Bố Y Quan Đạo

Chương 542: Muốn động phải nằm ngoài đự đoán của mọi người




Trương Thanh Vân làm lính hàng không đến cục kỹ thuật cao, hắn làm việc được nửa năm, trong vong nửa năm tạo ra không ít thành tích. Trương Thanh Vân cho người ta thấy sự khẳng định của mình, ít nhất cũng cảm thấy không thẹn với lương tâm.

Nửa năm này cục kỹ thuật cao không những làm tốt những hy vọng của ủy ban cải cách, hơn nữa còn cực kỳ năng động, hoàn thành rất nhiều yêu cầu mà ủy ban cải cách không đặt ra. Bây giờ cục kỹ thuật cao đã trở nên rất quan trọng, nếu không phải nói kheo khoang, dù là trình độ quy phạm hạng mục hay hiệu suất công tác thì cục kỹ thuật cao cũng tuyệt đối là ban ngành đứng đầu ủy ban cải cách.

Khi chứng kiến những thành quả như vậy thì tất nhiên trong lòng Trương Thanh Vân sẽ rất vui mừng, dù đạt đến thành quả này cũng phải trả giá lớn, ít nhất cũng đắc tội đến vài thế lực ở Tấn Đông, cũng xông thẳng đến trước mặt lãnh đạo trực tiếp là Tạp Báng Đài, đồng thời đồng sự trong cục cũng sinh ra không ít hiểu lầm. Nhưng Trương Thanh Vân cho rằng tất cả đều đáng giá, vấn đề khoa học kỹ thuật rất có lợi cho sản xuất, chỉ cần xét một đặc điểm này cũng thấy tầm quan trọng của cục kỹ thuật cao.

Nếu nói tổng thể về cả nước thì công tác của cục kỹ thuật cao vẫn còn không gian đề cao rất lớn, mà bây giờ hiệu suất công tác và chế độ của cục kỹ thuật cao càng ngày càng tiến bước. Tất nhiên cục kỹ thuật cao có sự cầu tiến là một may mắn lớn, điều này Trương Thanh Vân biết rất rõ, hắn tin lãnh đạo cũng thấy được điểm này. Cũng không phải tất cả lãnh đạo đều giống như Tạp Báng Đài, người này quá đen tối, quá quan tâm thì sẽ loạn, quá để ý khống chế cục kỹ thuật cao, quá để ý đến Tấn Đông.

Trương Thanh Vân ở Lục Trang cùng với thị ủy thành phố Lục Trang liên hiệp mở một cuộc họp báo, trên họp báo Trương Thanh Vân chính thức chứng thật tin tức cục kỹ thuật cao đã chính thức xác định tập đoàn xe hơi tỉnh Hà Tây sẽ được làm nơi thí điểm trung tâm nghiên cứu xe hơi. Hơn nữa cục kỹ thuật cao cũng tuyển chọn thêm vài đơn vị khác để tiếp xúc với tạp đoàn xe hơi La Thụy ở Lỗ Tây.

Cuộc họp báo lần này được thị ủy Lục Trang và chính quyền cực kỳ coi trọng, chỉ trong một buổi tối mà bọn họ đã liên lạc được với hơn hai trăm hãng truyền thông. Hầu như khoảnh khắc khi họp báo chấm dứt thì tin tức đã lan rộng cả nước.

Mà lúc này thì tin tức cũng có đủ mọi góc độ, đều có khuynh hướng dân tộc, cường điệu nhấn mạnh vấn đề sẽ tạo ra sở hữu trí tuệ ở những phát minh trên xe hơi. Cũng có khuynh hướng chính quyền, cường điệu những cạnh tranh trong ủy ban cải cách, còn đưa tin tức trọng điểm về thực lực kỹ thuật của tập đoàn xe hơi Lục Dương. Tin tức thổi lên rung trời, đây rõ ràng cũng không phải điều gì quá cá biệt.

Tin tức này chuyển lên xã hội cũng không có quá nhiều tiếng vang, dù sao với dân chúng bình thường thì vấn đề liên quan đến xe hơi là quá xa xôi. Dù là xe bay thì dân chúng cũng chỉ dùng ánh mắt hờ hững nhìn lướt qua mà thôi. Nhưng vấn đề này lại làm cho giới sản xuất xe trong nước loạn thành một mớ bòng bong.

Đầu tiên là công ty La Thụy ở Lỗ Tây hoàn toàn không tin vào tin tức này, nhưng sau đó thì trực tiếp rối loạn, mà những công ty sản xuất xe khác lại chính thức tuyên bố ngửi được cơ hội ở ủy ban cải cách. Bọn họ vừa tỏ ra hâm mộ tập đoàn xe hơi Lục Dương vừa điều động tư nguyên của chính mình để hiểu rõ tin tức.

Dù sao thì một trung tâm nghiên cứu cũng quá quan trọng đối với một tập đoàn xe hơi, chỉ có những phòng nghiên cứu cao cấp mới chế tạo ra các loại xe hơi có tính năng riêng biệt. Đây có thể nói là một cơ hội tuyệt hảo có thể làm cho các xí nghiệp tăng mạnh sức cạnh tranh, kẻ nào không kích động cho được?

Mà tin tức này đánh mạnh nhất vào ủy ban cải cách quốc gia, nói một cách chính xác thì Tạp Báng Đài ở ủy ban cải cách đang chuẩn bị chờ xem kịch hay trên người Trương Thanh Vân. Nhưng chiêu thức của Trương Thanh Vân làm cho bọn họ nằm mơ cũng không ngờ tới, Tả Quân Dân nghe thấy tin tức như vậy thì cũng phải đến cục kỹ thuật cao hỏi rõ tình huống. Nhưng Trương Thanh Vân không có mặt ở trong cục, hắn biết phải chiến đấu với ai?

Tả Quân Dân cực kỳ tức giận, hắn vội vàng chạy đến bắt buộc Tạp Báng Đài phải xử phạt Trương Thanh Vân, cho rằng Trương Thanh Vân tự mình chủ trương, đáng lý ra chuyện lớn như vậy phải thông qua lãnh đạo mới có thể quyết định được.

Tạp Báng Đài cười khổ mà không biểu hiện thái độ, cuối cùng hắn cũng được thấy phong cách làm việc bá đạo của Trương Thanh Vân. Hạng mục về trung tâm nghiên cứu xe ở tỉnh Lỗ Tây từ cục đầu tư chuyển sang cục kỹ thuật cao, Trương Thanh Vân đã nhạy cảm nắm chắc tình huống, hoàn toàn đảo ngược đầu tư, vì vậy hắn lại trở thành một người quyết định quy tắc trò chơi.

Người ta ra chiêu đã hoàn toàn dự đoán trước tất cả tình huống, bất động thì như núi, nhưng đã động thì phải làm cho cả thế giới đều biết, anh làm sao để xử phạt hắn? Xử phạt hắn có thay đổi được tình hình lúc này sao? Không những chẳng thay đổi được trạng thái, hơn nữa còn bị người ta chụp mũ.

Trương Thanh Vân đưa vào cơ chế cạnh tranh trong hạng mục có gì là không đúng? Tại sao phải xử phạt? Cũng vì hắn tự mình làm chủ mọi chuyện mà không hỏi ý kiến ai sao? Đã là gán tội cho người khác thì sợ gì không có lý do? Người ta sẽ nghĩ rằng công ty La Thụy không có quan hệ gì đặc biệt, nhưng nếu suy nghĩ như vậy thì sự việc sẽ phức tạp, đến lúc đó những kẻ có quan hệ với La Thụy phải làm sao để lau mông cho sạch đây?

- Cốc, cốc!

Khi Tạp Báng Đài và Tả Quân Dân không nói gì thì thư ký Tiểu Lượng đã gõ cửa đi vào.

- Chủ nhiệm Tạp, cục trưởng cục đầu tư Mã Không Quần muốn gặp!

Tiểu Lượng nói.

- Không gặp, không gặp!

Tạp Báng Đài dùng giọng rất mất kiên nhẫn nói, vẻ mặt Tả Quân Dân ở bên cạnh chợt biến đổi, hắn nói:

- Anh Tạp, anh xem...

Tạp Báng Đài liếc mắt nhìn Tả Quân Dân, hắn nói:

- Để anh ấy vào.

Mã Không Quần còn tương đối trẻ, có lẽ khoảng bốn mươi tuổi, cũng rất anh tuấn. Thân thể to cao, mặt như Quan Công, cực kỳ dễ nhìn, nhưng lúc này Mã Không Quần đã chẳng còn phong độ như xưa, bộ dạng khốn khổ, khi đẩy cửa tiến vào thì cúi đầu chào hai vị lãnh đạo mà không lên tiếng, sau đó gương mặt đỏ rực, kích động nói không nên lời.

Tạp Báng Đài cau mày mà cảm thấy chán ghét, Tả Quân Dân nói:

- Tiểu Mã, cậu bình tĩnh một chút, có chuyện gì cứ chậm rãi nói.

- Vâng!

Mã Không Quần lên tiếng, nhưng hắn không ngồi xuống mà trầm ngâm một lúc rồi nói:

- Cục trưởng Trương cục kỹ thuật cao cần phải...Lúc trước chúng tôi có hiệp nghị với công ty La Thụy bên Lỗ Tây, bây giờ...Bây giờ bí thư Cao Cát Tường của thành phố Tuyền Thành đã về thủ đô... xem tại TruyenFull.vn

Tạp Báng Đài và Tả Quân Dân đưa mắt nhìn nhau, những câu vừa rồi của Mã Không Quần quá lộn xộn nhưng ý nghĩa cũng đã rõ ràng. Đó chính là trước kia công ty La Thụy có thể một mình hợp tác với ủy ban cải cách cũng vì nguyên nhân khác, bây giờ sợ rằng bí thư thành phố Tuyền Thành là Cao Cát Tường cũng đã về thủ đô, hơn nữa nhìn tình cảnh thì biết đang hướng về phía ủy ban cải cách.

Hai tin tức này đều rất quan trọng, trước đó hai bên đã có hiệp nghị, là hiệp nghị gì? Tạp Báng Đài không rõ điều này, nhưng hắn không cần nghĩ cũng biết chắc chắn có liên quan đến quan hệ, khả năng sẽ động chạm đến một phương thế lực nào đó.

Mà Cao Cát Tường cũng không phải kẻ xa lạ với ủy ban cải cách, người này chính là cục trưởng từ ủy ban cải cách đi ra, là nhân vật gì thì mọi người đều hiểu. Lần này hắn về thủ đô không phải muốn cảm tạ ủy ban cải cách đã bồi dưỡng, mà là đến gây rối.

Nếu như sự kiện lần này có chuyện gì đó ở bên trong thì Cao Cát Tường tất nhiên sẽ có chỗ dựa chắc chắn, như vậy sẽ có kết quả gì? Vẻ mặt Tả Quân Dân thay đổi, trước nay hắn là lãnh đạo được phân công quản lý hạng mục này, tất nhiên hắn biết rõ quan hệ ở bên trong. Bây giờ hạng mục đang bị xào nấu, nếu được đưa lên đến tay chủ nhiệm thì cũng chẳng còn mặt mũi.

- Trộm gà không được còn mất nắm gạo!

Tả Quân Dân đã cảm nhận được ý nghĩa của câu nói này, hắn quá xem thường Trương Thanh Vân, hắn đã đụng vào một kẻ chuyên làm loạn, một người không làm theo quy củ thì dễ đối phó sao?

Tạp Báng Đài không lên tiếng, hắn dùng tay gõ lên mặt bàn, sau đó nói với Mã Không Quần:

- Anh đã liên lạc với cục trưởng Trương chưa?

- Chưa, chưa có! Bình thường tôi rất ít khi liên hệ với anh ấy, vừa rồi tô đã đến cục kỹ thuật cao hỏi thăm, nhưng hỏi người khác là vô dụng.

Mã Không Quần nói.

Tạp Báng Đài ừ một tiếng, hắn cầm điện thoại bấm một dãy số, điện thoại được nối thông, hắn nói:

- Tôi là Tạp Báng Đài, tôi hỏi anh khi nào thì cục trưởng Trương sẽ quay về thủ đô?

Tả Quân Dân và Mã Không Quần ở trong phòng lập tức ngậm miệng lại nghe ngóng, bầu không khí trở nên yên tĩnh, trong điện thoại vang lên một giọng nói khá lớn:

- Chào chủ nhiệm Tạp, cục trưởng của chúng tôi còn phải mất thêm dăm ba ngày nữa, có lẽ ngày mai anh ấy sẽ đi Liêu Đông.

- Ai cho...

Tạp Báng Đài đột nhiên bốc hỏa, nhưng hắn chỉ nói được hai chữ thì đột nhiên câm mồm, sau đó lại hít vào một hơi cố gắng làm cho chính mình trở nên bình tĩnh. Hắn trầm ngâm một lúc rồi nói:

- Anh gọi điện thoại cho cục trưởng Trương, nói rằng trong ủy ban cải cách có việc gấp và cần phải quay về, nói đó là ý của tôi, được chứ?

- Vâng, tôi sẽ lập tức báo cáo với cục trưởng Trương!

Đầu dây bên kia vẫn vang lên một giọng nói rất to, khóe miệng Tạp Báng Đài chợt co quắp, hắn giập mạnh điện thoại xuống.

- Anh Tạp!

Tả Quân Dân tiến lên phía trước nói, lúc này đám người rõ ràng đều căng thẳng như nhau. Tả Quân Dân đã hoàn toàn không có ý nghĩ nào để xử lý vấn đề, không biết dùng phương pháp nào để đối phó với một thủ hạ du côn của Tạp Báng Đài.

- Anh Tả, phiền anh tự mình đến Hà Tây, phiền anh đến đó đưa cục trưởng Trương trở về!

Tạp Báng Đài nói, dù là giọng điệu thương lượng nhưng làm người nghe cảm thấy hoài nghi.

- Sao?

Tả Quân Dân nói, tâm tình trầm xuống, sau khi suy nghĩ một lúc lâu thì hắn cũng biết Tạp Báng Đài không có phương pháp nào cả.

Thậm chí Tạp Báng Đài còn không tin Trương Thanh Vân sẽ nghe lệnh mình mà quay về, muốn Tả Quân Dân hắn đi đưa Trương Thanh Vân về sao?

Chỉ xét theo điểm này thì Tả Quân Dân thấy sự suy yếu trong lòng Tạp Báng Đài, rõ ràng người này đang sợ, hắn sợ Trương Thanh Vân đốt thêm vài đống lửa lên người và khó thể dập được. Tả Quân Dân nghĩ đến đây mà chợt sinh ra cảm giác hoang mang chưa bao giờ có.

Tạp Báng Đài đường đường là quan lớn cấp chính bộ, mà Tả Quân Dân là phó bộ, hai người liên kết để hàng phục con ngựa hoang Trương Thanh Vân, kết quả lại không thành công, hơn nữa còn rơi vào thế bị động.

Thế cục bây giờ đã rất sáng tỏ, Trương Thanh Vân đã bày ra một tình cảnh cạnh tranh công bằng, hơn nữa lại biết cách dựa thế, để hai lãnh đạo là Tả Quân Dân hắn và Tạp Báng Đài phải ở nhà chắn mưa, chính Trương Thanh Vân thì thu lợi, thế cục này hình như cũng không cho phép lựa chọn.

Sau này sợ rằng Tả Quân Dân hắn và Tạp Báng Đài sẽ không còn khả năng trở mặt với Trương Thanh Vân, nếu không thì mặt mũi của ủy ban cải cách sẽ mất sạch, mà vấn đề căn bản thì không được giải quyết. Khi sự việc náo loạn đến mức này thì Trương Thanh Vân đã bắt buộc tổ chức phải cho hắn cơ hội, lãnh đạo phải chấp nhận, nhưng lá gan của người này...Tả Quân Dân không dám nghĩ tiếp, hắn cảm thấy rất đau khổ.