Bố Y Quan Đạo

Chương 1245: Về thủ đô ngoài ý muốn




Trương Thanh Vân đang trên đường thị sát Hành Nam thì nhận được thông báo của trung ương, thông báo rất đơn giản, đó là chỉ thị hắn lập tức về thủ đô.

Hai từ "lập tức" rõ ràng là rất nghiêm khắc, Trương Thanh Vân nhận được thông báo thì không dám chần chừ, hắn lập tức hủy bỏ tất cả hành trình, lập tức từ Hành Nam chạy đến Thành Đô, sau đó bắt máy bay từ Thành Đô đến thủ đô.

Trương Thanh Vân về thủ đô là sự kiện cực kỳ mẫn cảm, không chỉ đơn giản là gần đây có hàng loạt sự kiện phát sinh, hơn nữa đại hội thứ mười chín của trung ương lại sắp được tổ chức. Bây giờ nước ngoài đều tập trung vào đại hội toàn quốc, cho rằng trung ương lần này sẽ có những hành động lớn.

Vào thời điểm này, một người đầu sỏ một phương như Trương Thanh Vân về thủ đô, đây rõ ràng không thể không làm người ta suy đoán. Trương Thanh Vân rõ ràng cũng được chú định là không an phận, vì trên đường thị sát lại nhận được thông báo.

Bí thư tỉnh ủy thị sát, phía sau có rất nhiều phóng viên, tất nhiên cũng đã có dự án cho hành trình của bí thư. Lúc này Trương Thanh Vân đột nhiên hủy bỏ tất cả hành trình, điều này đáng được chú ý trọng điểm.

Hơn nữa Trương Thanh Vân từ Hành Nam về Thành Đô, sau đó cũng không dừng vó mà chạy đến sân bay, đây cũng là hành trình mà mọi người thấy rất rõ ràng, không thể nào giữ bí mật, vì vậy tin tức lập tức bùng ra trong thể chế.

Trương Thanh Vân còn chưa đến thủ đô, ở thủ đô đã có tin đồn hắn về thủ đô.

Khoảng thời gian này tin đồn lan truyền ở thủ đô với tốc độ rất nhanh, sau khi phú hào thủ đô Tôn Học Niên bị bắt, sau đó có vài cán bộ và thương nhân bị xử lý, có thể nói ở thủ đô đã có tình cảnh sợ bóng sợ gió. Thủ đô là trung tâm của đất nước, bây giờ rối loạn tất nhiên sẽ tạo nên lực ảnh hưởng rất lớn.

Trương Thanh Vân về thủ đô là quyết sách của trung ương, vì sao trung ương có quyết sách như vậy? Bản than vấn đề này vốn được nhiều người chú ý, phải biết rằng bây giờ Trương Thanh Vân là đầu sỏ một phương, là bí thư một tỉnh, trung ương vì sao lại điều hắn về thủ đô vào đúng tình cảnh này? Có phải trung ương có công tác đặc biệt cần giao cho Trương Thanh Vân, hay thủ đô có vấn đề liên lụy đến Giang Nam?

Các loại suy đoán, rất nhiều nghi kỵ lan tràn trong lòng người, trước nay người trong nước thường có sức tưởng tượng rất phong phú, vì vậy mà rất nhiều tin đồn bùng ra.

Trung Nam Hải, phòng hội nghị thường ủy bộ chính trị trung ương, bố cục đơn giản mạnh mẽ. Lúc này bầu không khí phòng họp có chút nặng nề, chín thường ủy trung ương đang ngồi, mọi người hôm nay lên tiếng và tỏ thái độ cực kỳ cẩn thận.

Những lãnh đạo có thể ngồi trong căn phòng này là những nhân vật lớn của một quốc gia hơn một tỷ dân, mỗi người đều có kinh nghiệm và truyền kỳ, mỗi người đã từng là lãnh đạo đầu sỏ một phương. Nếu nói một cách không khoa trương, chín người trong căn phòng này mới thật sự là những tồn tại cao cấp nhất trong nước.

Tổng bí thư Lương ngồi ở vị trí trung tâm, vẻ mặt trầm trầm nhưng hình tượng toàn thể vẫn không nóng không lạnh, không quá biểu cảm. Là người lãnh đạo cao cấp nhất trong nước, lòng dạ và tâm tình không phải người thường, vĩnh viễn luôn thâm sâu khó lường.

- Trương Thanh Vân đã về thủ đô, tôi đã sắp xếp để văn phòng trung ương lấy danh nghĩa điều cậu ấy về thủ đô. Đối với những sắp xếp về sự kiện tiến về thủ đô lần này, tôi đề nghị trước tiên cho đồng chí La Thanh Viễn tìm anh ta nói chuyện, để hiểu rõ tư tưởng động thái.

- Sau đó tôi sẽ bàn luận cùng anh ta, chuyên chú nghe những suy tư và đề nghị của anh ta, cuối cùng chúng ta ở hội nghị thường ủy đưa ra quyết định cuối cùng, mọi người nghĩ thế nào?

- Người nói là Chiêm Giang Huy, lão hoàn toàn dùng giọng điệu xin chỉ thị để nói chuyện, lão nói ra những lời này, thật ra chỉ muốn nghe ý kiến của người khác.

Thường ủy bộ chính trị, bí thư tư pháp Biện Lâm là một trưởng giả đức cao vọng trọng, lão lên tiếng:

- Tôi đã nghe nói nhiều về Trương Thanh Vân, năng lực rất tốt, dặc biệt là công tác ở Hoa Đông và Giang Nam, nghe nói có sở trường xử lý những sự kiện khẩn cấp. Nhưng người này còn hơi trẻ, có thể gánh vác gánh nặng hay không, vấn đề này chưa ai nói chính xác được.

Bí thư ủy ban kỷ luật trung ương Mạc Hồng Viễn lắc đầu nói:

- Trương Thanh Vân tuy trẻ tuổi nhưng người này cực kỳ ổn trọng và già đời, làm việc thích suy xét sâu sắc, có thể nói là can đảm cẩn trọng.

- Vì vậy phương diện năng lực thì tôi không có gì cần lo, nhưng bí thư Biện nói cũng đúng, Trương Thanh Vân quá trẻ, uy vọng trong đảng còn chưa đủ, vì vậy đối với vấn đề sử dụng cậu ấy, tạm thời nên bảo thủ một chút. Hơn nữa bây giờ cậu ta đang làm tốt công tác ở Giang Nam, danh tiếng cũng tương đối tốt, lúc này nếu điều chỉnh công tác thì chẳng phải sẽ có tâm tình mâu thuẫn sao?

Mạc Hồng Viễn và Biện Lâm là hai thường ủy xếp ở vị trí sau cùng, nhưng nếu xét theo độ tuôi thì tương đối cao, vì vậy ý kiến của bọn họ tương đối có độ nặng. Hơn nữa dựa theo kỷ luật đảng, trong hội nghị thường ủy thì ai cũng có một phiếu, tất cả ngồi ngang nhau.

Hai người lên tiếng đưa ra nghi vấn về vấn đề sử dụng Trương Thanh Vân, điều này cũng làm cho bầu không khí hội nghị có hơi nóng lên.

Hội nghị thường ủy bộ chính trị trung ương không thể nào lấy tỉnh thành ra để so sánh, đây là những chuyện đại sự liên quan đến quốc gia, mọi người cần phải nói chuyện cực kỳ rõ ràng, tất cả đều phải cầu thị, khi quan điểm mọi người không thống nhất thì phải liên hệ làm cho rõ ràng.

Đôi khi trên hội nghị thường ủy, chính phủ mà công tác bất lực, các thường ủy sẽ trực tiếp phê bình những tồn tại sai lầm của thủ tướng.

Tình cảnh khá nặng nề, Hùng Tiên Vân lên tiếng nói:

- Gần đây có sự việc phát sinh, có thể nói là cực kỳ tiếc nuối, cực kỳ làm người ta phải thở dài. Trước mắt tuy còn chưa công khai ra xã hội, nhưng có thể đoán được, nếu công khai thì sẽ tạo nên chấn động lớn.

- Thủ đô là vùng trọng địa, nếu trung ương không đặt nặng, xuất hiện sơ hở nghiêm trọng và vấn đề, những ảnh hưởng xã hội hoàn toàn có thể đoán trước được. Dưới tình thế như vậy, hôm nay chúng ta cần phải phòng ngừa chu đáo, phải nghĩ biện pháp để ép tiêu cực xuống mức thấp nhất.

- Mà tôi cảm thấy trung ương suy xét về trương thanh vân là phù hợp, hợp lý.

Hùng Tiên Vân nói đến đây thì dừng lại một chút, lão trầm ngâm một lúc lâu rồi tiếp tục:

- Đầu tiên xét về phương diện năng lực, năng lực của Trương Thanh Vân thì ai cũng biết, năm xưa đơn thương độc mã ở Hoa Đông mà còn có thể đứng vững, hơn nữa còn tạo ra thành tích không tầm thường.

- Anh ấy ở Giang Nam còn biểu hiện tư tưởng chính trị tuyệt vời, có năng lực khống chế đại cục, điều này có thể nói là cực kỳ đáng khen. Truyện được copy tại Truyện FULL

- Ngoài năng lực, tôi thấy vấn đề về tuổi của cậu ta có thể chia làm hai phần, một là uy vọng, ngoài trong đảng thì chúng ta còn phải suy xét đến quần chúng ngoài đảng. Người có uy vọng trong đảng thì nhất định sẽ được quần chúng nhân dân thừa nhận sao?

- Mặt khác, tuổi không phải là tiêu chuẩn để xét uy vọng, ví dụ như Giang Nam, Trương Thanh Vân còn trẻ nhưng uy vọng rất cao, điều này nói thế nào?

- Chúng ta phân công cán bộ, tôi thấy cần phải phá vỡ những khuôn sáo cũ, có thể lớn gan một chút.

Hùng Tiên Vân lên tiếng thì bầu không khí hội nghị hòa hoãn đi một chút, nhưng ngay sau đó lại trở nên nặng nề. Sự việc ở thủ đô quá rườm rà, nếu không khoa trương, đây tuyệt đối là một khiêu chiến không nhỏ cho ban ngành trung ương hiện tại.

Trung ương có năng lực hay khong, có thể xử lý sự kiện ở thủ đô lần này một cách êm đẹp hay không, đây là vấn đề cực kỳ quan trọng và mấu chốt.

Về chủ đề Trương Thanh Vân, ngay sau đó đã ngưng thảo luận, hội nghị thường ủy hôm nay cũng không đưa ra biểu quyết gì, rõ ràng đầy chỉ là một hội nghị mở màn, hương vị liên hệ là rất nặng.

Sau khi vấn đề này qua đi thì vấn đề tiếp theo có vẻ rất nặng nề, bọn họ cần phải thảo luận về đại cục thủ đô, thậm chí là ổn định chính trị cả nước.

Trương Thanh Vân về thủ đô, lần này hắn ngủ lại ở khách sạn thủ đô, hắn cố ý tránh khách sạn Giang Nam chính là muốn thoát khỏi tầm mắt của mọi người. Kiếp sống chính trị nhiều năm đã làm hắn ngửi được hương vị khác thường ngay khi bước chân xuống thủ đô. Lần này hắn cảm thấy hành trình quá mấu chốt, cực kỳ có khả năng liên quan đến chuyện đại sự trong nước.

Bầu không khí ở thủ đô rất căng thẳng, ngay cả khách sạn thủ đô gần đây bừng bừng sức sống cũng giảm bớt, có lẽ vì ảnh hưởng bởi yếu tốt tâm lý. Trương Thanh Vân cảm thấy ngay cả nhân viên khách sạn và nhân viên công tác cũng nghiêm túc hơn rất nhiều, không khí trầm lắng.

Sau khi Trương Thanh Vân tiến vào khách sạn thì lập tức gọi nhiều cuộc điện thoại, phần lớn đều là bạn cũ ở thủ đô. Ngày thường hắn điện thoại qua thì bọn họ nhất định sẽ kêu gào gặp mặt, tụ hợp, nhưng lúc này bọn họ có vẻ mất tự nhiên.

Không ai đề nghị gặp mặt Trương Thanh Vân, trong đó có cả những người có quan hệ sâu sắc như Chiêm Hồng Quế, điều khác thường này làm Trương Thanh Vân trở nên có hơi căng thẳng.

Suốt hai ngày Trương Thanh Vân ở trong khách sạn không bước chân ra ngoài, cũng không ai đến thông báo động tác tiếp theo. Vài lần hắn điện thoại đến hỏi thăm văn phòng trung ương, nhưng câu trả lời là nên yên tâm đừng vội, sẽ có sắp xếp.

Thời gian buồn chán như vậy chẳng phải Trương Thanh Vân chưa từng trải qua, bây giờ hắn gặp phải tình huống như thế, thật sự dài như cả năm.

Hơn nữa vì bên ngoài có quá nhiều tin đồn mà Trương Thanh Vân không về nhà, chỉ có thể chờ đợi trong buồn tẻ.

Tối hôm sau Trương Thanh Vân nhận được một cuộc điện thoại, người gọi đến là Quách Tuyết Phương.

- Này, Trương Thanh Vân, anh về thủ đô mà không về nhà, đúng là lớn gan.

Quách Tuyết Phương vẫn là như vậy, tính tình nóng nảy.

Trương Thanh Vân nhíu mày, hắn không có nhiều biện pháp với người phụ nữ này, hắn trầm ngâm một lúc rồi nói:

- Em có chuyện gì sao? Có gì cứ nói, nếu không em đưa điện thoại cho con, anh muốn nói vài lời.

Quách Tuyết Phương khưng lại một chút:

- Anh nói gì vậy? Chê em dông dài sao? Em nói cho anh biết, em có chuyện cũng vì con anh, nếu không em điện thoại cho anh vào lúc này làm gì?

- Anh là người có con thì quên mẹ, chỉ mong nói chuyện với con, ghét bỏ em sao?

- Khụ khụ!

Trương Thanh Vân ho khan vài tiếng, vẻ mặt biến đổi, Quách Tuyết Phương ở bên kia cũng cảm nhận được sự biến hóa của hắn, nàng lập tức mềm xuống:

- Được rồi, được rồi, coi như em thua, nhưng em có một tin tức muốn nói với anh, bí thư thị ủy thủ đô có lẽ sắp đổi chủ