Bố Y Quan Đạo

Chương 696: Yếu kém về nhân mạch (1)




Hội nghị chuyên đề của tỉnh Hoa Đông, người chủ trì hội nghị là phó chủ tịch Thi Vĩnh Nhạc, chủ tịch tỉnh Chử Ngụy Cường cũng tham gia, ngoài hai vị lãnh đạo trên còn có phó chủ tịch được phân công quản lý kinh tế công nghiệp Lương Tiểu Minh, bí thư thị ủy Cảng Thành Nhâm Gia Niên, chủ tịch thành phố Cảng Thành Xa Vĩ. Mặt khác còn có Trương Thanh Vân, chủ nhiệm ủy ban cải cách Lương Phục Hưng, thư ký trưởng khối chính quyền tỉnh Mộng Dương và các lãnh đạo ban ngành tương quan khác.

Đây là lần đầu tiên Trương Thanh Vân tham gia hội nghị chuyên đề của khối chính quyền tỉnh, khi hắn đến hội trường thì chủ nhiệm ủy ban cải cách Lương Phục Hưng và các lãnh đạo ban ngành tương quan khác đã có mặt, Trương Thanh Vân tiến lên chào hỏi mọi người.

Từ vị trí cấp phó ở Cảng Thành tiến lên làm lãnh đạo đứng đầu Hoài Dương là khác biệt tương đối lớn, lãnh đạo thành phố thường phải có quan hệ rộng, mà những lãnh đạo ban ngành trong tỉnh lại có rất nhiều kinh nghiệm chấp chính một phương, đều là nhân vật lợi hại, quan hệ tốt với bọn họ thường cực kỳ quan trọng.

Trương Thanh Vân bây giờ tạm giữ chức phó chủ tịch tỉnh, cũng xem như thò vòi đến trung tâm quyền lợi ở Hoa Đông. Nhưng nhân mạch của hắn vẫn còn chưa đủ để chèo chống vị trí hiện tại, cho nên công tác của hắn ở Hoài Dương có thể nói là cực kỳ khiêu chiến, bây giờ tiến về tỉnh thành có thể nói là phong ba đầu tiên.

Đám người chủ nhiệm ủy ban cải cách Lương Phục Hưng dùng ánh mắt xem xét nhìn vị chủ tịch tỉnh Trương Thanh Vân còn khá trẻ tuổi, vẻ mặt cung kính, nhưng những hành động lại bảo trì khoảng cách nhất định. Bọn họ đều biết Trương Thanh Vân đến Hoài Dương và miễn chức hai bí thư quận ủy, việc này gần đây khá huyên náo ở tỉnh thành, đám người Lương Phục Hưng không biết quá nhiều về Trương Thanh Vân, vì vậy cũng không dám thân cận.

Thái độ của Trương Thanh Vân đối với đám người này cũng là một thói quen, hắn tiến lên bắt tay từng người rồi mở lời thăm hỏi, sau đó cũng không nói thêm lời nào. Biểu hiện này của hắn làm mọi người cảm nhận được sự cẩn trọng, mọi người đều thầm nói: "Nghe nói bí thư Trương Thanh Vân của thành phố Hoài Dương tính tình mạnh mẽ, ra tay hung ác, xem ra hơn phân nửa không phải nói ngoa!"

Trước khi hội nghị bắt đầu được vài phút thì hai vị lãnh đạo Cảng Thành đến. Khi bí thư Nhâm Gia Niên đến thì tình cảnh không giống như trước đó, mọi người tiến lên chào hỏi cực kỳ nhiệt tình. Dù Xa Vĩ chỉ là người đứng đầu khối chính quyền nhưng trước này thường hay chạy sang Lăng Thủy, mọi người cũng nhiệt tình, Trương Thanh Vân khó thể sánh nổi.

Nhâm Gia Niên bắt tay chào hỏi mọi người, khi đi đến cuối cùng mới nhìn thấy Trương Thanh Vân, hắn cười nói:

- Bí thư Trương, trước đó đến Cảng Thành cả hai chúng ta đều quá vội, bây giờ sau một thời gian ngắn gặp lại đã thấy anh có khí sắc hơn nhiều.

Trương Thanh Vân bắt chặt tay với Nhâm Gia Niên, hắn nói:

- Bí thư Nhâm cứ chê cười, chức vụ bí thư thành phố Hoài Dương là quá nặng, anh nhìn tôi tóc đã bạc rồi, nếu cứ tiếp tục thì rõ ràng sẽ già trước tuổi.

Nhâm Gia Niên cười ha hả, sau đó hắn lại tiếp tục đi về chủ đề chính:

- Hôm na chúng ta bàn về vấn đề khu kinh tế của ba thành phố, sau này hai chúng ta nên ôm thành một khối, người Hoàng Hải cũng không dễ đối phó.

- Điều này là đương nhiên, nhưng chúng ta vẫn phải xem Hoàng Hải là trung tâm, trên phương diện tâm tính thì tôi vẫn còn phải có sự chuẩn bị. Nguồn tại http://Truyện FULL

Nhâm Gia Niên nói hai thành phố nên tạo thành một khối, Trương Thanh Vân lại nói dùng Hoàng Hải làm trung tâm, tất nhiên cũng bày ra tình cảnh làm người khác khó thăm dò tâm tư của mình.

Hai thành phố Cảng Thành và Hoài Dương tuy có sự phân biệt về cấp bậc nhưng đều nằm dưới sự quản lý của tỉnh Hoa Đông, nếu thật sự đã muốn tạo nên khu kinh tế giữa ba thành phố thì Cảng Thành và Hoài Dương vừa là bạn vừa là địch. Mà ý đồ của trung ương chính là dùng Hoàng Hải làm trung tâm để kéo các khu kinh tế ở bên cạnh lên cao, đây rõ ràng là sách lược đúng đắn.

Bây giờ khu kinh tế liên hợp giữa ba thành phố mới chỉ là lời đề nghi, nếu một bên tình nguyện hợp tác mà Hoàng Hải còn chưa biết là thế nào, bây giờ Nhâm Gia Niên muốn phân chia chủ khách, đây không phải nóng vội sao?

Nhâm Gia Niên cũng sớm biết Trương Thanh Vân sẽ khó đối phó, đặc biệt là tính cách cứng nhắc, hôm nay vừa giao thủ đã xem như mắc nghẹn. Nhâm Gia Niên là cán bộ có xuất thân là thư ký trưởng, bản lĩnh lý luận vững chắc, có xuất thân chính quy, nói chuyện đặc biệt hòa nhã. Mà những năm gần đây Trương Thanh Vân càng nói càng thẳng, khi nghe lời nói sắc bén của Nhâm Gia Niên cũng khó thích ứng.

- Anh Trương, tôi và anh cũng vừa gặp nhau cách đây không lâu, nhưng tôi lại cảm thấy như cách ba thu!

Nhâm Gia Niên nói xong thì Xa Vĩ tiến lên cười nói, hai người kết thành một khối, hắn hạ giọng nói:

- Sau khi kết thúc hội nghị chúng ta có thể dùng một bữa cơm hay không? Nếu không có gì tôi xin hân hạnh đón tiếp.

- Tất nhiên là không có vấn đề.

Trương Thanh Vân trả lời rất kiên quyết, sau khi rời khỏi Cảng Thành thì Trương Thanh Vân nhìn về phía khoảng thời gian trước đó của mình, tuy hắn thấy Xa Vĩ không hào sảng nhưng bây giờ đã thứ tha, loại tâm tình này biến hóa rất kỳ diệu.

Dù Xa Vĩ mời cơm với mục đích gì thì Trương Thanh Vân vẫn tình nguyện cùng đối phương nâng ly, vẫn muốn nghe đối phương càu nhàu và phàn nàn về Cảng Thành, tất nhiên cũng vì Trương Thanh Vân còn cảm tình khó bỏ với Cảng Thành.

Phòng họp đột nhiên an tĩnh trở lại, Xa Vĩ và Trương Thanh Vân chợt buông tay. Khi cả hai ngẩng đầu thì thấy Chử Ngụy Cường đang xung phong đi vào đầu tiên, Thi Vĩnh Nhạc mà Lương Tiểu Minh theo sát phía sau, tất cả mọi người cùng đứng dậy.

- Ngồi, ngồi đi, đã đúng thời gian rồi.

Chử Ngụy Cường áp tay xuống nói, lão tiến đến chỗ ngồi với khí thế như rồng như hổ, mà lúc này Thi Vĩnh Nhạc và Ngô Hiểu Minh cũng mỉm cười gật đầu chào hỏi với vài người quen.

Thi Vĩnh Nhạc híp mắt nhìn Trương Thanh Vân vài lượt, Trương Thanh Vân gật đầu mỉm cười chào hỏi, lão cũng gật đầu, hai người xem như đã xong quá trình đối mặt.

Hội nghị chính thức bắt đầu, trước tiên Thi Vĩnh Nhạc phát biểu ý kiến về quy hoạch phát triển khu kinh tế của trung ương, lão trọng điểm nhấn mạnh về ưu thế của Hoa Đông, nói về óc bù ưu thế của Hoa Đông và Hoàng Hải, đồng thời còn có cả tiền cảnh rộng lớn về khu kinh tế.

Thi Vĩnh Nhạc có sự chuẩn bị, những lý lẽ giảng giải cũng có bản lĩnh vững chắc, những người không có đủ trình độ sẽ không dễ dàng nghe rõ. Trương Thanh Vân dựng tai lắng nghe, hơn nữa còn chăm chú ghi chép hấp thu tư tưởng của Thi Vĩnh Nhạc.

Hội nghị lần này chính là một lần thả tép bắt tôm, nhưng Trương Thanh Vân vẫn còn không biết rõ về tình hình Hoài Dương, công tác còn chưa kịp mở rộng và triển khai. Hắn đến đây tham gia hội nghị chẳng qua cũng xem xét ý nghĩ của người khác, tìm linh cảm trong hội nghị, tìm sự cộng minh trong lời nói của lãnh đạo, đây là những nhu cầu rất cấp bách.

- Các vị, hôm nay mời mọi người đến cũng chủ yếu để mọi người được thoải mái, khu kinh tế liên hợp vào lúc này là những đề nghị từ mười năm trước đó, cũng chẳng có gì là mới lạ, tôi tin tất cả mọi người ngồi đây đều có đề nghị, mọi người có thể phát biểu.

Thi Vĩnh Nhạc nói.

Thi Vĩnh Nhạc nói xong thì không ai lên tiếng, tất cả mọi người đều biết hội nghị hôm nay chủ yếu là thả tép bắt tôm, mây mù quá dày, cực kỳ không tốt khi lên tiếng. Nhưng hội nghị chuyên đề ngày hôm nay khá nhiều người, mà người nào cũng là gương mặt mới, mọi người còn chưa kịp thích ứng, vẫn còn cẩn trọng.

Chử Ngụy Cường nhíu mày nói:

- Sao vậy? Không ai có ý kiến gì à? Bầu không khí như vậy là không tốt. Lương Phục Hưng, anh nói trước đi, gợi ý vấn đề để lôi cuốn mọi người.

Chủ nhiệm ủy ban cải cách Lương Phục Hưng bị chủ tịch tỉnh điểm danh, hắn không dám đưa đẩy, vì vậy trầm ngâm một chút rồi nói:

- Bây giờ vấn đề khu kinh tế là một cơ hội rất tốt cho hai thành phố Cảng Thành và Hoài Dương, Hoa Đông chúng ta là tỉnh duyên hải, kinh tế phát triển đến mức này đã đến cửa ải nhất định. Nhưng bây giờ tư tưởng chủ nghĩa đỉnh núi, tư tưởng bảo vệ vẫn còn tồn tại, hơn nữa sự khác biệt kinh tế giữa các thành phố cũng khó tạo thành góc bù, mà vấn đều thiếu quy hoạch thống nhất cũng bộc lộ quá gay gắt.

- Lần này xây dựng khu kinh tế ba thành phố chính là muốn Hoa Đông chúng ta tạo nên một tiền lệ...

Lương Phục Hưng không nói thì không sao nhưng đã mở lời thì rất hay, phân tích vấn đề mạnh về lý luận nhưng trình độ cũng không tệ. Trương Thanh Vân nghe ngóng cẩn thận giống như không thấy vẻ mặt của những người khác.

Lương Phục Hưng nói xong thì Nhâm Gia Niên tiếp nhận câu chuyện nói:

- Chủ nhiệm Lương nói rất đúng, tôi tán thành, muốn hợp tác kinh tế vượt qua khu vực thì trước tiên trong tỉnh phải đoàn kết, mọi người phải giải phóng tư tưởng, cần đẩy mạnh hợp tác, không cần tham bát bỏ mâm...

Trương Thanh Vân cau mày, hắn liếc mắt về phía Nhâm Gia Niên, cảm thấy đối phương nói chuyện rất có thâm ý, nói rằng trong tỉnh phải đoàn kết, nghe qua giống như Hoài Dương có tính đối kháng với Cảng Thành. Sự khác biệt về kinh tế giữa Cảng Thành và Hoài Dương không phải là rất nhỏ, Nhâm Gia Niên nói như vậy tất nhiên hy vọng Hoài Dương chấp nhận làm em Cảng Thành, nhưng lời lẽ lại hùng hồn như vậy.

- Bí thư Trương, anh cũng nói vài câu chứ?

Nhâm Gia Niên nói xong thì mỉm cười gật đầu với Trương Thanh Vân.