Bố Y Quan Đạo

Chương 983: Về thủ đô




Trên trang web của cục tổ chức trung ương đã có thông tin thay đổi nhân sự, nguyên phó bí thư tỉnh ủy, chủ tịch tỉnh Hoa Đông Kiều Quốc Thịnh bị miễn chức, điều nhiệm làm phó bộ trưởng bộ thủy lợi, phó bí thư kiêm trưởng phòng tổ chức Trương Thanh Vân bị miễn chức, bổ nhiệm làm phó bộ trưởng bộ thương mại, phó bí thư đảng ủy khối.

Trên phương diện ban ngành tỉnh Hoa Đông, bổ nhiệm phó chủ nhiệm Tả Quân Dân ủy ban cải cách trung ương làm phó bí thư tỉnh ủy, phó chủ tịch thay mặt chủ tịch tỉnh, bổ nhiệm Canh Liệt làm phó bí thư tỉnh ủy, bổ nhiệm Giang Hán Thanh là trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy, bổ nhiệm đồng chí Kim Triết làm thường ủy tỉnh ủy, thư ký trưởng tỉnh ủy...

Hàng loạt nhân sự thay đổi, khi công bố tin tức tạo nên tiếng vang rất lớn. Trong biến động lần nà thì được chú ý nhất là chủ tịch Tả Quân Dân và Trương Thanh Vân từ Hoa Đông quay về thủ đô.

Chức vụ chủ tịch tỉnh Hoa Đông cạnh tranh quá dữ dội, Tả Quân Dân trổ hết tài năng không ngờ lại là ngựa đen. Người này ngồi lên chiếc ghế phó chủ nhiệm ủy ban cải cách trung ương đã được sáu năm, danh tiếng rất tốt, xem ra trung ương lần này cho lão đến Hoa Đông cũng là kỳ vọng rất cao. Tả Quân Dân đã có văn bằng tiến sĩ kinh tế học ở thủ đô, hơn nữa trước đó còn công tác ở văn phòng quốc hội được năm năm, bản thân là người trình độ cao, hơn nữa còn là cán bộ được phân công quản lý trường kỳ công tác chính sách pháp quy và phương diện vận hành kinh tế, coi như kinh nghiệm phong phú. Người này còn có quan hệ rất rộng ở thủ đô, lão đến Hoa Đông làm chủ tịch cũng là nhân tuyển rất thích hợp.

Tả Quân Dân xem như là lãnh đạo của Trương Thanh Vân, cũng khá quen thuộc Trương Thanh Vân, trước kia khi còn ở ủy ban cải cách thì phó chủ nhiệm Tả cũng là người phát triển khá tốt.

Đối với Kiều Quốc Thịnh thì Tả Quân Dân lại càng có trình độ, là chuyên gia thật sự.

Mặt khác, điểm khác biệt lớn nhất giữa Tả Quân Dân và Kiều Quốc Thịnh chính là lòng dạ và ngộ tính. Tả Quân Dân dù là lãnh đạo phái Học Viện nhưng rất am hiểu cách sống chung với đồng sự, am hiểu sâu sắc quy tắc quan trường, đây chính là điểm mà Kiều Quốc Thịnh không thể bằng. Vì vậy Trương Thanh Vân rất coi trọng hành trình của Tả Quân Dân ở Hoa Đông, hắn cho rằng đối phương sẽ thành công.

Nhìn tuổi thọ năm mươi chín của Tả Quân Dân, nếu dựa theo độ tuổi về hưu thì lão còn có thể làm chủ tịch thêm một nhiệm kỳ nữa. Trung ương đặt một cán bộ lão thành như vậy lên vị trí chủ tịch tỉnh Hoa Đông, điều này cũng thể hiện sự vội vã và coi trọng của trung ương với Hoa Đông.

Mà những lãnh đạo như Tả Quân Dân thì có lẽ cũng không còn nhiều ý nghĩ, lão đến Hoa Đông toàn tâm toàn ý công tác mới là chuyện quan trọng. Vì vậy nếu nói về phương diện này thì không có vấn đề trong quá trình phối hợp công tác giữa Ngô Ngôn Pháp và Tả Quân Dân.

Nếu so sánh với một Tả Quân Dân xuống Hoa Đông nhận chức chủ tịch tỉnh thì Trương Thanh Vân về thủ đô cũng được chú ý rất cao. Vài năm trước lực ảnh hưởng của Trương Thanh Vân ở thủ đô còn chưa mạnh, vì vậy lúc đầu dùng thân phận cục trưởng ủy ban cải cách xuống Hoa Đông cũng không làm người khác xem trọng. Mà trước đó tình hình Hoa Đông cũng quá phức tạp, nên cũng chẳng mấy ai cảm thấy hành trình của hắn là tốt đẹp.

Nhưng Trương Thanh Vân công tác vài năm đã cực kỳ xuất sắc, những năm này ở thủ đô đều là tin tức về hắn. Dù là Cảng Thành hay Hoài Dương thì hắn cũng có những thành tích làm người người bàn tán, sau khi tiến vào chức vụ trưởng phòng tổ chức Hoa Đông thì lại được đưa lên chức vụ phó bí thư tỉnh ủy, đoạn đường này quá nhiều điểm sáng, danh tiếng vô lượng.

Bây giờ một nhân vật như Trương Thanh Vân quay về thủ đô, dù nói là chiến thắng quay về vẫn chưa đủ. Hơn nữa hắn về thủ đô đảm nhiệm một chức vụ quan trọng là phó bộ trưởng bộ thương mại, đây là điều mà mọi người khó thể dự đoán được.

Vì bộ thương mại là một ngành trọng tâm, công tác yêu cầu tính chuyên nghiệp rất cao, những lãnh đạo lãnh đạo chủ yếu của bộ thương mại phần lớn đề phải có kinh nghiệm công tác kinh tế trong nước và quốc tế. Bây giờ Trương Thanh Vân được đưa lên làm cấp phó ở bộ thương mại, có thể hoàn thành tốt công tác sao?

Rất nhiều người nghĩ như vậy, nhưng dù bọn họ có nghĩ thế nào thì trung ương cũng đã đưa ra quyết định, cũng chỉ còn chờ biểu hiện của Trương Thanh Vân mà thôi.

Nếu so sánh với Trương Thanh Vân và Tả Quân Dân thì Kiều Quốc Thịnh được điều động kém hơn rất nhiều. Chính trị là như vậy, mọi người chỉ quan tam đến lợi ích mà thôi. Sau khi kết thúc một vị trí quan trọng thì sẽ đến lúc gầy dựng lại, ví dụ như Tả Quân Dân xuống Hoa Đông nhận chức sẽ tạo nên một cân đối mới cho tất cả thế lực. Trương Thanh Vân về thủ đô cũng ngẩng cao đầu, hắn còn trẻ mà đã được hưởng chế độ cấp chính bộ, đây là tin tức được truyền thông xào nấu nhiệt liệt.

Trương Thanh Vân cũng có chút bất ngờ với sự thay đổi công tác lần này, nhưng hắn nghĩ về tình cảnh tiếp xúc với tổ chức trước đó mà tâm tình bình thường trở lại. Thì ra trung ương đã sớm có kế hoạch, đợt khảo sát trước đó, đối tượng chính là Trương Thanh Vân.

Trương Thanh Vân được yêu cầu về thủ đô, nhưng hắn vừa về đến nơi thì ngày hôm sau đã có thông báo bổ nhiệm chính thức và yêu cầu đến nhận chức. Chỉ trong vòng một đêm hắn từ chức vụ phó bí thư tỉnh ủy Hoa Đông biến thành phó bộ trưởng bộ thương mại, sự chuyển biến thân phận này làm hắn hầu như khó thích ứng. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Lần này Trương Thanh Vân đến cục tổ chức trung ương, người tiếp kiến hắn không phải là phó phòng Hàn Sơn Dân, mà chính là phó phòng La Thanh Viễn. Người này còn trẻ hơn Hàn Sơn Dân, dáng người tương đối cao lớn, mặt vuông tai lớn mà lại rất trắng, xem ra là người rất biết cách bão dưỡng.

La Thanh Viễn gặp mặt Trương Thanh Vân thì lập tức đi vào vấn đề:

- Chào đồng chí Trương Thanh Vân, anh về thủ đô là chuyện lớn, tôi phán đoán lần này anh nhận chức sẽ bùng sóng, chính anh cảm thấy thế nào?

Trương Thanh Vân cười nói:

- Trưởng phòng La, đây là anh đang khẳng định hay phủ định với tôi? Tôi thẳng thắng nói với tổ chức, bây giờ đầu óc tôi tương đối rối loạn, vẫn còn chưa thích ứng với sự chuyển biến thân phận thế này.

- Hơn nữa điều này làm tôi thấy bị tập kích đột nhiên, hôm qua tôi vừa về thủ đô thì hôm nay đã chẳng còn liên quan gì đến Hoa Đông. Tôi đã sớm có nhiều việc cần làm, bây giờ thì tốt, không còn chuyện gì, tôi nghĩ bây giờ cũng không tìm thấy người làm công tác giao tiếp.

La Thanh Viễn cười lớn nói:

- Lần này nhân sự thay đổi chính là quyết nghị của hội nghị toàn thể bộ chính trị trung ương, anh cũng biết thời gian rất cấp bách, cần phải hoàn thành điều chỉnh ban ngành Hoa Đông nhan gọn, đôi khi cũng vội vàng như vậy.

- Anh chờ chút nhé.

La Thanh Viễn cầm lấy điện thoại bàn, hắn gọi điện thoại nói vài câu, sau đó trực tiếp nói:

- Anh về còn chưa gặp trưởng phòng Chiêm, đi, chúng ta cùng qua. Anh ấy đã tự mình căn dặn phải đưa anh đến gặp mặt.

Trương Thanh Vân gật đầu, hôm qua về thủ đô có mang theo chút trà đã đưa cho Kha Kiến, nhưng chương trình của bí thư Chiêm quá căng, muốn gặp cũng không dễ, mà bây giờ gặp mặt trong khu hành chính của cục tổ chức trung ương cũng không dễ.

Bây giờ Trương Thanh Vân có thể gặp mặt Chiêm Giang Huy trong đây, điều này chứng tỏ thân phận của hăn đã không còn giống như trước đó. Hắn từ cấp phó bộ lên chính bộ, sau một thời gian nữa, hắn sẽ trở thành một tồn tại tuyệt đối được coi trọng ở trung ương.

Dù sao trong nước cũng không có quá nhiều cán bộ đạt đến cấp chính bộ, hơn nữa những cán bộ cấp chính bộ cũng có lực ảnh hưởng rất lớn. Nếu phân cấp theo thời phong kiến, khi lên đến cấp chính bộ vào hiện tại sẽ tương đương với tổng đốc hay lục bộ đại thần, là quan lớn xứng danh, quyền lực nghiêng trời.

Đây là lần đầu tiên Trương Thanh Vân đến phòng làm việc của Chiêm Giang Huy ở khu cục tổ chức trung ương, hắn liếc mắt đã thấy bên ngoài là một hoa viên, vì vậy mà sinh ra cảm giác thân thiết. Vì nguyên nhân Kiều Quốc Thịnh nên trong lòng Trương Thanh Vân cũng có chút khúc mắc, vì ngày thường hắn ít liên lạc với Chiêm Giang Huy, bây giờ về thủ đô gặp lại lãnh đạo làm tâm tình hắn có chút phức tạp.

Chiêm Giang Huy không có biến đổi gì quá lớn so với trước kia, nhưng Trương Thanh Vân có thể thấy trạng thái tinh thần của đối phương rất kém, vẻ mệt mỏi giữa chân mà khó thể che giấu.

- Bí thư Chiêm!

Trương Thanh Vân thấy nên xưng hô Chiêm Giang Huy là như vậy. Lúc này lão đang ngồi trên ghế sau bàn làm việc nhìn Trương Thanh Vân, sau đó lão chỉ tay xuống ghế rồi gật đầu mà không lên tiếng.

Trương Thanh Vân và La Thanh Viễn ngồi xuống, hai người cũng không biết nên mở miệng thế nào cho phải. Chiêm Giang Huy đứng lên lục mọi, một lúc lâu sau Trương Thanh Vân mới biết bí thư đang lấy trà.

Trương Thanh Vân và La Thanh Viễn đưa mắt nhìn nhau, cả hai không nhịn được phải cười. Chiêm Giang Huy cầm bịch trà Đại Hồng Bào đưa cho Trương Thanh Vân nói:

- Cậu thử xem thế nào, tôi đã pha vài lần mà cảm thấy chưa đủ hương vị, hương khí chưa đủ.

Trương Thanh Vân nhận lấy bịch trà đặt lên bàn, nơi đây của Chiêm Giang Huy có đầy đủ dụng cụ pha trà, Chiêm Giang Huy múc nước chuẩn bị pha, Chiêm Giang Huy lại gọi Kha Kiến đến:

- Hôm nay cậu xem xét cho kỹ, lần sau giúp tôi pha trà này, nhất định phải học năng lực này của Thanh Vân.

Vì có hành động pha trà mà những ngại ngùng trong lòng Trương Thanh Vân hóa thành hư vô. Hắn rất kiên nhẫn pha trà, mùi hương trà bùng ra khắp phòng, dù là chính hắn cũng cảm thấy rất thoải mái.

Bốn người bốn ly, mọi người đều uống rất mê say. Chiêm Giang Huy tinh tế nâng ly trà thưởng thức giống như chìm đắm trong cảnh giới khác biệt. Trương Thanh Vân nhìn vào mắt Chiêm Giang Huy mà trong lòng rất cảm khái.

Trương Thanh Vân biết rõ, cơ hội buông lỏng như vậy với một lãnh đạo như Chiêm Giang Huy là rất khó. Dù bây giờ lão ngồi đây nhưng vẫn còn rất nhiều thứ tính toán, chút nữa chắc chắn sẽ có chương trình, đây cũng là sự bất đắc dĩ của lãnh đạo.

Không biết qua bao lâu, Chiêm Giang Huy đột nhiên mở miệng nói:

- Thanh Vân, công tác của cậu phải sắp xếp, trưởng phòng La sẽ đưa cậu đi nhận chức ở bộ thương mại. Trước tiên cậu phải nhanh chóng quen thuộc công tác, đợi ba năm ngày sau, dù là một tuần sau quay về làm công tác giao tiếp ở Hoa Đông cũng không muộn.

Vẻ mặt Chiêm Giang Huy dần trở nên nghiêm túc:

- Thanh Vân, bộ thương mại khá quan trọng, đây là một ban ngành trọng yếu, là trung tâm xây dựng kinh tế. Trách nhiệm của ban ngành này nặng như thái sơn, tôi hy vọng cậu ở trên cương vị mới phải nhớ kỹ chức trách của mình, tạo ra thành tích tốt