Bố Y Quan Đạo

Chương 779: Kiêu hùng xảo quyệt




Vẻ mặt Cố Nhuận Thu vẫn trầm tĩnh như nước, lúc này bên ngoài đã sẩm tối, hắn ở trong phòng không ra ngoài nhìn biển nhưng vẫn có thể nghe thấy những âm thanh sóng vỗ. Lúc này hắn đang uống rượu, mỗi lúc như vậy thì người giúp việc trong nhà không dám đến làm phiền.

Bản thân Cố Nhuận Thu là kẻ không có văn hóa, có xuất thân côn đồ, hắn có thể lăn lộn đến hôm nay thật ra cũng đều tích góp được từ trong chiến đấu. Mà trong những tình cảnh này thì sự lắng đọng là tất yếu, một kẻ lỗ mãng thường khó thể làm nên chuyện lớn.

Cố Nhuận Thu ở bên ngoài chém giết máu tanh, những lúc yên tĩnh nghe sóng vỗ thế này thường sinh ra cảm giác suy nghẫm và lắng đọng. Cả đời này hắn đã dùng qua rất nhiều mưu mô để tìm linh cảm, ngày hôm nay hắn bắt đầu sử dụng chiêu cũ.

- Gia Cát cả đời cẩn trọng.

Cố Nhuận Thu luôn khắc ghi câu nói này, sau từng ấy năm, sao bao ngày lăn lộn, trước nay hắn luôn là kẻ nổi tiếng cẩn thận. Dựa vào đặc điểm này mà có bao nhiêu anh hùng ở Hoa Đông đã phải rớt đài, nhưng hắn vẫn đứng sừng sững.

Hơn nữa bây giờ Cố Nhuận Thu đã thành công trong quá trình rửa sạch tay, tập đoàn Vĩnh Hằng của hắn đã tiến ra thị trường, chính hắn là ủy viên của hội nghị hiệp thương chính trị trong tỉnh. Hắn là nhân vật vĩ đại trong tỉnh, là mười nhân vật kiệt xuất trong thương trường của Hoa Đông. Những danh hiệu này ở trên đầu đủ cho hắn đi lại trong giới thượng lưu, dựa vào tình cách hào sảng đã rèn luyện trong giới giang hồ, hắn lặng lẽ bện lên một chiếc lưới quan hệ rất rộng.

Tấm lưới này phủ khắp hai bên hắc bạch trong Hoa Đông, vì vậy trong khoảng không gian tỉnh Hoa Đông, nếu nhắc đến Cố Nhuận Thu thì ai cũng biết. Danh tiếng của hắn thậm chí còn vượt qua những lãnh đạo chủ chốt ở trong tỉnh.

Cố Nhuận Thu rất tán thưởng sự cẩn thận của Gia Cát Lượng, nhưng ở phương diện mưu trí thì hắn thích đi theo đường của Tào Tháo. Hắn không được học nhiều, cũng có thể miễn cưỡng xem vào hiểu bộ Tam Quốc Diễn Nghĩa, mà trong các nhân vật tam quốc thì người hắn sùng bái nhất chính là Tào Mạnh Đức.

Vì vậy mà những gì Cố Nhuận Thu làm ra đều hay đi theo đường của Tào Tháo, không ra bài theo phong cách thông thường, hơn nữa còn có chút đa nghi. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Không người nào có thể ngờ Cố Nhuận Thu lại tố cáo cục trưởng cục công an Chương Lập Cường, hơn nữa còn đưa trực tiếp đơn tố cáo đến tay bí thư Trương, đồng thời nội dung bên trong cũng cực kỳ xác thực và tỉ mỉ, nhìn qua cảm thấy chứng cứ đã quá rõ ràng, chỉ cần cho người đi thăm dò thì lập tức xảy ra vấn đề.

Nếu dựa theo phương pháp thông thường thì hành động của Cố Nhuận Thu rõ ràng là chui đầu vào rọ, Chương Lập Cường là một ô dù của hắn, nếu đối phương ngã thì hắn còn đường sống sao?

Nhưng cách suy nghĩ của Cố Nhuận Thu không phải là như vậy, trong mắt hắn thì trong quan trường Hoa Đông chẳng có mấy người sạch sẽ, nếu đã như vậy thì hắn dứt khoát tố cáo Chương Lập Cường tạo ô dù cho buôn lậu, đút lót nhận hối lộ. Nếu tin tức này truyền ra thì sẽ lập tức gây nên chấn động lớn.

Chỉ cần tin tức lan truyền thì sẽ có hàng loạt quan viên liều chết bảo vệ Chương Lập Cường, cái gì là quan bảo vệ quan? Tại sao lại có mối liên hệ như vậy? Nguyên nhân rất đơn giản, Chương Lập Cường ngã sẽ mang theo vài chục thậm chí là vài trăm vị quan khác, hơn nữa còn sẽ phải chịu tai ương lao ngục.

Nếu có cục diện như vậy thì Trương Thanh Vân dù có lợi hại cũng làm sao được? Hắn có thể đi thăm dò mức độ chân thật của tờ đơn tố cáo nhưng tuyệt đối sẽ không có kết quả, vì thiên hạ đều là quạ đen, chỉ có Trương Thanh Vân là chim công, có thể dùng màu lông chim công để yêu cầu quạ đen sao?

Cố Nhuận Thu trước nay luôn có lòng tin với mình, chỉ cần có người chui đầu vào mạng lưới nhền nhện này, đừng nói là một bí thư thị ủy, dù là bí thư tỉnh ủy chui vào cũng sứt đầu mẻ trán. Vì vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Cố Nhuận Thu chính là ma quỷ so với Trương Thanh Vân, Cố Nhuận Thu cũng không phải loại người thích ngồi yên xem biến động, hắn cam tâm tình nguyện bày ra những cục diện phòng ngừa chu đáo.

Tất nhiên tất cả đều dựa theo bản tính của Cố Nhuận Thu, hắn bày ra kế hoạch nhưng sau khi trải qua nhiều ngày mà tình hình Hoài Dương vẫn sóng êm bể lặng, không có bất kỳ dấu hiệu nào chứng tỏ sẽ có biến động.

Điều này làm cho Cố Nhuận Thu cảm thấy chấn động, hắn không coi Trương Thanh Vân là kẻ ngốc, nhưng đối phương là bí thư thị ủy, đã nhận được đơn tố cáo quá xác thực, tuy có thể vững tin nhưng cũng phải gặp mặt bàn luận với vài cán bộ lãnh đạo khác chứ?

Chỉ cần các lãnh đạo gặp mặt nhau thì Cố Nhuận Thu vững tin mọi chuyện sẽ truyền khắp Hoài Dương, và như vậy cũng sẽ rơi vào cục diện hắn mong chờ. Nhưng tình hình bây giờ lại quá yên tĩnh vì vậy mà trong lòng hắn cảm thấy có gì đó không đúng.

Bây giờ tình hình càng yên tĩnh thì chứng tỏ Trương Thanh Vân càng nguy hiểm. Cố Nhuận Thu hiểu rất rõ điều này, hắn không nghĩ rằng Trương Thanh Vân là kẻ muốn làm qua loa cho xong chuyện, chỉ cần xem xét những gì bí thư Trương đã làm ra khi đến Hoài Dương là thấy rõ, có chuyện nào không phải khủng bố?

Bây giờ hợp tác với Hoàng Hải đang được xúc tiến, những khó khăn ở hai quận Ngũ Sơn và quận Bạch Mã đã được đối phương giải quyết ổn thỏa. Nói đến năng lực thì Trương Thanh Vân rõ ràng là rất mạnh, nói đến dã tâm thì bí thư Trương cũng là kẻ cực kỳ khủng bố.

Là người như vậy thì Trương Thanh Vân rõ ràng sẽ không buông tha cho hai khối công tác tư pháp và hải quan bảo trì trạng thái trước đó, Cố Nhuận Thu là người liên hệ thường xuyên với hai khối công tác này, tất nhiên hắn biết rõ mức độ bây giờ là thế nào.

Nếu hai hệ thống này ngày càng không ổn thì Cố Nhuận Thu ngày càng thoải mái.

Nhưng đồng thời nguy hiểm cũng sẽ dần tiến đến, thực tế thì Trương Thanh Vân là người đến Hoài Dương không bao lâu, chắc chắn sẽ có một ngày hắn khai đao với hệ thống này.

Nếu muốn bố trí ổn thỏa mà dùng phương pháp mạnh tay vào lúc này là không ổn, vì thế mà Cố Nhuận Thu mới định hấp dẫn tính nóng vội của Trương Thanh Vân, nhưng bây giờ xem ra kế hoạch của hắn đã thành công cốc.

Không biết đã qua bao lâu, Cố Nhuận Thu nghiêng người cầm điện thoại nói:

- Chú Ngô phải không, chú đến phòng khách một chút.

Một lát sau lão già thường mặc trang phục đời đường tiến đến, Cố Nhuận Thu cố gắng nặn ra nụ cười, hắn chỉ chiếc ghế mời đối phương ngồi rồi nói:

- Chú Ngô, thế nào? Ông chủ Sa bên kia có đáp lời không?

- Đáp lời, không có vấn đề, anh ta đồng ý chia sáu phần cho chúng ta...

Lão già nói, vẻ mặt có chút hưng phấn. Sáu phần lợi nhuận đối với một vấn đề mượn đường, đây rõ ràng là lợi nhuận lớn.

- Nhóm hàng đầu tiên sẽ đến lúc nào?

Cố Nhuận Thu lơ đãng hỏi, lão già nhìn khắp chung quanh giống như có chút cẩn thận, sau đó hạ giọng nói:

- Ngày hôm sau, hai chiếc thuyền, sẽ đi từ Cảng Thành vòng sang Hoài Dương, cập cảng ở bến tàu huyện Lâm Viên. Chúng ta đã bố trí nhân thủ, hàng đến sẽ phân tán, tuyệt đối không để lại dấu vết.

Trên mặt Cố Nhuận Thu lộ ra nụ cười lạnh, ánh mắt dần trở nên sắc bén. Một lúc lâu sau hắn mới nói:

- Chú đi xử lý vụ này, đưa số liệu và tuyến đường của hai chiếc tàu lần này cho người ở phòng công an tỉnh, để bọn họ có một cơ hội thăng quan phát tài.

- Sao...Giám đốc Cố...Anh đây là...

Lão già chợt trở nên kinh hoàng, lão đứng lên khỏi ghế mà há hốc mồm không dám tin.

- Sao vậy? Những gì cháu nói chẳng thực hiện được à?

Cố Nhuận Thu nói.

- Không...Không phải, tôi không có ý như vậy.

Vẻ mặt lão già trở nên bối rối, sau đó nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình tĩnh, lão nói:

- Tôi sẽ đi thực hiện ngay lập tức, đây là công lớn, tôi sợ rằng đám người kia sẽ ăn không tiêu.

- Chú làm việc thì cháu yên tâm, chú sẽ nghĩ được biện pháp thích đáng.

Cố Nhuận Thu nói, vẻ mặt lộ ra nụ cười, ánh mắt sắc bén vừa rồi đã trở nên nhu hòa. Lúc này hắn trầm tĩnh trở lại thì bầu không khí xem như hòa hoãn đi rất nhiều.

- Chú Ngô, thật ra chúng ta cũng không thiếu tài chính, vì vậy cũng không dồn hết tinh lực lên vấn đề tiền nong, nếu cứ quan tâm đến tiền thì sẽ hỏng việc. Anh Sa bên kia là hán tử nhưng chỉ biết chăm chăm vào tiền.

- Bây giờ Cảng Thành đang rối loạn, đã như vậy mà anh ta vẫn không chịu được cô đơn, vẫn còn tham lam. Những người tham lam nên cho đi giáo dục, đạo lý như vậy mà không hiểu thì uổng công lăn lộn bao năm.

- Những kẻ bại hoại như vậy thì chúng ta nên thanh trừ, như vậy không phải sẽ làm trong sạch bầu không khí Hoa Đông sao?

Cố Nhuận Thu thản nhiên nói, giọng nói rất ôn hòa.

- Giám đốc Cố nói rất đúng.

Lão già vội vàng nở nụ cười làm lành mà cảm thấy phát lạnh. Trước nay Cố Nhuận Thu không phải là người tầm thường, ngay cả vấn đề giết người khác cũng là như thế. Nếu hắn đã muốn tên họ Sa phải chết thì sẽ phải cố gắng lôi kéo làm ăn, sau khi bàn bạc xong thì sẽ chọc đao sau lưng. Dù tên họ Sa kia có gian trá như quỷ cũng tuyệt đối không ngờ đến thủ đoạn như vậy.

- Sa Vạn Thành ở Cảng Thành phải chết!

Khóe miệng Cố Nhuận Thu cong lên thành đường, một nụ cười lãnh khốc. Lúc này lão già họ Ngô cũng đã vâng lệnh bước đi, Cố Nhuận Thu lại lấy một chai rượu đỏ trong tủ ra tự mình thưởng thức.

Nếu thuyền của Sa Vạn Tuyền bị chặn thì sẽ có số tiền hơn một tỷ bay đi, đây chắc chắn là vụ án buôn lậu lớn nhất những năm gần đây ở Hoa Đông. Nếu vụ án này tuôn ra thì Hoa Đông chấn động, cả nước chấn động, tuy công lao quan viên Hoa Đông khá cao nhưng liên lụy cũng không ít.

Cố Nhuận Thu đang đứng ở góc độ quan viên để suy xét vấn đề, những hệ lụy sau khi phá bỏ buôn lậu sẽ không làm khó những kẻ tranh công. Người làm quan thường háo thành tích, nếu thật sự đuổi cùng giết tuyệt thì kết quả chỉ là cá chết lưới rách, người thông minh sẽ không làm như vậy.

Địa phương có ánh sáng thì phải có bóng tối, nước trong không có cá, làm quan phải hiểu đạo lý này. Vụ án liên quan đến Sa Vạn Tuyền mà bùng ra thì Hoa Đông rung động, những quan viên có liên quan sẽ cực kỳ bất an, cục diện sẽ thay đổi và những mảng lưới vô hình sẽ phát huy tác dụng. Mà tấm lưới này chính là pháp bảo chế ước năng lực hoạt động của Trương Thanh Vân.

Cố Nhuận Thu biết Trương Thanh Vân là người thông minh, mà một người thông minh thường chết vì quá tích cực. Bây giờ tình hình Hoài Dương đang quá tốt, là những gì mà bí thư Trương tạo ra, rõ ràng trong sạch hóa Hoài Dương cũng không quá sinh lời.

Một ly rượu đỏ, ly thủy tinh, rượu như máu người, kẻ uống rượu khép hờ hai mắt cực kỳ hưởng thụ. Thưởng thức rượu chính là phẩm tâm, Cố Nhuận Thu liên tục hít hà hương vị, trong mắt hắn thì khống chế sinh tử của người khác là một việc cực kỳ sảng khoái