Lỗ Tây cũng là một tỉnh có kinh tế năng động trong nước, mà trong Lỗ Tây thì công ty La Thụy lại càng có danh tiếng. Đảng ủy chính quyền Lỗ Tây đều che chở cho công ty La Thụy, dần dần điều này cũng tạo nên tâm lý bành trướng của lãnh đạo công ty La Thụy.
Nhưng lần này rõ ràng La Thụy đã phải ăn phải đau khổ, Trương Thanh Vân lên nắm quyền đã cho bọn họ một bài học, để bọn họ biết ủy ban cải cách không phải là Lỗ Tây. Nếu nhìn khắp cả nước thì không khó khăn gì khi tìm kiếm những tập đoàn có cùng thực lực với La Thụy, biết đâu La Thụy không làm ăn nên hồn thì hạng mục sẽ chuyển dời, nhưng bây giờ thì rõ ràng sẽ khó khăn.
Vì mời Trương Thanh Vân dùng một bữa cơm mà Mục Liên Thành thậm chí còn mở hội nghị chuyên môn, mọi người cùng nhau thương lượng xem nên làm thế nào để bầu không khí bàn rượu được thoải mái. Quan trường thường chú ý đến văn hóa ăn uống, một vài chuyện quan trọng đều được giải quyết ở nơi đây, vì vậy những quan viên thành công thường là cao thủ uống rượu.
Mục Liên Thành sở dĩ phải coi trọng bữa cơm lần này vì trước đó đã đắc tội với Trương Thanh Vân, bây giờ tất cả hành vi của hắn cũng chỉ vì lấp đầy vết rách, tuy không được tròn trịa nhưng kéo gần quan hệ cũng là quá tốt rồi.
Mục Liên Thành là phó chủ tịch thường vụ tỉnh ủy Lỗ Tây, sao có thể là kẻ đầu đường xó chợ được? Thông qua hội nghị cãi nhau lần trước thì hắn đã biết Trương Thanh Vân có năng lực khủng bố, hơn nữa sau lưng còn có người, nếu không thì đối phương sẽ chẳng có được ưu thế như vậy.
Làm cục trưởng cục kỹ thuật cao, Trương Thanh Vân có những hành động trước đó đã hoàn toàn khẳng định quyền uy trên hạng mục xây dựng trung tâm nghiên cứu xe hơi. Chỉ cần hắn hơi nghiêng cán cân sang bên nào thì bên đó sẽ là người thắng, điều này Mục Liên Thành hiểu rất rõ.
Những năm qua Mục Liên Thành đã chạy qua các bộ và ủy ban trung ương rất nhiều lần, nhưng những lần khốn khổ quái dị như bây giờ là rất ít. Trước kia hắn đến bộ và ủy ban trung ương để tìm các lãnh đạo phân công quản lý, sau đó lãnh đạo được phân công quản lý mới xem xét và tìm những lãnh đạo cấp dưới đến phối hợp, cũng vì vậy mà vấn đề liên hệ giải quyết rất thỏa đáng.
Nhưng bây giờ Mục Liên Thành mới biết cục trưởng Trương là người cường thế như vậy, chỉ cần vung tay đã làm cho Lỗ Tây phải rơi rằng đầy đất, trong đó Mục Liên Thành là người phải nhấm nháp dư vị rất lâu.
Vì vậy dù trong lòng Mục Liên Thành không tình nguyện nhưng vẫn cố gắng cưỡng ép để hòa hoãn quan hệ với Trương Thanh Vân, công ty La Thụy ở Lỗ Tây phải nắm được hạng mục, tất nhiên không thể không xem xét chướng ngại Trương Thanh Vân.
Đối mặt với sự trịnh trọng như vậy của Mục Liên Thành thì tâm tình Cao Cát Tường rất phức tạp, sau hội nghị cãi nhau lần trước thì hắn luôn ru rú trong nhà, trên mặt chưa từng có nụ cười. Hắn là người tự xưng có ổ ở thủ đô, không ngờ lại bị ăn quả đắng quá lớn, đây chính là lý do mà hắn cảm thấy không còn mặt mũi quay về.
Cao hứng mà đến mất hứng mà về chính là khắc họa rõ ràng nhất tình cảnh Cao Cát Tường đến thủ đô, Trương Thanh Vân rõ ràng là người không nể tình, không quan tâm đến những thứ được gọi là lợi ích. Cao Cát Tường cho rằng Trương Thanh Vân sẽ phải lọt vào trong tầm mắt đen của vài vị lãnh đạo ủy ban cải cách mới đúng. Nhưng sự thật đã chứng minh những gì Cao Cát Tường nghĩ là sai lầm, hai phó chủ nhiệm đứng hai bên Trương Thanh Vân, chủ nhiệm Hùng tuy không bày tỏ thái độ nhưng cuối cùng vẫn là khẳng định Trương Thanh Vân thắng. Cục trưởng Trương không thể hiểu rõ, vì sao Trương Thanh Vân "Tùy ý làm bậy" đã rõ ràng như thế mà lại được lãnh đạo thừa nhận, những vấn đề này làm lòng hắn ngứa ngáy rất khó chịu.
Dù sao Cao Cát Tường cũng là người chìm nổi trong quan trường đã nhiều năm, là một bí thư thị ủy thì tất nhiên hắn sẽ biết nên xử lý quan hệ với Trương Thanh Vân vào bước tiếp theo như thế nào. Hắn biết rõ nếu xét theo đại cục thì chính mình phải trơ mặt đi tìm và bắt tay với Trương Thanh Vân, đây là một việc làm người ta rất khó chịu, nhưng người trong giang hồ thân bất do kỷ, Cao Cát Tường cũng chỉ phải biết tiếp nhận kết quả này mà thôi.
Nhưng bây giờ Cao Cát Tường thấy Mục Liên Thành coi trọng Trương Thanh Vân, bộ dạng giống như gặp phải kẻ địch khủng bố, điều này làm trong lòng Cao Cát Tường phải chua xót. Hắn đã từng làm cục trưởng ủy ban cải cách nhưng chưa từng được tiếp đón như vậy bao giờ. Thường vụ tỉnh ủy và phó chủ tịch thường vụ tỉnh phải triệu tập nhiều người cùng mở một hội nghị riêng biệt để thương lượng phải làm thế nào mời một cục trưởng nho nhỏ đi dùng cơm, trong lòng Cao Cát Tường cảm thấy chuyện này quá vớ vẫn.
Gần đây Trương Thanh Vân cũng rất bề bộn, công tác tuy nhiều nhưng những phiền lòng trong sinh hoạt cũng chẳng thiếu. Lăng Tuyết Phi gần đây ở lỳ tại thủ đô, liên tục mở vài show diễn, mỗi lần đều gửi đến vé vip, tất nhiên ý đồ thế nào đã rất rõ ràng.
Trương Thanh Vân cảm thấy có chút mê man với Lăng Tuyết Phi, đặc biệt là sau khi đến thủ đô lại càng như vậy. Hắn biết giới giải trí rất loạn, Lăng Tuyết Phi xem như gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, hơn nữa nàng đi theo mình cũng không nhất định là có kết quả tốt. Trong lòng Trương Thanh Vân cũng có một ý nghĩ khác, cảm thấy nàng còn trẻ thì không sao, đến khi có tuổi thì nhất định phải cần một chốn đi về, sao đến bây giờ nha đầu Lăng Tuyết Phi còn chưa ngộ ra điều này? nguồn TruyenFull.vn
Còn một người không chịu giác ngộ và gần đây liên tục liên lạc cho Trương Thanh Vân, đó là Quách Tuyết Phương. Trước đó Trương Thanh Vân nhận chức phó bí thư Thanh Giang đã cùng Quách gia náo loạn một lượt, sau đó hai người rất ít khi liên lạc, xem như có khúc mắc.
Nhưng gần đây Quách Tuyết Phương lại liên tục gọi điện giống như trước đó một tháng nàng đến thủ đô, luôn muốn mời Trương Thanh Vân dùng cơm. Nhưng hắn cũng liên tục lấy lý do công tác quá nhiều mà từ chối, hơn nữa đã liên tục từ chối vài lần.
Nhưng hôm nay Quách Tuyết Phương cũng đến thủ đô, và hôm nay Trương Thanh Vân lại phải đến dùng cơm với tỉnh Lỗ Tây, công tác phải thả lỏng, và Trương Thanh Vân lại tiếp tục từ chối lời mời của nàng. Cuối cùng hắn cũng cảm thấy xấu hổ mà nói sẽ gặp mặt vào lúc cuối tuần, như vậy Quách Tuyết Phương mới buông thanh vân
Công ty La Thụy mở tiệc tiếp đãi Trương Thanh Vân ở khách sạn Quan Phủ ở phía đông thủ đô, Trương Thanh Vân khi còn chưa đến cổng đã nhìn thấy Cao Ninh và Tiều Hiểu từ xa. Khi hai người nhìn thấy xe của Trương Thanh Vân đến thì vội vàng tiến lên chào đón, khi thấy hắn đến chỉ có một mình thì hai người liếc mắt nhìn nhau. Mục Liên Thành nghĩ rằng hôm nay Trương Thanh Vân đến đây nhất định sẽ đưa theo vài người có liên quan đến hạng mục, vì vậy hắn cũng không tham gia quá trình. Vì hắn có cấc bậc cao, nếu đi ra sợ rằng sẽ sinh ra cảm giác áp bức, như vậy cũng không thích hợp.
Vốn Cao Cát Tường cũng muốn tham gia nhưng Mục Liên Thành lại cảm thấy bí thư Cao có chút ân oán với Trương Thanh Vân, hơn nữa lần đầu tiên tiếp xúc phải đặt nặng kết quả, do đó cuối cùng chỉ còn lại Cao Ninh và Tiều Hiểu.
Nhưng tình hình bây giờ xem ra chủ tịch Mục đã phán đoán sai, Trương Thanh Vân không đi theo con đường bình thường. Trong đầu Trương Thanh Vân biết rất rõ, trước nay dùng cơm và công tác không mấy liên quan, người khác mời cơm thì hắn xem như đi dự tiệc, cũng không vì một bữa ăn mà cho người ta cơ hội chụp mũ. Trong văn hóa giao lưu thì đây căn bản chỉ là vui chơi giải trí kéo dãn quan hệ, hắn cũng không tính toán quá nhiều trên bữa cơm lần này.
Trương Thanh Vân tuy không để ý nhưng Tiều Hiểu và Cao Ninh lại cực kỳ quan tâm, bây giờ cục trưởng Trương đi một mình đến dự tiệc thì hai người cảm thấy có quá ít người, sợ rằng bầu không khí trong bữa tiệc sẽ không tốt, vì vậy có chút lo lắng.
Tiều Hiểu xung phong tiến lên bắt tay chào hỏi Trương Thanh Vân, lúc này Trương Thanh Vân mỉm cười nói:
- Ngưỡng mộ đã lâu, đáng tiếc là trước nay ít có duyên gặp mặt, hôm nay mới được gặp mặt một cách chân thật.
Tiều Hiểu chợt đỏ mặt, hắn lập tức nghĩ đến tình cảnh Trương Thanh Vân đến thị sát Lỗ Tây mà không có mặt mình, dù hắn da mặt dày cũng không biết trả lời sao cho phải.
May mà Cao Ninh ở bên cạnh khá cơ trí, hắn nói:
- Cục trưởng Trương, cũng không ngờ anh lái xe đến, nếu sớm biết như vậy thì đã phái xe đến đón.
Trương Thanh Vân bắt tay với Tiều Hiểu mà quay đầu nhìn Cao Ninh, trước kia hắn cho rằng Cao Ninh là người Cao gia, sau này mới phát hiện ra Cao Ninh không có quan hệ mà chỉ có cùng họ Cao với Cao Cát Tường mà thôi. Đến lúc này những phản cảm của hắn với Cao Ninh cũng giảm đi vài phần.
Ba người đi vào phòng Vip, Trương Thanh Vân không khỏi nhìn chung quanh, hắn cũng cảm thấy kỳ quái vì chỉ có hai người Tiều Hiểu và Cao Ninh, nhưng cũng lập tức cảm khái vì đám người Lỗ Tây quá thông minh. Bữa tiệc thế này thuần túy để xí nghiệp ra mặt thì rất có lợi cho nói chuyện, sẽ thoát khỏi những hiểu lầm và xấu hổ trước đó.
Nhưng động tác này của Trương Thanh Vân lại làm Tiều Hiểu và Cao Ninh hiểu lầm, bọn họ cho rằng đối phương ngại mình cấp bậc quá thấp, đang hoài nghi thành ý của Lỗ Tây. Vì vậy mà sau lưng Tiều Hiểu vã mồ hôi hột, hắn là người từng trải, đã gặp qua rất nhiều tình cảnh, nhưng hắn thấy mình đứng trước mặt vị cán bộ trẻ tuổi kia có chút luống cuống tay chân, cũng không biết vì sao lại căng thẳng.
So sánh với Tiều Hiểu thì Cao Ninh rõ ràng thoải mái hơn, tuy trong lòng cũng rất lo lắng nhưng lại không biểu hiện ra bên ngoài, chỉ biết cố gắng làm bầu không khí thêm sống động. Dưới cố gắng của Cao Ninh thì bầu không khí dần hòa hoãn, ba người cười nói dần vui vẻ.
Trương Thanh Vân thừa dịp này mà biết thêm về các tình huống của công ty xe La Thụy, trước đây có yêu cầu rất căng, Trương Thanh Vân làm trì hoãn một thời gian, bây giờ phải nhanh chóng được duyệt, không thể chầm chừ.
Vài ngày qua Trương Thanh Vân cũng nắm bắt chuyện này, hắn cũng biết rõ những công ty khác, chỉ có tập đoàn La Thụy là biết khá ít. Vì vậy lợi dụng cơ hội này mà Trương Thanh Vân tiến vào trạng thái công tác.
Đối mặt với những lời hỏi thăm của Trương Thanh Vân thì Tiều Hiểu và Cao Ninh nào dám chậm trễ, có hỏi sẽ đáp. Cao Ninh thì tốt hơn một chút, Tiều Hiểu cũng lớn tuổi, tiếng phổ thông cũng không tốt, Trương Thanh Vân cùng hắn trao đổi đúng là phải cố hết sức. Nhưng may mà mọi người đều là kẻ thông minh, hơn nữa thời gian cũng dư dả, chỉ nói chuyện trong chốc lá thì Trương Thanh Vân đã hiểu đại khái tình huống của La Thụy.
Trương Thanh Vân biết được tình huống mà cũng cảm thấy hỗ thẹn, cũng hiểu được trước kia công ty chiếm được hạng mục là đúng đắn. Tập đoàn La Thụy rõ ràng có thực lực hơn hẳn những tập đoàn khác một bậc, nếu cho mọi người cạnh tranh thì tập đoàn La Thụy sẽ có phần thắng lớn nhất. Xem ra vấn đề trung tâm nghiên cứu này phải xem xét sao cho ổn thỏa, tốt nhất là người nào cũng vui vẻ.