Bối Phụ Dương Quang

Chương 117






Nửa người trên Mã Khả quấn tầng tầng lớp lớp băng gạc, lúc này đang phát cuồng trong phòng. Hai tay của cậu cũng đều là băng vải, nắm không được đồ nên cùng chân đá mạnh, không ngừng đem mấy thứ đồ trang trí đá về phía nhân viên công tác.

Giải Ý trầm giọng quát: “Mã Khả, dừng tay.”

Mã Khả như bị sét đánh, nhìn về phía hắn, nhất thời ngây người.

Giải Ý nhìn cặp mắt phiêu lượng kia, chỉ cảm thấy thực sự là một kỳ tích. Tại tai họa bất ngờ kia, may là Mã Khả cùng Kim còn trẻ, lại kiên trì tập thể hình, nên động tác mẫn tiệp, đúng lúc lấy tay che lại một chút, không tổn thương đến hai mắt cùng miệng.

Nhìn Giải Ý một thân hưu nhàn phục xanh nhạt anh tuấn vô cùng, thanh âm Mã Khả run run, không thể tin được mà nhẹ giọng kêu lên: “Ý ca?”

“Phải, là ta.” Giải Ý bình tĩnh đi vào, ý bảo nhân viên kia đi ra ngoài. Người nhân viên như được đại xá, vội vã ra cửa.

Nhìn Giải Ý dần dần đến gần, bỗng nhiên Mã Khả kinh hoảng, vội vã xoay lưng, hai vai kịch liệt run rẩy, thanh âm nức nở nghèn nghẹn: “Ý ca, ngươi đừng tới đây, ta không muốn ngươi thấy ta xấu xí như vầy.”

Giải Ý đi tới bên cửa sổ, ngồi vào sofa, lãnh tĩnh mà nói: “Mã Khả, hiện tại y học hưng thịnh, muốn gương mặt chỉnh cho đẹp rất dễ. Ngươi gặp đại nạn, xác thực làm cho người ta đồng tình, nhưng ngươi cũng nên tích cực tự cứu mình, không nên giận chó đánh mèo, nhất là những người đang giúp đỡ ngươi thế này. Còn nữa, thương thế của ngươi đã vảy kết, động tác kịch liệt sẽ khiến nó nức ra, tạo thành viêm nhiễm. Ngươi nên khống chế chính ngươi đi.”

Trên thế giới này, chắc chỉ có lời Giải Ý mới khiến Mã Khả xem như khuôn vàng thước ngọc. Vừa thấy Giải Ý ngay từ ánh mắt đầu tiên, tâm tình cậu ta từ cuồng bạo tan vỡ lập tức trở nên bình tĩnh trở lại, phảng phất như nhìn thấy cứu tinh, trong lòng nhất thời hiện lên hy vọng vô cùng. Lúc này nghe được thanh âm ôn hòa mà nghiêm khắc chỉ trích mình, Mã Khả mấy năm gần đây biểu hiện thập phần kiệt ngạo bất tuân cũng không nói được nửa lời, cúi đầu, ấm úng: “Vâng. Là ta sai rồi.”

Giải Ý thấy cậu nhận sai, thái độ dịu đi nhiều. Mỉm cười với cậu: “Ngồi đi, chúng ta trò chuyện.”

Lúc này Mã Khả mới ngồi xuống cùng hắn nói chuyện.

Giải Ý quan sát căn phòng này một chút, thấy bên trong có rất nhiều thiết bị chữa bệnh tiên tiến, liền hỏi: “Ngươi không đi bệnh viện trị liệu sao?”

Mã Khả gật đầu: “Phòng bệnh quá nhỏ. Ta lại không thể ra cửa, quá buồn chán cho nên thương lượng với bệnh viện, để họ đem căn phòng này làm thành phòng bệnh, bác sĩ mỗi ngày tới khám. Dù sao ta trả tiền mà, bệnh viện cũng nguyện ý.”

Giải Ý cười cười, đột nhiên hỏi: “Còn Kim?”

Nhất thời Mã Khả có chút kích động: “Ta thế nào biết? Ta thân mình còn lo chưa xong đây. Tất cả đều là do y làm hại, ta đâu còn có tâm tư nghĩ gì đến y?”

Gương mặt Giải Ý hơi hơi lạnh lẽo, hỏi lại: “Lúc các ngươi cùng một chỗ, ngươi yêu y chứ?”

Mã Khả phẫn nộ đáp: “Đương nhiên yêu! Nếu như không yêu, thế nào lại ra chuyện ngày hôm nay? Là ta mắt bị mù, chọn sai người. Thật là quả báo.”

Giải Ý lẳng lặng nhìn về phía cậu, chậm rãi nói: “Các ngươi đã yêu nhau thì chuyện của y đương nhiên cũng là chuyện của ngươi. Ban đầu là các ngươi xử lý việc này không tốt mới đưa đến kết quả này, đâu thể nói ai đúng ai sai. Nếu như muốn truy cứu lỗi do ai, đương nhiên là do gã thanh niên kia quá cực đoan. Gã phạm đại sai như vậy, y theo pháp luật thì phải phán tử hình, nói thật, thế cũng chẳng hết tội. Mã Khả, hiện tại ngươi đẩy Kim ra như thế, là có ý gì? Đại nạn thì ai lo thân nấy sao?”

Mã Khả bị hắn nói đến cúi gầm đầu, một thời lên tiếng không được. Một lát, cậu mới thở dài: “Ý ca, ngươi nói cũng đúng. Ta sẽ nhờ người đi đón Kim đến. Chúng ta đi làm phẫu thuật thẩm mỹ, cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn này. Về phần chuyện tình cảm, chờ tất cả qua rồi hẳn tính.”

Giải Ý mỉm cười khen ngợi: “Như vậy cũng rất tốt.”

Mã Khả ngẩng đầu lên nhìn hắn, trong mắt tràn đầy chờ mong, thành khẩn mà nói: “Ý ca, ngươi có thể theo ta cùng đi không? Ta cần ngươi cổ vũ cho ta, còn nữa, dạy ta một ít đạo lý đối đãi xử sự. Ta biết thế là làm lỡ việc của ngươi, ta cũng không dám nói ta sẽ bồi thường ngươi. Ta biết ta đưa cái gì ngươi cũng không cần đến, coi như là ta cầu ngươi, được không? Ý ca, cầu ngươi cùng đi với ta.”

Giải Ý nhìn thảm trạng hiện tại của cậu, suy nghĩ một chút, hỏi lại: “Ngươi dự định đi nơi nào phẫu thuật thẩm mỹ?”

“Ta không biết.” Mã Khả lắc đầu. “Trước đây cho tới bây giờ ta không nghĩ tới sẽ đi phẫu thuật thẩm mỹ, căn bản là không có quan tâm tin tức phương diện này.”

“À, vậy ý kiến công ty thì sao?” Thái độ Giải Ý thủy chung rất lãnh tĩnh, trật tự rõ ràng.

“Bọn họ không có ý kiến, đều nghe ta cả, nhưng ta tâm loạn như ma, phiền muộn muốn chết, vết thương lại vô cùng đau đớn, căn bản không có nghĩ tới mấy chuyện này, cũng không biết chọn đâu mới tốt.” Mã Khả có vẻ thập phần phiền não, nhìn Giải Ý, bỗng nhiên trước mắt sáng ngời. “Ý ca, ngươi thay ta quyết định đi, ta đều nghe lời ngươi cả. Bất quá, phí dụng toàn bộ do ta trả, ngươi không cần vì ta mà tốn kém, bản thân ta có tiền.”

Giải Ý nhìn đôi mắt trông mong nhìn chằm chằm bản thân, đành gật đầu: “Được rồi, trước hết ta sẽ nói chuyện với công ty các ngươi một chút rồi quyết định. Trong lúc đó, cố mà trị liệu đã, không được giở tính thiếu gia ra đâu đấy.”

Mã Khả lập tức liên tục gật đầu, tâm tình rõ ràng tăng cao hơn trước nhiều.

Buổi tối, Kim thương thế đồng dạng với Mã Khả cũng được Tần Quyên an bài người đưa đến từ bệnh viện.

Vừa nhìn thấy Mã Khả, Kim liền nghẹn ngào: “Mã Khả, xin lỗi….” Tiếp đó, đã khóc không thành tiếng.

Giải Ý ôn hòa khuyên: “Đừng khóc, cẩn thận nhiễm trùng.”

Tại trước mặt Giải Ý, Mã Khả biểu hiện vô cùng tốt, thái độ đối Kim thập phần hòa ái rộng lượng, ôn nhu: “Quên đi, ta cũng không trách ngươi, chúng ta chữa cho tốt thương rồi tính sau.”

Kim gật đầu, lúc này mới chậm rãi lau nước mắt.

Từ đó về sau, Giải Ý liền ở trong nhà Mã Khả, qua internet cùng điện thoại liên hệ với ngoại giới. Hắn muốn tìm không phải là sửa mặt thẩm mỹ mà là phẫu thuật thẩm mỹ y học hoặc là ngoại khoa chỉnh hình.

Phí thu chỉnh hình nổi danh Âu Mỹ đều phi thường đắt, hai người kia lại phải chữa trị trên một diện tích lớn như vậy, phí dụng hẳn phải tới hơn trăm vạn đôla, Euro, bảng Anh, hơn nữa chí ít muốn ở lại địa phương chữa bệnh tới nửa năm, tạo thêm phí sinh hoạt, tuy rằng tài sản Mã Khả không ít, thu nhập Kim cũng khả quan nhưng chỉ sợ chưa đủ. Giải Ý lý giải toàn diện tình huống xong, cơ bản không chọn Âu Mỹ.

Hắn cấp tốc liên lạc Lộ Phi, nhờ y thông qua chi nhánh trên toàn thế giới của tập đoàn Đại Năng tìm chuyên gia chỉnh hình tương đối xuất sắc, song song cũng muốn tìm nơi phí dụng rẻ tiền một chút.

Lộ Phi so với hắn lớn năm tuổi, từ lúc biết hắn đến giờ đã tận mắt thấy hắn chịu biết bao đau khổ, nên cực kỳ thương tiếc, trong lòng hạ quyết tâm, vô luận Giải Ý muốn cái gì, đều hữu cầu tất ứng. Thế nhưng trước giờ hắn lại chưa từng đưa ra yêu cầu nào,nay lại tìm y hỗ trợ thế này, tự nhiên khiến y rất vui mừng, chẳng cần hỏi mục đích, liền tiến hành ngay.

Qua một tuần, y liền gửi cho Giải Ý một cái mail về tư liệu mấy chuyên gia chỉnh hình. Giải Ý tỉ mỉ nghiên cứu, lại cùng mấy chuyên gia qua internet cùng điện thoại liên lạc nhiều lần. Lúc ấy, Tần Quyên vì hắn mời một người phiên dịch tiếng Anh trợ giúp. Bọn họ đối với thái độ nghiêm túc của hắn phi thường tán thưởng.

Trong lúc đó, Mã Khả cùng Kim có vẻ an tĩnh rất nhiều. Giải Ý rất ít an ủi họ, đại bộ phận thời gian đều ngồi trước máy tính tìm chuyên gia, chỉ có khi ăn mới ngồi cùng chỗ với họ, thỉnh thoảng theo chân bọn họ uống chén trà, nói chuyện phiếm vài câu. Thái độ bình tĩnh của hắn khiến Mã Khả cùng Kim rất tin tưởng, không còn kinh hoàng thất thố như trước. Phần lớn thời gian, cả hai đều ngồi trong phòng xem phim. Thoát khỏi cuộc sống bạo liệt gấp gáp, bọn họ đều tĩnh tâm lại xem không ít điện ảnh kinh điển.

Rốt cục, Giải Ý lựa chọn một vị chuyên gia chỉnh hình ở thành phố Cape Town tại Nam Phi, tên Shary Dương.

Cô ta là vị nữ bác sĩ hơn ba mươi tuổi, Hoa kiều, sinh ra tại Nam Phi, nói lưu loát tiếng Anh, tiếng Pháp cùng tiếng Trung, là chuyên gia chỉnh hình nổi danh quốc tế. Cô ấy tại Cape Town có một bệnh viện chỉnh hình nhỏ, phí rẻ hơn các chuyên gia Âu Mỹ rất nhiều, hàng năm đều có rất nhiều người Âu Châu đi tới chỗ cô ấy phẫu thuật thẩm mỹ, trong đó hầu như có hơn phân nửa là người Anh vốn tính khá câu nệ, điều này làm cho Giải Ý tin tưởng vào y thuật của cô ấy rất nhiều. Hơn nữa, rời xa Á Châu cũng là rời xa truyền thông, rời xa vòng thị phi, khả dĩ an tâm dưỡng thương, đây cũng là một trong những nguyên nhân cân nhắc về việc đi Nam Phi. Giải Ý đem bệnh án Mã Khả cùng Kim cho Dương bác sĩ xem, cô ấy lập tức biểu thị phi thường hứng thú, nguyện ý tiếp thu.

Giải Ý cùng cô ấy liên lạc hoàn toàn không thành vấn đề, Dương bác sĩ nói tiếng Đài Loan, cùng tiếng phổ thông mang chút khẩu âm Thượng Hải của Giải Ý phi thường giống nhau, nghe ra như hai người đồng hương đang nói chuyện, càng tăng thêm vài phần tình cảm.

Vì vậy, Giải Ý quyết định mang Mã Khả cùng Kim khởi hành, đi Cape Town, Nam Phi.



Kết cục B