Năm xưa khi Trương Thanh Vân từ huyện Ung Bình đến tỉnh thành thì Hà Khôn chính là trưởng phòng tổ chức tỉnh Giang Nam, khi đó một trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy đối với hắn giống như một ngọn núi cao lớn. Hắn không ngờ sau nhiều năm mình cũng là một trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy, nhưng bây giờ lại dùng thân phận này để tiếp xúc gần với Hà Khôn.
Bữa cơm trong nhà Hà Khôn khá đơn giản, ngoài cả nhà Hà Khôn thì cũng chỉ có thêm vợ chông Triệu Tứ ca. Bây giờ tất cả sản nghiệp của Triệu gia ở Giang Nam đều được Triệu Tứ ca quản lý, hắn đã an phận nhiều năm trong Triệu gia, bây giờ bắt đầu phát triển mạnh mẽ.
Hà Tuấn cũng có mặt, hắn lớn hơn Trương Thanh Vân vài tuổi nhưng hôm nay lại thận trọng như một tiểu tử, từ đầu đến cuối đều treo nụ cười, căn bản không nói chuyện. Trong phòng khách hắn ngồi ở vị trí thấp nhất, tất cả hành động đều không còn phong phạm của một con nhà quan đệ nhất Giang Nam.
Nghe nói những năm gần đây Hà Tuấn đã không những luẩn quẩn ở Giang Nam mà còn xâm nhập đến thủ đô, điều này đối với hắn thì khó nói là thành công. Hắn đi khỏi Giang Nam, gặp phải nhiều người nhiều việc, cũng ăn phải nhiều quả đắng, đụng phải nhiều bức tường, vì vậy mà con người cũng ẩn nhẫn và trưởng thành hơn.
Trương Thanh Vân vốn có vài lời muốn nói với Hà Tuấn, nhưng tình cảnh thế này cũng khó thể biểu hiện sự thân mật. Hơn nữa bây giờ hai người cũng không cùng đường, nếu muốn quay về tình cảnh tùy tiện như năm xưa cũng rất khó, vì vậy cũng chỉ có thể thuận theo tự nhiên.
Hà Khôn cũng không bàn chyện công tác với Trương Thanh Vân, hai người phần lớn nói về sinh hoạt gia đình, lão nói:
- Đã nhiều năm tôi chưa gặp lại tiểu thư Ngọc Ngọc, những năm gần đây cũng không có nhiều cơ hội về thủ đô, cũng vì quá bận rộn mà không được gặp mặt cô ấy. Bây giờ tiểu thư Ngọc Ngọc là phú hào lớn trong nước, cũng không biết có còn nhận ra lão già này không.
Hà Khôn mở lời mang theo khẩu âm Giang Nam nồng đậm, người lần đầu tiên tiếp xúc thường sẽ phải cố gắng mới nghe rõ, nhưng đây đã là thói quen của Trương Thanh Vân. Trương Thanh Vân biết rõ trước kia khi Triệu Giai Ngọc còn ở Giang Nam thì được Hà Khôn quan tâm rất nhiều, hơn nữa Triệu Giai Ngọc cũng rất tôn sùng Hà Khôn, tuy trước đó hai người có nhiều dây dưa nhưng bây giờ quay đầu nhìn lại thì thấy Hà Khôn tuyệt đối trung thành với Triệu gia.
Trương Thanh Vân cười cười nói:
- Hôm nay cháu thay mặt Ngọc Ngọc chào hỏi chú, cháu và Giai Ngọc đã rời khỏi Giang Nam vài năm, mà Giai Ngọc thì có vẻ tự do hơn cháu, bây giờ cháu muốn về nhà cũng không có cơ hội. Nếu không phải lần này đến Giang Nam khảo sát và học tập, cháu cũng không biết khi nào mới có cơ hội quay về...
Hà Khôn cười nói:
- Cậu cũng không cần nói nhiều, tuy cậu không có mặt ở Giang Nam nhưng gốc rễ vẫn ở đây, điều này là quá đủ. Những năm qua cậu tạo ra thành tích ở bên ngoài nhưng cũng không thiếu khó khăn, tôi tin cậu có thể đi tới, kinh nghiệm của cậu ở Giang Nam sẽ có sự trợ giúp rất lớn.
- Bây giờ cậu đang phát triển mạnh ở Hoa Đông mà còn có thể dẫn đoàn đến Giang Nam khảo sát học tập, điều này là rất tốt. Giang Nam đối với cậu cũng không có quá nhiều tâm tư, nhưn cá nhân tôi tuyệt đối sẽ chi tiêu...
Hà Khôn nói ra những lời này với vẻ mặt rất vui vẻ, Trương Thanh Vân nghe mà thầm cảm thấy kinh ngạc. Hà Khôn quả nhiên là sắc bén, mình gặp phải khó khăn ở Hoa Đông cũng không thể thoát khỏi ánh mắt Hỏa Nhãn Kim Tinh của lão, bây giờ lão lại để lộ ra thái độ dứt khoát như thế, tuy không quá bùng lên tác dụng nhưng kiên định tin tưởng công tác cũng là tác dụng không nhỏ với Trương Thanh Vân. Tất nhiên Trương Thanh Vân sẽ cực kỳ cảm kích Hà Khôn. Text được lấy tại Truyện FULL
Hà Khôn vung tay nói:
- Tôi đã nói rõ rồi, lần này chúng tôi sẽ đối đã thật tốt với những anh em đến tỉnh Giang Nam học tập khảo sát, tuyệt đối sẽ không để cho các đồng chí tay không quay về...
Trương Thanh Vân liên tục cảm ơn, trong lòng cũng rất cảm kích, có những lời này của Hà Khôn thì đoàn khảo sát sẽ rất thông suốt trong Giang Nam, điều này Trương Thanh Vân sẽ không cần phải lo lắng.
Thật ra người phụ trách dẫn đội ngũ khảo sát của Hoa Đông trong Giang Nam chính là phó phòng Để Trường Nguyên, đây là phó phòng được phân công quản lý ở phòng tổ chức Hoa Đông, tuy không xếp trước các phó phòng khác nhưng có tư cách mạnh. Vì người này được phân công quản lý công tác ban huấn luyện cán bộ trong nhiêu năm nên có uy tín mạnh hơn những người khác.
Thật ra dù là đơn vị nào cũng sẽ có những lãnh đạo biết xử lý quan hệ tuyến dưới, bọn họ cũng có thể không phải là lãnh đạo quan trọng nhưng mỗi khi tuyến dưới gặp phải vấn đề đều phải đến tìm. Tuyến dưới có thể thông qua sự hòa giải của những lãnh đạo này mà đạt được kết quả liên hệ hiệu quả với tuyến trên.
Mà Để Trường Nguyên chính là cán bộ như vậy, hắn chỉ điểm cho người tuyến dưới phản ánh tình huống với cấp trên, đòng thời cũng hiểu rõ tình huống của tuyến trên, cán bộ bình thường đều phải tìm hắn để dò xét, điều này đã hầu như trở thành một hiện tượng độc nhất vô nhị ở phòng tổ chức tỉnh ủy Hoa Đông.
Để Trường Nguyên đã hơn năm mươi, người khá gầy, vóc dáng cũng không cao. Người này thích hút thuốc, ngón trỏ tay phải và ngón giữa luôn vàng vì khói thuốc, là một người có tướng mạo hơi xấu. Hắn không phải là người có sự nghiêm túc của cán bộ công tác tổ chức, thường thích nói giỡn, người tuyến dưới gọi là Để lão quỷ thì hắn cũng không quan tâm, ngược lại còn trở nên thân thiết.
Đội ngũ Trương Thanh Vân đưa đến Giang Nam lần này là khá lớn, đồng thời chức vị cũng rất cao. Hắn để cho Để Trường Nguyên dẫn đầu đội ngũ chính là hy vọng uy tín của đối phương để tạo ra bầu không khí ôn hòa, để các cán bộ có thể thoải mái học tập kinh nghiệm Giang Nam.
Căn cứ vào chương trình khảo sát thì trạm đầu tiên của bọn họ là Thành Đô, ngay sau đó là Thanh Giang, Vũ Lăng, Vũ Đức, Hành Hòa...Tổng cộng có sáu thành phố, mà khi đến mỗi một thành phố thì các thành viên phải viết báo cáo những vấn đề tâm đắc, những báo cáo này sẽ được Trương Thanh Vân đích thân xem xét, quá trình giám sát sẽ do chính Để Trường Nguyên phụ trách.
Trạm khảo sát thứ hai chính là Thanh Giang, sau khi trải qua một ngày bận rộn nghiên cứu thì mọi người tập hơn thảo luận, hội nghị thảo luận do Để Trường Nguyên chủ trì.
Bầu không khí hội nghị thảo luận hôm nay là rất tốt, mọi người rất chăm chú và nghiêm túc. Để Trường Nguyên cũng không ngờ có được hiệu quả như vậy, vì thế hắn cũng phải sinh ra cảm khái vì đợt khảo sát lần này.
Cuối cùng Để Trường Nguyên cũng hiểu vì sao trưởng phòng Trương lại bỏ ra một cái giá lớn để đến khảo sát ở Giang Nam, hắn đã sớm nghe nói trưởng phòng Trương có căn cơ ở Giang Nam, không ngờ căn cơ lại sâu như vậy.
Phía Thanh Giang hoàn toàn coi trọng vượt qua quy cách với khối khảo sát Hoa Đông, bí thư thị ủy Thanh Giang tự mình tiếp kiến các thành viên khảo sát, đồng thời cũng giới thiệu những thành tích và thành quả của vấn đề cải cách hệ thống và thể chế cán bộ cho đoàn khảo sát.
Càng thêm quá mức chính là đoàn khảo sát đi đến đâu cũng có thể cảm giác được cảm tình đặc thù của phía Thanh Giang với Trương Thanh Vân, bóng dáng của trưởng phòng Trương xuất hiện ở khắp nơi, dù cán bộ có cấp bậc gì cũng vô tình nhưng cố ý nhắc đến trưởng phòng Trương, tất nhiên điều này đã chứng tỏ ảnh hưởng của Trương Thanh Vân là rất lớn.
Lúc này Để Trường Nguyên mới mơ hồ cảm thấy hiệu quả lớn, sau vài ngày khảo sát thì cuối cùng mọi người cũng biết khá rõ về cải cách cán bộ ở Giang Nam, nhưng mọi người còn hiểu rõ hơn về Trương Thanh Vân. Chiêu thức này của Trương Thanh Vân rõ ràng là một cách thức tự tạo nên lực ảnh hưởng của bản thân cực kỳ hiệu quả ở phòng tổ chức tỉnh ủy.
Điều mà trước kia Để Trường Nguyên lo lắng nhất chính là Trương Thanh Vân đảm nhận chức vụ trưởng phòng tổ chức Hoa Đông sẽ gặp phải lực cản rất lớn. Dù sao Trương Thanh Vân cũng không phải là người Hoa Đông, tuy hắn được bí thư giúp đỡ, cũng được trưởng phòng tổ chức tiền nhiệm Mã Học Vọng giúp đỡ, nhưng dù sao thì cán bộ trong phòng tổ chức cũng không phục.
Khi Để Trường Nguyên biết được nhiều tình huống thì thấy rõ Trương Thanh Vân là một người cực kỳ mạnh mẽ, đặc biệt là khi đứng đầu một phương luôn có can đảm loại bỏ những kẻ khiêu chiến với quyền uy của mình, thường dùng thủ đoạn giết gà dọa khỉ, là người có thủ đoạn mạnh mẽ, là nhân vật rắn mặt.
Một người như vậy đến làm lãnh đạo phòng tổ chức tỉnh ủy thì thế nào cũng có vấn đề, dù sao phòng tổ chức cũng không giống như những ban ngành khác, mọi người công tác bên trong thường có quan hệ sâu xa, mỗi vị trí đều rất quan trọng. Mà quan trọng chính là Hoa Đông nếu xảy ra biến thiên thì hệ thống tổ chức sẽ cực kỳ nhạy cảm.
Nếu Trương Thanh Vân tiếp tục dùng thủ đoạn mạnh mẽ như trước với mưu đồ dựng nên uy tín thì sẽ nhận lấy sự phản cảm của tất cả mọi người, nếu là như vậy thì kết quả ở phòng tổ chức thế nào sẽ khó thể biết đuọc.
Nhưng bây giờ Để Trường Nguyên đã hiểu, mình chỉ biết được một mặt của Trương Thanh Vân, người này được bí thư Tần tán thưởng thì nào phải phải nhân vật tầm thường? Lúc này trưởng phòng Trương đã nghĩ ra một biện pháp rất tốt để thẩm thấu lực ảnh hưởng của mìn đến hệ thống tổ chức ở Hoa Đông.
Hơn nữa sách lược của Trương Thanh Vân cũng rất chính xác, rõ ràng là đánh ngoài cần phải an trong, dù gặp phải bao nhiêu áp lực, dù có bao nhiêu khó khăn thì đầu tiên phải ra tay từ trong phòng tổ chức, phải thống nhất tư tưởng.
Bây giờ ở Hoa Đông đang có sự phân tranh của Trương Thanh Vân và Âu Đan, người sáng suốt đều hiểu Âu Đan là đại biểu cho thế lực đến từ bên ngoài, mà Trương Thanh Vân là đại biểu cho người bên trong, khác biệt là rất lớn. Mà trong lúc chính kiến khác nhau thì Trương Thanh Vân rõ ràng rơi vào hoàn cảnh xấu.
Vì trong ban ngành thường ủy Hoa Đông đã không phải chỉ là của người bản địa, mặt khác cấp bậc của Trương Thanh Vân cũng kém Âu Đan. Quan trọng là chính kiến của bọn họ khác nhau sinh ra tình cảnh quá nhạy cảm, bí thư Tần đứng trên góc độ công bình công chính sẽ chẳng thể công khai giúp đỡ Trương Thanh Vân.
Lúc này bí thư Tần là trọng tài, Trương Thanh Vân có nắm chắc khả năng chiến thắng trong cuộc chiến Trương Âu sao?
Để Trường Nguyên thấy trưởng phòng Trương không nắm chắc cơ hội thắng, nhưng dưới tình cảnh không nắm chắc mà vẫn không loạn, điều này có thể thấy rất rõ ràng. Đồng thời trưởng phòng Trương còn ý thức vấn đề thống nhất tư tưởng trong phòng tổ chức, điều này lại cực kỳ đáng quý.
Đột nhiên trong lòng Để Trường Nguyên bùng lên một ý nghĩ, trưởng phòng Trương đã từng đảm nhiệm chức vụ quan trọng ở Thanh Giang, vì vậy có sức ảnh hưởng rất lớn. Nhưng chẳng lẽ trưởng phòng Trương cũng có sức ảnh hưởng lớn ở Vũ Lăng, Vũ Đức sao?
Ý nghĩ này làm cho Để Trường Nguyên cảm thấy cực kỳ hiếu kỳ, hắn hận không thể đi đến trạm dừng chân kế tiếp. Lúc này hắn mơ hồ cảm thấy một chuyện khó thể tin, nếu Trương Thanh Vân thật sự có lực ảnh hưởng lớn ở Giang Nam, như vậy đối phương làm trưởng phòng tổ chức Hoa Đông thì có gì là không làm được?