- Mặt khác vấn đề xây dựng ban ngành quận huyện cũng không thể dùng phương pháp gõ đầu. Các đồng chí, ban ngành quận huyện quá quan trọng, nếu không mạnh mẽ thì không thể nào giải quyết được vấn đề căn bản. Tôi thấy chúng ta nên có một vài điều chỉnh, và công tác này thì phòng tổ chức chúng tôi hoàn toàn có năng lực giải quyết...
Lưu Phái nói rất nhiều, hắn chăm chú bày tỏ quan điểm của mình. Nếu dựa theo đề nghị của hắn thì khảo hạch chức năng vừa mới bắt đầu mà thôi, sau này phòng tổ chức phải có quyền trong vấn đề xây dựng ban ngành quận huyện, mà trong vấn đề này tất nhiên sẽ không thể không có xuống chức, đề bạt, điều nhiệm, miễn nhiệm...Thậm chí còn có liên quan đến lãnh đạo đảng ủy và chính quyền, đề nghị của Lưu Phái rõ ràng là cực kỳ lớn gan.
Lưu Phái vừa nói hết lời thì tất cả mọi người đều không mở lời, ai cũng nhìn chằm chằm vào Trương Thanh Vân. Lúc này Trương Thanh Vân thầm nhíu mày, hắn hối hận vì trước đó không tổ chức hội ý ba người để thống nhất ý kiến, bây giờ Lưu Phái đưa ra đề nghị quá cấp tiến.
Trương Thanh Vân thầm nghĩ nếu lúc này hắn phản đối thì chắc chắn sẽ đả kích tính tích cực của sự việc, nhưng có thể gây ra ảnh hưởng rất sâu xa. Nhưng nếu không phản đối, sự việc này chưa được tính trước, sang năm đã là nhiệm kỳ mới, lúc đó thay người còn thích hợp hơn, bây giờ thời cơ chưa đến, nếu làm giải phẩu lớn thì quá nguy hiểm, không cần phải làm như vậy.
Lưu Phái này quả nhiên vẫn còn có quá nhiều điểm chưa suy xét rộng rãi, nôn nóng lập thành tích quá mức, muốn làm chuyện lớn, thiếu quan điểm toàn cục. Mặt khác Lưu Phái có thể đưa ra ý nghĩ cấp tiến như thế ở hội nghị thường ủy, vì sao trước đó không thông qua bí thư thị ủy?
Chuyện bây giờ đã quá đột nhiên, nhìn qua giống như đang nói thay lời cho Trương Thanh Vân. Rõ ràng Lưu Phái làm như vậy là không nhìn xa, không sáng suốt, là trưởng phòng tổ chức mà phạm phải sai lầm thế này là không nên.
- Khụ, khụ, chuyện này tôi muốn nói vài lời.
Khi mọi người đang yên lặng thì Tiêu Hàn chợt ho khan hai tiếng, lúc này tất cả mọi người cũng nhìn về phía hắn, hắn nói:
- Tôi cho rằng đề nghị của trưởng phòng Lưu là rất tốt, nhưng trước khi chúng ta tổ chức khảo hạch cũng không nói đến chuyện điều chỉnh ban ngành, nếu hai sự việc này cùng gộp lại làm một thì gây ra quá nhiều áp lực. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
- Vì vậy tôi cho rằng chúng ta phải làm việc theo trình tự, chúng ta cần làm một thông báo về đợt khảo hạch lần này cho toàn bộ thành phố. Còn vấn đề xây dựng ban ngành quận huyện, chúng ta có thể trì hoãn lại, tôi cho rằng phải để qua một thời gian nữa mới có thể ra tay được.
Tiêu Hàn đa mưu túc trí, lời này của hắn rất cẩn thận, hầu như người khác không thể không ủng hộ. Trương Thanh Vân nhìn chằm chằm vào Tiêu Hàn, trong lòng thầm gật đầu. Dù có lúc bày ra vị trí bất chính nhưng nếu nói về đạo làm quan thì Tiêu Hàn mạnh hơn Lưu Phái rất nhiều.
Sau khi trải qua bài học hôm nay thì Trương Thanh Vân cũng không dám cho Lưu Phái nắm quá nhiều quyền lợi. Vì tổ chức nhân sự quá quan trọng nên Trương Thanh Vân nhất định phải nắm chặt, đồng thời còn phải khống chế sao cho đúng mực, hắn sẽ không thể tha thứ cho những dấu hiện vượt qua tầm khống chế như lời nói của Lưu Phái ngày hôm nay.
Mà Tiêu Hàn mở lời như vậy rõ ràng là hiểu rõ tâm tư của Trương Thanh Vân, xem như giải vây cho bí thư. Hắn dùng hành động thực tế để chứng minh giá trị của mình, lời nói rất có độ nặng, hoặc nói Lưu Phái làm liên lụy quá rộng.
Vì thế mà Tiêu Hàn vừa nói ra đã được rất nhiều người tỏ thái độ sẽ giúp đỡ, Trương Thanh Vân nhìn lướt qua Lưu Phái, thấy đối phương nhìn mình bằng ánh mắt chờ mong mà thầm lắc đầu. Hắn nâng ly trà lên nhấp một ngụm rồi nói:
- Chuyện này hôm nay mọi người nghị luận rất tốt, ngoài hai vị trong cuộc (Hai thường ủy là bí thư trương quận), thì mọi người đều tham gia cho ý kiến, tuy không thống nhất nhưng đại khái phương hướng đều tốt, cố tìm cái chung và gác lại bất đồng.
- Như vậy hôm nay chúng ta không làm tổng kết, việc này cứ gác lại ở đây, chúng ta không phải sẽ tổ chức đại hội toàn thể thành phố lần thứ hai sao? Chúng ta sẽ tổ chức trưng cầu ý kiến ở đại hội, đến lúc đó sẽ đưa ra quyết nghị, mà thời cơ sẽ tốt hơn.
Trương Thanh Vân nói lời tổng kết thì đề tài thảo luận đầu tiên cũng bị cho qua. Lời nói của Trương Thanh Vân rất tiêu chuẩn, cũng không đả kích Lưu Phái, thực tế lại giúp đỡ cho lời đề nghị của Tiêu Hàn, xem như bánh ít đi bánh quy lại.
Mặt khác lúc này Trương Thanh Vân cũng còn chưa quyết định với vấn đề của các ban ngành quận huyện, đề nghị của Tiêu Hàn là khá tốt, trước tiên thông báo tình hình khảo hạch, quan sát phản ứng khắp nơi, đồng thời cũng ném cơ hội cho các cán bộ có thái độ đoan chính và tích cực.
Còn đối với những cán bộ có tâm tình biến đổi rất nghiêm trọng, hơn nữa còn không thể xác nhận sai lầm thì phải nghiêm túc xử lý và cường điệu cảnh cáo, đối với những cán bộ muốn vẫy đuôi thì phải đuổi đi nơi khác, mà những thủ đoạn này phải chuẩn bị sẵn sàng để có thể sử dụng bất cứ lúc nào.
Đạo dùng người chính là biết cách sử dụng triệt để, tuy Lưu Phái này không quá tốt nhưng là loại dám nghĩ dám làm, không sợ đắc tội người, đây là những ưu điểm nổi bật. Trương Thanh Vân cũng không quyết định trước, nhưng sau này trên vấn đề tổ chức nhân sự thì phải ném một phần trọng trách cho Tiêu Hàn.
Trương Thanh Vân cũng đã bày tỏ tấm lòng rộng lượng với tất cả những ý nghĩ của Tiêu Hàn, khi Nhâm Gia Niên đi thì Tiêu Hàn rất có cơ hội tiến lên, nhưng Trương Thanh Vân hắn đến, vì vậy trong lòng đối phương có suy nghĩ bất thường là đương nhiên.
Trương Thanh Vân là người đứng đầu trong ban ngành Hoài Dương, hơn nữa còn là gia trưởng, muốn đảm bảo ban ngành đoàn kết hài hòa thì bất cứ lúc nào cũng phải phối hợp các quan hệ. Mà trong vấn đề này thì khí chất và sự độ lượng là khá quan trọng, trăm sông đổ về một biển, phải bao dung rộng. Phương diện này Trương Thanh Vân lĩnh ngộ được rất nhiều.
Vấn đề thứ nhất đã thảo luận xong, vấn đề thứ hai chính là tăng thêm một phòng xây dựng kinh tế ở khối chính quyền. Vì lời đề nghị này mà trước đó Trương Thanh Vân đã làm đủ chuẩn bị, đảng ủy và chính quyền đều được mời tham gia hội ý, vì vậy nên không có ai phản đối, tất cả đều nhất trí thông qua.
Nhưng vấn đề nhân tuyển cho chức vụ chủ nhiệm phòng xây dựng kinh tế thì Trương Thanh Vân để cho cả hội trường phải ầm ĩ, hầu như tất cả mọi người đều bất ngờ vì bí thư lại dùng Trâu Côn. Hơn nữa lý do để bí thư lựa chọn Trâu Côn lại làm người khác khó thể phản bác.
Lưu Bằng làm thư ký hội nghị thấy tình cảnh như vậy mà trong lòng bùng lên kích động, càng lúc hắn càng cảm thấy Trương Thanh Vân làm việc rất triết học, có một số việc nhìn qua có vẻ bình thường nhưng suy xét sâu thì càng thấy rõ hương vị.
Ví dụ như vấn đề sử dụng Trâu Côn, trước đó toàn bộ Hoài Dương đề biết quan hệ giữa hai người rất cứng nhắc, trước tiên Trương Thanh Vân mạnh mẽ ném Trâu Côn vào lãnh cung, bây giờ lại kéo ra sử dụng. Người khác dễ dàng hiểu được mâu thuẫn trước kia mười phần là do Trâu Côn tuổi trẻ ngông cuồng tạo thành.
Ngược lại thì Trương Thanh Vân là người lòng dạ khoáng đạt, cực kỳ có lòng bao dung. Còn vấn đề Trâu Côn, Trương Thanh Vân đã dựng lên một điển hình, để cho tất cả mọi người không mất đi hy vọng. Thử nghĩ xem Trâu Côn và Trương Thanh Vân náo loạn đến mức độ như vậy, nhưng bây giờ Trương Thanh Vân lại dùng, huống chi là những người khác?
Lưu Bằng nghĩ đến các loại tình huống này mà bắt đầu dùng ánh mắt quan sát biểu lộ của các vị lãnh đạo, hắn thấy có vài vị vẻ mặt rất mất tự nhiên, trong đó có cả Tiêu Hàn và những người khác.
Lúc đầu khi Trương Thanh Vân tiền nhiệm thì Tiêu Hàn là người tạo ra lực cản, còn những người khác, tuy không tạo ra lực cản nhưng cũng có vấn đề với thái độ của Trương Thanh Vân, suy giảm khả năng chấp hành mệnh lệnh của bí thư.
Bây giờ Trương Thanh Vân gõ đầu rất đúng lúc, hành động đưa ra để bắt người quy phục, hai tay đều có âm dương để tất cả nhìn thấy rõ ràng. Tất nhiên trong lòng Lưu Bằng cũng thấy rất rõ ràng, thủ đoạn Trương Thanh Vân căn bản nhất cũng chỉ là mạnh mẽ, cứng rắn.
Lưu Bằng đã từng nghiên cứu qua về Trương Thanh Vân, hầu như từ khi bí thư Trương bắt đầu làm bí thư thị trấn đã có thủ đoạn mạnh mẽ và đường đi cứng rắn, làm việc gì cũng vậy. Nhưng khi chức quan càng lớn thì thủ đoạn mạnh mẽ và cứng rắn đã có hơi biến đổi, bắt đầu chuyển sang giai đoạn trong cương nhu hòa trộn.
Đây là kinh nghiệm chưa chắc đã có ở các vị chính trị gia, Lưu Bằng may mắn có thể lĩnh ngộ được những huyền diệu bên trong. Hắn và Trương Thanh Vân công tác cùng nhau rất lâu, mỗi lần có lĩnh ngộ cũng đủ cho hắn dùng cả đời.
Tất nhiên cũng có một người cùng ý nghĩ với Lưu Bằng, chính là Tiêu Hàn. Cảm xúc của Tiêu Hàn rất sâu sắc, trước đó hăn cho rằng đã nhìn thấu Trương Thanh Vân, nhưng bây giờ xem ra hắn hoàn toàn không nắm được bao nhiêu phần của vị bí thư trẻ tuổi trước mặt. Bắt đầu sử dụng lại Trâu Côn thì cần bao nhiêu dũng khí? Mà nếu đã muốn dùng thì trước đó sao lại phải giáng cho Trâu Côn một gậy chết tươi?
Trong thủ đoạn của Trương Thanh Vân có cường thế mà cũng có linh hoạt, Tiêu Hàn nghĩ rằng mình không làm được điều này. Khoảnh khắc này hắn không thể không thừa nhận Trương Thanh Vân làm bí thư thị ủy Hoài Dương phù hợp hơn so với hắn, nếu so sánh với Trương Thanh Vân thì hắn phải học hỏi nhiều hơn.