Bội Đức Chi Nhị Ác Liệt Con Riêng

Chương 8




[ Ai! Ta lại như thế nào có khả năng sẽ quen bạn của con mình.] hắn không tự giác lộ ra ánh mắt hiền lành của phụ thân cưng chiều con.

Nhưng ánh mắt này trong mắt Doãn Hi Nhi có vẻ như người xa lạ, y lấy tay xô hắn xuống đệm phía sau người, khom người nắm áo hắn

[Không cần làm bộ dáng thực hiểu ta.]

Y nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Doãn Lạc, hai tròng mắt tức giận làm cho người ta không đoán được.

[Ngươi làm sao vậy, ta là ba ba của ngươi, quan tâm ngươi thì sai sao?]

Chống lại ánh mắt tức giận kia, hắn không rõ Doãn Hi Nhi nháo cái gì, giống như trước kia, ấm áp phảng phất mấy ngày hôm trước giống như là hắn nhận nhầm.

[Ba ba…] Doãn Hi Nhi khinh miệt hừ một tiếng, lập tức lộ ra tươi cười làm cho nam nữ tim đập, ngay cả Doãn Lạc cũng không tự giác ngây người.

[Ba ba hội cùng con làm việc này sao?] Y cúi xuống hôn trên cổ Doãn Lạc một chút.

[uy..] Doãn Lạc theo bản năng rụt cổ lại.

Thừa dịp hắn thất thần, Doãn Hi Nhi đem áo hắn cởi ra, lộ ra khuôn ngực rắn chắc, sau đó vươn đầu lưỡi liếm hai khỏa thù du trước ngực.

[ ô……..] hắn không tự giác thở hổn hển một hơi.

[ a……] Doãn Hi Nhi tà nịnh cười, cũng ác ý dùng sức cắn nhũ tiêm trong miệng một chút, vừa lòng nhìn người dưới thân mình vì bị hôn cắn mà run rẩy.

[Ân…] Muốn đẩy người đang châm dục hỏa trên người hắn ra, nhưng phát giác cả người mình không có lực.

Tay Doãn Hi Nhi nhanh chóng cởi bỏ quần ship của hắn, sau đó vói vào chậm rãi đụng chạm.

[Ngô.. A..] Thần kinh trên người bị khơi mào, rên rỉ trong miệng trút ra.

[Có cảm giác sao?]

Đầu lưỡi ấm áp trên người Doãn Lạc chạy loạn, làm cho đến trên người một mảnh ướt át, đầu lưỡi dùng sức đem nhũ thủ hướng lên, sau đó hàm ở trong miệng, dùng răng khẽ cắn.

[A..] Đột nhiên bị kích thích làm cho Doãn Lạc không tự giác muốn chết. Nguyên bản tay đang vuốt ve phân thân của hắn bỗng nhiên dời đi, đi vào địa phương làm cho hắn mặt đỏ tai hồng, không hề báo trước tiến vào chỗ sâu, lấy tay đụng chạm bên trong của hắn.

[Ân.. Đừng như vậy..] hắn mẫn cảm vặn vẹo thân mình.

Ngón tay ở trong cơ thể trừu sáp đã dần dần tăng đến ba ngón, phát giác tiểu huyệt hàm chứa ba ngón tay của mình đã trở nên ướt ác, Doãn Hi Nhi rút ngón tay của chính mình ra, lấy phân thân sưng đỏ của mình để ở trước huyệt khẩu của hắn, nhưng vào lúc này, Doãn Lạc dùng sức đẩy y ra, cố gắng đứng dậy rời khỏi nệm.

Doãn Hi Nhi không nghĩ tới hắn hội phản kháng như vậy, đầu tiên là run một chút, lập tức thân thủ hướng Doãn Lạc đã muốn đứng dậy lôi kéo, Doãn Lạc thân thể như nhũn ra tùy hắn lôi kéo, cả người quỳ trên mặt đất, người trên cũng bị té vào đệm.

Doãn Hi Nhi từ phía sau nâng chân hắn đặt lên đệm, tư thế này làm cho sau huyệt của Doãn Lạc bại lộ trước mắt Doãn Hi Nhi, y đem lửa nóng hướng huyệt khẩu của Doãn Lạc đẩy mạnh, cứ như vậy trên đệm điên cường trừu sáp.

[ a……. A……. Không cần……] trong cơ thể không ngừng bị trừu sáp, làm cho hắn không nhịn được rên rỉ.

[ trong miệng nói không cần, nhưng nơi này lại biến thành như vậy.] Doãn Hi Nhi vươn tay bộ lộng phân thân hắn, như là chứng minh chuyện mình nói, hắn lấy ngón giữa hướng chỗ đó của Doãn Lạc, đem một ít chất lỏng dính trên ngón tay xuất ra trước mặt hắn, làm cho nơi đó của hắn càng chặt hơn.

[ ba ba, ngươi thực *** đãng…….. Muốn ta mau chút sao……] nói xong Doãn Hi Nhi tốc độ trừu sáp nhanh hơn.

[ ân……… A…….] Hi Nhi nói chuyện làm cho hắn cảm thấy thẹn, nhưng loại nói chuyện *** mĩ này thường làm cho người càng thêm hưng phấn, hắn không tự giác đong đưa cái mông phía hợp với luật động của người phía sau.

Lúc này tiếng chuông tan học vang lên.