Bố Y Quan Đạo

Chương 708: Cao thủ bố cục (1)




Trong phòng làm việc của Trương Thanh Vân có ba người, ngoài Mạc Ngôn Đông thì có thêm trưởng phòng tổ chức Lưu Phái, Trương Thanh Vân nhìn Mạc Ngôn Đông rồi nói:

- Lần này chỉ tuyển một thư ký, đáng lý ra không cần động vào nhân lực, nhưng lần này vì sao tôi lại phải gióng trống khua chiêng như vậy?

- Cũng vì tôi muốn cho toàn thể cán bộ đảng viên toàn thành phố hiểu một chuyện là sau này bầu không khí ở Hoài Dương chúng ta phải thay đổi, khi chọn lựa và phân công cán bộ thì chúng ta phải đi theo con đường công bình công chính. Chúng ta không thể làm như lúc này, chướng khí mờ mịt, ai cũng đi cửa sau, cứ thao tác theo từng tầng, nếu cứ tiếp tục như thế thì ai còn chăm chú công tác nữa?

- Vì thế vấn đề tuyển chọn thư ký chỉ là việc nhỏ nhưng mục đích chính là tạo ra một điển hình cho toàn bộ Hoài Dương, để cán bộ đảng viên nhìn thấy sự thay đổi của thị ủy.

Trương Thanh Vân cầm lấy hồ sơ của Lưu Bằng quơ quơ trên không nói:

- Lưu Bằng này từng là cán bút đệ nhất ở Vọng Hải, nhưng những năm gần đây cực kỳ chán nản, đã trở thành một trò cười ở Vọng Hải.

- Nhưng người như vậy là một mầm mống tốt, đồng thời cũng có lợi cho ý đồ tuyển thư ký của tôi. Lúc này tôi chọn anh ấy làm thư ký, các anh có ý kiến gì không?

Lưu Phái chợt sững sờ, hắn mở miệng nói:

- Tôi biết là thích hợp, thật ra khi tôi tra xét lý lịch thì cũng rất thận trọng, đã tìm đến trường đảng để biết rõ tình huống của anh ấy. Người này học tập rất tốt trong trường đảng, lòng cầu tiến rất mạnh, hơn nữa độ tuổi cũng phù hợp, có thể đảm nhiệm chức vụ thư ký của bí thư.

Lưu Phái trả lời vói âm thanh vang dội, hắn đang lo lắng Trương Thanh Vân không cần mình, không ngờ cuối cùng bí thư Trương lại chọn nhân tuyển mà phòng tổ chức đề cử. Điều này làm cho Lưu Phái cảm thấy được sủng ái mà kinh hoàng, đồng thời niềm tin cũng phóng đại.

Những gì Trương Thanh Vân nói về vấn đề thay đổi bầu không khí chính đàn Hoài Dương cũng cùng nhịp thở với Lưu Phái, nhưng lời nói của Trương Thanh Vân đã làm hắn rất vui, vì vậy cũng chưa xem xét lại cho cẩn thận.

Mà vẻ mặt Mạc Ngôn Đông lúc này lại cực kỳ khó coi, đến lúc này hắn mới biết mình phạm phải sai lầm khó thể tha thứ. Hắn làm thư ký trưởng thị ủy, không ngờ lại quá ngu ngốc, không tiếp thu được ý đồ của bí thư, điều này là cực kỳ khó khăn. Thật ra khi Trương Thanh Vân nói rõ ý nghĩ thì Mạc Ngôn Đông dễ dàng suy ra ngọn nguồn, mà Trương Thanh Vân chọn thư ký lại ra giá quá cao, như vậy không phải chỉ là giả vờ thôi à? Sao mình lại không nghĩ ra?

Mạc Ngôn Đông liếc mắt nhìn sang bộ dạng đắc ý của Lưu Phái mà trong lòng càng không thoải mái. Ngay từ khi Trương Thanh Vân đến Hoài Dương thì Mạc Ngôn Đông đã cố gắng hầu hạ, không ngờ đến lúc cuối cùng lại may áo cưới cho Lưu Phái, tạo ra cơ hội cho đối phương kiếm được danh tiếng.

Nhưng dù là như vậy thì Mạc Ngôn Đông có muôn vài bực bội cũng phải chôn chặt trong lòng, vì lời nói của bí thư Trương vừa rồi đã gióng lên hồi chuông báo động. Bí thư Trương nói bầu không khí chính đàn Hoài Dương quá xấu, dùng những chữ chướng khí mờ mịt quá nghiêm khắc, thực tế chính là phê bình Mạc Ngôn Đông làm việc không quang minh chính đại.

Mà quả thật Mạc Ngôn Đông cũng không đi theo con đường công bình công chính công khai, những nhân tuyển được đề cử đều là người có bối cảnh, làm bất lợi cho vấn đề thực hiện ý đồ của bí thư. Chuyện đã xảy ra đến mức này thì tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là công tác sai lầm.

Mạc Ngôn Đông nghĩ đến đây thì không hề do dự nói:

- Bí thư, việc này tôi phải làm kiểm điểm, rõ ràng tôi đã phạm sai lầm trong công tác tuyển chọn thư ký. Đáng lý ra tôi phải chọn một người năng lực mạnh, một cán bộ trẻ có tương lai mà không nên suy xét đến những mặt khác.

- Mà những người tôi đề cử rõ ràng cũng không quá tốt, lại muốn bí thư chọn lấy một người bên trong, ôi, đều tại tôi suy nghĩ quá ngắn.

- Ha ha!

Trương Thanh Vân cười thoải mái, hắn khoát tay nói:

- Anh Mạc cũng không nên tự trách mình, anh làm thư ký trưởng khá bận rộn mà có vấn đề thì còn có tôi và trưởng phòng Lưu hiểu được, cũng không phải sai lầm gì lớn.

- Nhưng đã là thường ủy thị ủy thì bắt buộc chúng ta phải đứng trên điểm cao để nhìn khắp thành phố, hai anh là thường ủy mà tôi tiếp xúc nhiều nhất khi đến Hoài Dương, tất nhiên nếu so sánh với người khác thì yêu cầu của tôi với các anh sẽ cao hơn.

- Bí thư yên tâm, tôi và anh Mã sẽ không phụ lòng kỳ vọng của anh, nhất định sẽ làm tốt công tác lãnh đạo giao phó, tôi tin tình huống của Hoài Dương sẽ thay đổi rất nhanh.

Lưu Phái nói, hắn lập tức biểu lộ tấm lòng của mình.

- Bợ đỡ!

Mạc Ngôn Đông thầm mắng trong lòng, tuy không cảm thấy thoải mái nhưng vẻ mặt lại tỏ ra phụ họa Lưu Phái.

Tình hình của Mạc Ngôn Đông và Lưu Phái là không giống nhau, Lưu Phái còn trẻ hơn Mạc Ngôn Đông, hơn nữa đối phương lại là cán bộ từ tỉnh ủy đi xuống, phương diện công tác ở cơ sở không quá phong phú, cũng không quá khắc sâu quan trường bằng Mạc Ngôn Đông.

Lời nói vừa rồi của Trương Thanh Vân có vẻ như khuyến khích nhưng nếu xét từ góc độ quyền mưu quan trường thì lại sâu sắc khó dò. Đây là hai thường ủy mà hắn tiếp xúc sớm nhất, yêu cầu cũng cao hơn so với người khác, mà yêu cầu là gì? Rất có thể là đứng thành hàng.

Mặt khác thị ủy Hoài Dương có hơn mười người, vì sao Trương Thanh Vân lại cứ nhất quyết tiếp xúc nhiều với Mạc Ngôn Đông và Lưu Phái? Hơn nữa tiếp xúc nhiều còn có yêu cầu cao sao? Nếu phân tích sâu thì sẽ làm lòng người run sợ.

Lưu Phái là cán bộ từ tuyến tỉnh xuống, đến Hoài Dương chưa lâu, căn cơ căn bản là không ổn.

Mà Mạc Ngôn Đông thì xếp sau trong số thường ủy, hắn có địa vị ngày hôm nay cũng nhờ vào bản lĩnh đầu cơ luồn cúi, nếu nói về bối cảnh và căn cơ ở Hoài Dương thì hắn là kẻ yếu nhất.

Vì vậy rõ ràng Trương Thanh Vân đến với hai người này là dễ dàng nhất, trước tiên hắn thu thập Trâu Côn và Triệu Lâm làm người ta kính sợ. Hắn đã có thể thu thập dễ dàng hai vị bí thư quận ủy thì rõ ràng hai thường ủy căn cơ không ổn định này cũng chẳng đáng là gì.

Vì vậy tuy Trương Thanh Vân nói lời khách khí nhưng Mạc Ngôn Đông lại sinh ra cảm giác cừu non trước miệng sói, trong lòng chợt run sợ. Khi hắn nhìn thấy bộ dạng của Lưu Phái thì cũng hâm mộ đối phương vì không biết sợ.

Trương Thanh Vân nói chuyện vui vẻ nhưng cũng chú ý đến vẻ mặt hai người Mạc Ngôn Đông. Đối với Lưu Phái thì Trương Thanh Vân có chút yên lòng, người này có thể dùng được, còn đối với Mạc Ngôn Đông thì trong lòng hắn đã sớm có chuẩn bị, hắn không cân não với vị thư ký trưởng tâm cơ thâm trầm này thì không được.

Dưới cục diện trước mắt thì Trương Thanh Vân đến đảm nhận vai trò gia chủ ở Hoài Dương chính là tự khiêu vũ, vì vậy không thể không ra tay độc ác. Người có thể lên đến địa vị thường ủy thị ủy thì rõ ràng những căn cơ và bối cảnh là khó thể đoán trước.

Nếu thật sự muốn khai đao với những người này thì Trương Thanh Vân phải thật sự cao tay. Nhưng nói đi thì cũng nói lại, dù sao cũng là một câu nói trước đó, bây giờ tình cảnh Hoài Dương phải dùng phương pháp kiếm sắc treo cao, trước tiên phải dùng Lưu Phái và Mạc Ngôn Đông làm tấm gương, trước tiên thu phục hai người này, sau đó mới mở rộng.

Trong hai người này thì một người giúp Trương Thanh Vân giữ nhà, một người giúp hắn giữ chức vụ của tất cả cán bộ trong thành phố. Nếu có thể khống chế được hai người này thì vị trí của Trương Thanh Vân sẽ ổn định, sẽ vững gót chân để có thể ra tay.

Sau khi nói chuyện xong thì Lưu Phái rời khỏi phòng làm việc của Trương Thanh Vân mà Mạc Ngôn Đông thì nấn ná chưa muốn cất bước. Chỉ cần Trương Thanh Vân còn ở lại trong phòng làm việc mà Mạc Ngôn Đông lại rãnh rổi thì phải có bổn phận làm một thư ký.

- Bí thư, phó bí thư Tiêu đang chờ báo cáo công tác, anh xem bây giờ có thể sắp xếp được không?

Mạc Ngôn Đông nói, hắn thuận tay cầm lấy ly trà trên bàn làm việc của Trương Thanh Vân, giúp bí thư châm một ly trà đầy.

Thật ra những chuyện này đều có thể sắp xếp thư ký làm, nhưng chỉ cần Mạc Ngôn Đông có mặt trong phòng làm việc thì đám thư ký sẽ rơi vào trạng thái thất nghiệp. Những chuyện bưng trà rót nước đều do hắn tự tay hành động, hạ vị trí của chính mình xuống rất thấp.

- Được rồi, anh dẫn anh Tiêu vào đây!

Trương Thanh Vân nói, hắn cúi đầu phê văn kiện mà không ngẩng lên. Mạc Ngôn Đông không phải là người đơn giản, Trương Thanh Vân cũng không vì sự cung kính của người này với mình mà cho rằng đã thu phục được. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Những nhân vật chính trị đều là ngoài nóng tỏng lạnh, Mạc Ngôn Đông rõ ràng là cao thủ trên phương diện này. Trước tiên việc Trương Thanh Vân cần phải làm chính là không thể để cho Mạc Ngôn Đông phát triển thật chặt trong khu tỉnh ủy.

Trước khi Trương Thanh Vân đến Hoài Dương thì người chủ trì công tác thị ủy chính là Tiêu Hàn, nếu Tiêu Hàn là người chủ trì cộng thêm thư ký trưởng là Mạc Ngôn Đông, như vậy có thể dễ dàng suy ra quan hệ giữa hai người này là không tầm thường. Lúc này Trương Thanh Vân đã là lãnh đạo mới, hắn không thể để cho phó bí thư và thư ký trưởng liên kết lại, khu nhà thị ủy không có âm thanh nào bất đồng mới chính thức khỏe mạnh. Cái gì được gọi là quyền uy? Quyền uy không phải là hòa ái với mọi người, không phải quá hài hòa với nhau.