Bố Y Quan Đạo

Chương 782: Khó thể hoàn mỹ




Sau khi vòng đàm phán hợp tác thứ nhất giữa Hoài Dương và Hoàng Hải thành công tốt đẹp thì tấm màn che cũng được kéo ra, lãnh đạo thành phố Hoàng Hải và thành phố Hoài Dương cùng nhau tổ chức buổi họp báo và ký tên văn bản ghi nhớ giữa hai thành phố ở khách sạn Cửu Châu.

Về phía Hoài Dương thì có bí thư thị ủy Trương Thanh Vân tự mình đến tham gia họp báo và tham gia nghi thức ký tên, mà về phía Hoàng Hải thì cũng cực kỳ coi trọng, chủ tịch thành phố Hoàng Hải Hoàng Kim Lăng chính thức đến tham gia các hoạt động.

Trương Thanh Vân đến Hoàng Hải và nhận được sự tiếp đón nhiệt tình, chủ tịch thành phố Hoàng Hải Hoàng Kim Lăng tự mình tiếp kiến, hình ảnh hai người trò chuyện vui vẻ xuất hiện trên chương trình tin tức của đài truyền hình trung ương, Cctv dùng khung cảnh hai lãnh đạo thành phố gặp mặt nhau để làm tiêu chí cho hợp tác ở Hoàng Hải lần này.

Sau vòng đàm phán đầu tiên thì Hoàng Hải và Hoài Dương đã đạt thành nhận thức trong hợp tác phát triển mười hạng mục lớn và hai mươi lăm hạng mục nhỏ. Những hạng mục này liên quan đến nông nghiệp, tài nguyên, vận chuyển, những ngành phụ vụ, nhân lực...

Trong đó hai bên sẽ cùng nhau đầu tư xây dựng một loạt các cung đường cao tốc, hai thành phố sửa đổi quy hoạch phát triển, những quy hoạch mới giữa hai thành phố bắt buộc phải có lợi cho sự kéo gần khoảng cách đôi bên. Huyện Chu Điếm ở gần bên Hoàng Hải được Hoài Dương đăng báo cáo yêu cầu tỉnh ủy cho phép đổi thành quận Chu Điếm.

Những hợp tác đẩy mạnh tài nguyên du lịch ở quận Chu Điếm của hai thành phố cũng đã đạt thành nhận thức, sắp tới ban ngành du lịch của hai thành phố sẽ chứng thực những quy tắc chi tiết. Mục tiêu chính là chế tạo quận Chu Điếm thành khu nghỉ dưỡng đặc sắc, tạo thành khu du lịch sinh thái nông nghiệp đứng đầu Hoa Đông.

Hai bên cũng đã đạt thành nhận thức trong phương diện xây dựng cơ sở hạ tầng, tài chính liên quan là năm trăm tỷ, phần lớn tài chính đều được dùng để đầu tư xây dựng cơ bản trong thành phố Hoài Dương. Trung ương bỏ ra bảy mươi phần trăm số tài chính cho hạng mục, ba mươi phần trăm còn lại sẽ do Hoàng Hải và Hoài Dương cùng đóng góp.

Phương diện kêu gọi đầu ở đã hoàn toàn giải quyết và kéo Hoài Dương ra khỏi hoàn cảnh khó khăn, bây giờ xu thế hợp tác ở khu kinh tế Hoàng Hải đang phát triển quá tốt, tất cả ngân hàng đều tích cực đối với hành vi vay tài chính của Hoài Dương. Trương Thanh Vân cũng nhân cơ hội này mà vay hơn mười tỷ để chỉnh đốn bộ mặt thành phố, đẩy mạnh tiến độ xây dựng và cải tạo.

Tấm màn hợp tác khu kinh tế Hoàng Hải được kéo ra, Hoa Đông chấn động, cả nước cũng chấn động. Mà trước nay Hoài Dương không quá hiện rõ trong Hoa Đông nhưng bây giờ đã là thành phố được ả nước nghị luận. Phòng tuyên truyền thành phố Hoài Dương cũng lợi dụng cơ hội này mà chụp những hình ảnh đẹp của Hoài Dương để tuyên truyền, liên tục phát tin trên Cctv và các đài truyền hình địa phương, vì vậy mà danh tiếng của Hoài Dương dần nâng lên.

Trương Thanh Vân nghe báo cáo trong hội nghị công tác khối chính quyền thành phố Hoài Dương, nghe nói năm nay số học viên trúng tuyển học viện Hoài Dương là rất cao. Điều này tất nhiên đã nói rõ thành phố Hoài Dương được người ta coi trọng, mà lựa chọn đại học Hoài Dương cũng là giấc mộng trong lòng của các học sinh vừa tốt nghiệp trung học.

Trương Thanh Vân chỉ dừng lại ở Hoàng Hải một ngày, sau đó lập tức quay về. Trên đường về hắn nhận được điện thoại của Cảnh Sương, điều này làm hắn cảm thấy băn khoăn. Lúc này hợp tác Hoàng Hải đã phát ra những động tĩnh quá lớn, hắn cần phải nắm chắt vấn đề chứng thực các điều khoản hợp tác, hơn nữa còn phải kịp thời báo cáo cho tỉnh ủy.

Bây giờ mọi người đều biết Hoài Dương đã phát hỏa, dân chúng, truyền thông đều thừa nhận thành công nhưng chỉ sợ là trong thể chế sẽ có rất nhiều người đang nghi vấn. Thực tế thì Trương Thanh Vân cũng chỉ là hòa thượng bên ngoài đến gõ mõ ở Hoa Đông, lần này hắn tạo ra danh tiếng quá lớn, sợ rằng sẽ khó đảm bảo không có kẻ chọc đao sau lưng. Trương Thanh Vân cũng không phải là người ngu ngốc, vì vậy không thể không đề phòng.

Vì vậy mà Trương Thanh Vân vội vàng đến Hoàng Hải, hơn nữa khi rời khỏi cũng không liên lạc với Cảnh Sương. Bây giờ Cảnh Sương gọi điện thoại thăm hỏi, tuy chỉ ân cần hỏi những công tác hằng ngày nhưng Trương Thanh Vân vẫn có thể dựa vào giọng điệu thì biết nàng đang rất thất vọng.

Trương Thanh Vân muốn an ủi Cảnh Sương vài câu thì đã có điện thoại, hắn đành phải chấm dứt cuộc nói chuyện, tâm tình chợt trở nên không tốt.

Người gọi đến là Xa Vĩ, Trương Thanh Vân thầm lắc đầu, hắn nhấn nút nghe.

- Bí thư Thanh Vân, chỉ cần nhìn tình thế phát triển quá tốt ở Hoài Dương cũng làm chúng tôi hâm mộ chết người, đến khi nào thì Cảng Thành chúng tôi mới được như vậy? nguồn TruyenFull.vn

Xa Vĩ nói.

- Chủ tịch Xa, anh là lãnh đạo cũ của tôi, anh cũng đừng làm khó tôi. Thật ra năm cái Hoài Dương cũng không bằng một cái Cảng Thành, bây giờ Hoài Dương chẳng qua chỉ phát triển vài điểm, có chút khởi sắc mà thôi, những hãng truyền thông đều rất thích ba hoa, không thể tin được. Lúc này những điểm khó mà Hoài Dương gặp phải lại không được bọn họ nhắc đến, tôi thấy rõ ràng đang nâng chúng tôi lên rồi thả xuống.

Trương Thanh Vân nói, lúc này Xa Vĩ gọi điện đến làm hắn cảm thấy khó thể nắm bắt.

Gần đây Cảng Thành rất rối, nhân tâm di động, vừa rồi còn xuất hiện án lớn, nghe nói có rất nhiều quan viên rớt đài. Những năm nay Cảng Thành liên tục bị đả kích, tình hình ảnh hưởng nghiêm trọng đến kinh tế xã hội, nghe nói không chỉ là tỉnh ủy chấn động, thậm chí là trung ương cũng chấn động.

Dưới tình huống này Trương Thanh Vân rất khó phán đoán hướng đi chính trị vào giai đoạn tiếp theo của Cảng Thành, tất nhiên chính hắn cũng không quan tâm đến những vấn đề này, vì vậy cũng chỉ biết cố gắng trả lời Xa Vĩ mà thôi.

- Hôm nay tỉnh ủy mở họp, nghe nói sẽ thảo luận về vấn đề trùng kiến ban ngành Cảng Thành, nghe nói tiếng hô hào kêu gọi anh quay về đảm nhiệm chức bí thư Cảng Thành là rất cao. Tôi cũng đang xem xét tình hình, chẳng lẽ tôi sẽ tiếp tục cùng một ban ngành với anh sao?

Xa Vĩ nói.

Trong đầu Trương Thanh Vân nổ ầm một tiếng, tư duy lập tức khó thể mở rộng, đây là lần thứ hai hắn nghe người nói về tương lai quay về Cảng Thành, trước đó là bí thư tỉnh ủy Tần Vệ Quốc, giờ đến lượt Xa Vĩ.

Rõ ràng lời nói của Xa Vĩ vào lúc này là rất đáng tin, lúc này người quan tâm đến hành động của tỉnh ủy là cán bộ Cảng Thành, tỉnh ủy đã mở hội nghị về nhân sự, chẳng lẽ đang cố ý đưa Trương Thanh Vân đi Cảng Thành?

Trong đầu Trương Thanh Vân có ý nghĩ này thì cũng chợt trở nên rối loạn, Xa Vĩ ở bên kia thấy Trương Thanh Vân không nói gì thì mở lời:

- Bí thư Thanh Vân, anh đến Cảng Thành cũng tốt, anh là cán bộ có năng lực, tôi sẽ là người giơ hai tay giúp đỡ.

- Nếu tôi và anh có cơ hội làm đồng sự thì sẽ cố gắng phối hợp công tác, bây giờ có rất nhiều người làm ầm ĩ khắp nơi, nói Cảng Thành ngày càng xuống dốc, rõ ràng đều là đám người lòng dạ khó lường...

Trương Thanh Vân đã không còn tâm tư nghe câu nói kế tiếp của Xa Vĩ, tuy cách điện thoại nhưng Trương Thanh Vân chợt sinh ra xúc động muốn đạp một cước lên người này. Hắn hít vào một hơi thật sâu và cố gắng làm cho tâm tình của mình trở nên bình tĩnh, hắn nói:

- Anh Xa, anh có biết bây giờ tôi vừa ngẩng đầu lên ở Hoài Dương, lúc này sao có thể đi? Trừ khi có lý do để tôi tin phục nếu không sẽ tuyệt đối chẳng có khả năng. Dù sao cá nhân tôi cũng kiên quyết phản đối, tuy nói cá nhân phải phục tùng tổ chức, nhưng dù sao tổ chức cũng phải suy xét vấn đề và không được làm xằng bậy. Hoài Dương chúng ta là một thành phố hơn chục triệu dân, bây giờ vào đúng lúc quan trọng mà thay tướng...

Trương Thanh Vân cảm thấy chính mình trở nên kích động, nói đến những câu sau thì mới phát hiện đối phương không phải là lãnh đạo, mình có bực bội với Xa Vĩ cũng là vô ích. Xa Vĩ cũng cảm thấy ngoài ý muốn với thái độ của Trương Thanh Vân, vì vậy hắn dừng lại một lúc rồi nói:

- Thanh Vân, tỉnh táo, tỉnh táo, tôi không phải đang nói về nghị quyết của tỉnh ủy, đây chẳng qua chỉ là lời đề nghị lên tỉnh ủy.

Giọng điệu của Xa Vĩ đã tốt hơn rất nhiều, đã không còn cảm giác giả mù sa mưa và hương vị ghen tuông như vừa rồi. Hắn giống như khựng lại để suy tư, sau đó nói:

- Là thế này, hội nghị tỉnh ủy hôm nay mọi người đều cho rằng anh là lãnh đạo có năng lực cực mạnh, mặt khác tấm màn che hợp tác phát triển với Hoàng Hải cũng đều do anh vén lên, anh có kinh nghiệm hợp tác thành công với Hoàng Hải, cũng là người tích lũy được nhiều kinh nghiệm liên hệ với Hoàng Hải. Lúc này nếu anh đến Cảng Thành thì có thể giúp chúng tôi nhanh chóng tiến vào trong danh sách hợp tác phát triển kinh tế với Hoàng Hải, lý do này chưa đầy đủ sao?

- Vô nghĩa!

Trương Thanh Vân chợt nói:

- Đây đâu phải là những thứ mà một cá nhân có thể làm được? Điều này...Điều này...

Trương Thanh Vân trở nên kích động, câu nói tiếp theo khó mở miệng. Hắn hạ cửa sổ xe xuống, gió lạnh bên ngoài ùa vào, toàn thân trở nên thư thái hơn, khi tâm tình bình tĩnh thì hắn nói:

- Được rồi, chủ tịch Xa, việc này tôi đã biết, cám ơn anh đã thông báo, sau khi quay về tôi sẽ đến Lăng Thủy.

Sau khi cúp điện thoại thì Trương Thanh Vân cảm thấy rất nóng nảy và bất an, những lời nói vừa rồi của hắn là vô nghĩa với kẻ khác, nhưng hắn cũng biết rõ lý do mà Xa Vĩ đưa ra cũng rất phù hợp với đám người đang chờ chọc đao sau lưng. Vì bây giờ trong hợp tác khu kinh tế Hoàng Hải thì Hoài Dương và Hoàng Hải hợp tác rất vui vẻ, mà Cảng Thành và Hoàng Hải còn chưa tìm được tiếng nói chung.

Đặc biệt là bây giờ hợp tác giữa Hoàng Hải và Hoài Dương đã tạo ra danh tiếng lớn, lúc này lãnh đạo Hoa Đông tất nhiên sẽ suy xét quan hệ hợp tác giữa Cảng Thành và Hoàng Hải sẽ có thành công tốt hơn. Bây giờ ban ngành Cảng Thành cần điều chỉnh, lúc này có người đề nghị Trương Thanh Vân tiến quân về Cảng Thành, lý do đưa ra rất có lợi cho Cảng Thành, rất có sức thuyết phục...

Trương Thanh Vân đặt mình vào hoàn cảnh người khác để suy xét, nếu mình là bí thư tỉnh ủy đối mặt với lời đề nghị như vậy thì chắc chắn sẽ động tâm.

Trương Thanh Vân nghĩ đến đây mà tâm tình chợt rối loạn, nếu nói thật tâm thì cực kỳ không muốn rời khỏi Hoài Dương vào lúc này, dù tiến vào thường ủy tỉnh ủy thì hắn cũng không muốn.

Đây không phải già mồm cãi láo, đây là những gì hiểu rõ về đạo lý quan trường khi địa vị ngày càng tăng mạnh. Tiến thối trong quan trường là một môn học vấn cựcc kỳ thâm sâu, có đôi khi lui như tiến, có đôi khi tiến như lùi, những thay đổi liên tục đó có thể làm cho con người mờ mắt.

Giống như tình cảnh lúc này, nếu Trương Thanh Vân rời khỏi Hoài Dương thì rõ ràng có người đang dùng mưu mô. Cảng Thành bây giờ khó thể so sánh với Hoài Dương, rõ ràng là một bên trầm lắng loạn lạc, một bên vui sướng quang vinh, tương lai khó thể dự đoán.

Nếu đưa Trương Thanh Vân đến Cảng Thành thì rõ ràng coi hắn là nhân viên cứu hỏa đến thu dọn tàn cuộc, trên danh nghĩa là thăng chức nhưng thực chất lại chẳng bằng những gì hắn đang làm ra ở Hoài Dương. Nếu ở lại Hoài Dương thì Trương Thanh Vân sẽ có một lý lịch tươi sáng, đó là tư bản mà cả đời có thể kiêu ngạo.

Hơn nữa nhân dân sẽ nhớ kỹ Trương Thanh Vân, sau này hắn ở vị trí cao thì mọi người sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến vấn đề quyết sách hắn đưa ra. Những danh tướng thời cổ cũng như vậy, hầu như chỉ nhờ vào một cuộc chiến để đời mà tạo ra danh tiếng. Thật ra chính trị cũng không có gì khác, Trương Thanh Vân đã đến vị trí hiện tại, nếu hắn có thể đưa Hoài Dương trở thành thành phố phát triển đặc sắc ở Hoa Đông thì danh tiếng cực kỳ khủng bố.