậy để đi mảnh ( Ngọc Thi)

. Tý về xử ( Tuệ Nhi)

Vừa dứt câu, Tiêu Nại với Thiên Di đi vào, Star lần lượt kéo nhau lại hỏi " tội "

. Đi đâu mới về hả?

. Đi ăn mảnh hả?

. Hai ngươi trốn trẫm đi đâu hả?

. Bay đâu, xử ngay

Thiên Di giơ lên hai túi đầy đồ

- Đi siêu thị mua đồ, tại mấy người ngủ say như chết ý ai mà dám gọi.

- Ờ, gọi để bị ăn chưởng hả, đâu ngu chứ

Tiêu Nại với Thiên Di trêu. 

- Ê này, tý đi chơi không? ( Minh Quân)

- Đi đâu? ( Star)

- Thiếu gì chỗ chơi, ngày mai phải về nước rồi.

- Ờ ha, nhanh thật mới đó mà 2 tuần rồi hjx, tôi vẫn còn muốn ở đây mà ( Thiên Di)

- Hờ hờ, còn đầy dịp đi chơi với nhau lo gì ( Gia Bảo)

- Tụi bây đi thay đồ đi để còn đi chứ định mặc như vậy ra ngoài đường hả ( Tiêu Nại)

. ĐƯƠNG NHIÊN LÀ KHÔNG NGHĨ GÌ ( Star)

Hai chiếc xe mui trần đi song song với nhau, tiếng hò hét, tiếng cười rồi tiếng nói cứ thế chen vào nhau. Star dừng lại tại một quán hambuger, Star bước xuống xe thu hút mọi ánh nhìn của người đi đường với những sự trầm trồ khen ngợi. Từ xa, một cô gái trong rất trẻ đi lại chỗ Star

- Anh Gia Bảo 

Star đều bất ngờ trước sự xuất hiện của cô gái ấy sau đó là những cái nhìn lạnh lùng, Ngọc Thi bực bội lên tiếng

- Cô đến đây làm gì Kiều Tú Anh

Tên cô gái ấy là Tú Anh, Star đều đổ dồn vào Tú Anh với ánh mắt căm hận, căm ghét. 

- Ồ, Ngọc Thi lâu rồi không thấy càng ngày càng xinh ra đấy nhỉ 

Tú Anh lại gần hất tóc Ngọc Thi lên, Ngọc Thi nhếch mép hất tay Tú Anh ra 

- Đúng rồi, không ai cũng như cô đâu, 18 tuổi mà ranh ma như cáo 

Minh Quân đẩy Tú Anh ra

- Cô cút đi, cô không đủ tư cách nói chuyện với chúng tôi

- Cô đừng đụng vào em gái tôi ( Tuệ Nhi)

- Đúng đấy,  cô không có lòng tự trọng à.

Tiêu Nại lần này rất bực, nói với giọng đầy căm phẫn, Gia Bảo im lặng chịu đựng từ nãy giờ, còn Thiên Di đơ người ra không hiểu gì. Tú Anh có chiếc mũi cao, đôi mắt luôn tỏ ra sự lạnh lùng, khuôn mặt đẹp không cần chỉnh sửa. Tú Anh lại gần Thiên Di, đi vòng quanh người cô một lượt rồi nhếch lên cười

- Cô là bạn gái mới của Gia Bảo sao? Trông xinh đấy, cô làm thế nào mà quyến rũ được Gia Bảo vậy.

( Bốp)

Tú Anh bị Gia Bảo tát ngã xuống đất, Tú Anh xoa má ngẩng đầu lên nhìn với ánh mắt bực bội nhưng nhẫn nhịn

- TÚ ANH, CÔ BIẾN NGAY ĐI TRƯỚC KHI TÔI GIẾT CHẾT CÔ NGAY TẠI ĐÂY. CÚT NHANH.

Gia Bảo tức giận, Tú Anh lồm cồm đứng dậy, lẩm bẩm quay sang nhìn Star 

- Mấy người đợi đấy, tôi không để yên đâu.

Thiên Di từ nãy đến giờ chỉ im lặng nhìn mọi người.

- Cô gái đó là ai?

. Thiên Di à, đừng để ý ( Tuệ Nhi)

. Cô ta điên đấy đừng quan tâm ( Ngọc Thi)

. Thôi, chúng ta về đi, đúng là xui xẻo ( Minh Quân)

. Thiên Di, đi về đi, em đừng để ý đến cô ta ( Gia Bảo)

. Di Di, đừng suy nghĩ gì về cô ta hết, mặc kệ đi........

Thiên Di ngẩn người ra một lúc lâu.