Tân niên, dựa theo tập tục Giang Nam, Trương Thanh Vân và toàn gia đình ăn bữa cơm đoàn viên. Triệu gia ở thủ đô cũng có một buổi họp mặt buổi sáng mừng năm mới, lần này Trương Thanh Vân có cơ hội cùng họp mặt với các thành viên Triệu gia.
Trương Thanh Vân còn nhớ rõ bữa tất niên đầu tiên ở Triệu gia, lúc đó Triệu lão tướng quân vẫn còn, ông lão rất sủng ái Triệu Giai Ngọc, ngay cả Trương Thanh Vân là con rể cũng nhận được vài phần kính trọng. Sợ cháu rể bị uất ức mà khi mở tiệc liên hoan lão tướng quan cho Trương Thanh Vân lễ ngộ rất cao, đến bây giờ hắn vẫn còn nhớ rõ tình cảnh vào lúc đó.
Nháy mắt đã nhiều năm trôi qua, lão tướng quân đã sớm về trời, Trương Thanh Vân cũng không cần ông cụ phải cố gắng quan tâm. Bây giờ hắn là con rể số một ở Triệu gia, Tứ thúc Triệu gia tiếp kiến hắn cũng rất khách khí, đâu còn tình huống một nông dân Giang Nam và thủ đô như năm xưa?
Năm nay tất niên ở Triệu gia còn long trọng hơn những năm trước rất nhiều, nguyên nhân tất nhiên là vì nguyên nhân năm nay Triệu Mai Nam rất có thể sẽ tiến vào làm phó thủ tướng, đây tuyệt đối là chuyện lớn với Triệu gia, vì vậy Trương Thanh Vân đột nhiên xuất hiện cũng thấy mặt vài vị quan viên của Triệu gia ở địa phương.
Đây tuyệt đối là chuyện lạ, người Trung Quốc có thói quen người nhà đoàn viên đầu năm mới, nếu không có quan hệ huyết thống thì không thể gọi là người một nhà. Nhưng lúc này bữa tiệc tất niên của Triệu gia lại xuất hiện ngoại lệ.
Những vị quan lớn của Triệu gia được ngồi riêng một bàn, ít nhất Trương Thanh Vân cũng thấy một Hà Khôn đã về hưu ở Giang Nam, mặt khác còn có phó chủ tịch thường vụ tỉnh Hoa Đông là Niên Tuấn Quốc, phó bí thư Thiệu Lượng tỉnh Giang Bắc.
Khi Trương Thanh Vân đến thì đã đến thời điểm dùng cơm, nhưng tình cảnh bạo động làm cho thời điểm dùng cơm bị đẩy về phía sau, Triệu Truyền đưa hắn đến vấn an các trưởng bối Triệu Duyên An và vợ chồng Triệu Mai Nam.
Sức khỏe Triệu Duyên An đã không còn quá tốt, nhưng lão nói chuyện rất nóng, lão cầm tay Trương Thanh Vân trong chốc lát rồi nói:
- Cậu quả nhiên là thớt mã chạy ngàn dặm, rất tốt, năm nay tảo mộ ông cụ cậu nên tặng thêm một bó hoa, trước nay ông cụ luôn quan tâm rất nhiều đến cậu và Giai Ngọc.
Trương Thanh Vân liên tục xưng vâng, lúc này Triệu Duyên An cũng đã gần tám mươi, Trương Thanh Vân từ trên người lão có thể thấy được phong thái của lão tướng quân. Dù là Triệu Duyên An hay Triệu Tiến cũng đều là người về hưu, bây giờ quan lớn của Triệu gia chỉ còn lại Triệu Mai Nam. Text được lấy tại Truyện FULL
Triệu Mai Nam thì cẩn trọng hơn so với Triệu Duyên An, nhưng khi nói chuyện với Trương Thanh Vân vẫn rất hòa khí, lão hỏi Trương Thanh Vân nhiều chuyện về công tác. Trương Thanh Vân đáp lại từng câu hỏi, lão có thể cảm nhận được sự chân thành trong giọng điệu của Trương Thanh Vân, vì vậy chốc chốc gật đầu tán thưởng, chốc chốc lại dùng những ngôn ngữ hòa ái để nói vài lời.
Sau khi Trương Thanh Vân chào hỏi trưởng bối của Triệu gia thì Triệu Văn Phong ở bên ngoài đã sớm chờ đợi, Triệu Văn Phong tiến lên kéo tay Trương Thanh Vân rồi nói:
- Thanh Vân, hôm nay anh em chúng ta phải uống vài ly, tôi giới thiệu cho cậu vài vị này...
Triệu Văn Phong giới thiệu cho Trương Thanh Vân những vị quan của Triệu gia ở địa phương, Trương Thanh Vân đã biết Hà Khôn, hai người bắt tay rất nhiệt tình. Ngay sau đó đến lượt đám người Niên Tuấn Quốc, cả hai chỉ bắt tay mà không trao đổi nhiều.
Trước kia Trương Thanh Vân cũng biết Thiệu Lượng khi còn công tác ở ủy ban cải cách trung ương, năm xưa Thiệu Lượng chính là phó chủ tịch tỉnh Giang Bắc. Sau vài năm, Trương Thanh Vân đã là phó bộ trưởng thường vụ bộ thương mại, mà Thiệu Lượng vẫn chỉ là quan cấp phó bộ.
Nhưng thân phận chuyển biến cũng không quá ảnh hưởng đến Thiệu Lượng. Thực tế năm xưa Thiệu Lượng đến công tác với cục kỹ thuật cao ủy ban cải cách, Trương Thanh Vân lạnh nhạt đối phương vài lần, nhưng Thiệu Lượng này nổi tiếng có tính cách tốt, Trương Thanh Vân lạnh nhạt nhưng hắn không quan tâm, hơn nữa mỗi ngày lễ tết đều có lễ nghĩa từ Giang Bắc. Hai bên qua lại thường xuyên, ấn tượng của Trương Thanh Vân với Thiệu Lượng là rất tốt, hôm nay cả hai gặp mặt trong trường hợp này, tất nhiên Trương Thanh Vân sẽ không tránh khỏi tình cảnh trò chuyện vài câu.
Bàn tiệc của Hà Khôn căn bản đều là quan lớn cấp tỉnh, nhưng Trương Thanh Vân đến thì ai cũng phải đứng lên. Rõ ràng bọn họ biết rõ đại danh của Trương Thanh Vân, biết rõ độ nặng của hắn, dù là người dưới địa phương làm run sợ vô số người nhưng đứng trước mặt Trương Thanh Vân thì cung không dám làm cao.
Sau khi chào hỏi xong đám quan viên của Triệu gia ở địa phương thì Trương Thanh Vân cũng chỉ nói chuyện qua loa với con cháu đời thứ ba của Triệu gia, ngay sau đó hắn ngồi xuống cùng bàn với Lí Thiều Sơn. Triệu Văn Phong có chút sững sốt, đáng lý hắn muốn xếp Trương Thanh Vân ngồi bên cạnh Hà Khôn, vì thân phận bàn tiệc của Lí Thiều Sơn với Trương Thanh Vân là quá lớn, nhưng Trương Thanh Vân đã sang, hắn cũng không biết nói gì.
Lí Thiều Sơn cười nói:
- Thanh Vân, cậu ngồi đây làm chúng tôi được sủng ái mà kinh hoàng, tôi thấy Tam ca muốn cho cậu một vị trí đặc thù, cậu lại làm anh ấy mất đi lòng nhiệt tâm.
Trương Thanh Vân có chút sững sốt, sau đó hắn cau mày vỗ vai Lí Thiều Sơn nói:
- Anh rể lớn, tôi thấy anh nên xuống tuyến dưới rèn luyện, nếu tiếp tục ở lại bộ tài chính thì sợ rằng tư tưởng sẽ càng thêm biến đổi.
Vẻ mặt Lí Thiều Sơn biến đổi, hắn không nói gì. Trương Thanh Vân mỉm cười, hắn mơ hồ nghe được vài tin đồn, Lí Thiều Sơn và Triệu Văn Phong hình như có vài khúc mắc. Nguyên nhân là Lí Thiều Sơn muốn xuống tuyến dưới rèn luyện nhưng Triệu Văn Phong lại hi vọng hắn ở lại bộ tài chính. Triệu Văn Phong nghĩ rằng bộ tài chính là một ban ngành quan trọng, nếu có người của mình thì công tác sẽ thuận tiện hơn.
Hai người không đạt thành nhận thức ở vấn đề này, vị trí của Triệu Văn Phong bây giờ ở Triệu gia hoàn toàn áp đảo Lí Thiều Sơn, tất nhiên Lí Thiều Sơn có cố gắng cũng không đạt được kết quả. Cuối cùng sự việc náo loạn đến Triệu Mai Nam, điều này làm cho mọi người không được thoải mái.
Lí Thiều Sơn là con rể Triệu gia, nhưng Trương Thanh Vân có thể thấy đối phương làm con rể cũng không vui. Cũng không biết sau khi Triệu Mai Nam tiến thêm một bước thì Lí Thiều Sơn có đột phá gì không.
Nếu xét về quan hệ cá nhân, quan hệ giữa Lí Thiều Sơn và Trương Thanh Vân là khá tốt, Triệu Giai Mỹ vợ Lí Thiều Sơn làm ăn khá tốt, Triệu Giai Ngọc giúp đỡ Triệu Giai Mỹ khá nhiều. Hơn nữa phẩm chất của Lí Thiều Sơn cũng đáng tin cậy, Trương Thanh Vân tìm đối phương làm việc cũng chưa từng đứt đoạn, cũng không đẩy cho người khác, vì vậy ấn tượng của Trương Thanh Vân với Lí Thiều Sơn là khá tốt.
- Được, Thiều Sơn, tôi thấy anh cũng không nên ủ dột như vậy. Vài ngày nữa tôi sẽ đến nhà trưởng phòng Chiêm, tôi sẽ mang anh đi, có một số việc không thể trông chờ vào Tứ thúc, anh cũng biết rồi đấy, Tứ thúc vị trí ngày càng cao thì tầm mắt ngày càng rộng, nào có thể quan tâm đến tất cả mọi chuyện?
Trương Thanh Vân nói.
Lí Thiều Sơn nghe Trương Thanh Vân nói như vậy thì tinh thần phấn chấn, hắn dùng ánh mắt cảm kích nhìn Trương Thanh Vân rồi nói:
- Cậu có thể quan tâm làm một anh rể lớn như tôi thật sự cảm động. Cậu nói rất đúng, nói thật nhé, trước nay tôi vẫn luôn hâm mộ cậu, cậu có được khoảng trời của riêng mình.
- Cậu không giống như chúng tôi, chúng tôi giống như tượng gỗ, không nắm chắc được tương lai của mình. Nhìn qua thì có vẻ rất hào quang, rất có mặt mũi, thật ra người ta chẳng coi ra gì...
Lí Thiều Sơn nói không nhỏ, vài người trên bàn cũng nghe thấy nhưng không ai dám lên tiếng, đều giả vờ như không nghe thấy. Trương Thanh Vân cũng không nói lời nào, hắn đã thấy lần này Lí Thiều Sơn và Triệu Mai Nam ồn ào khá lớn, nếu không Lí Thiều Sơn cũng chẳng không đúng mực như vậy.
Tất nhiên Trương Thanh Vân cũng không hoàn toàn thừa nhận những hành vi của Triệu gia, một gia tộc như Triệu gia, ngay cả việc ăn một bữa cơm, ai ngồi vị trí nào cũng phải được sắp xếp theo địa vị và thực lực.
Lí Thiều Sơn không có tư cách ngồi cùng bàn với Triệu Văn Phong và Triệu Sơn Đông, mà Triệu Truyền thì có thể ngồi cùng bàn với các trưởng bối như Triệu Mai Nam. Những vấn đề này không có gì không thể hiện đẳng cấp của gia tộc.
Trong tình cảnh thế này, nhân tình thường luôn bị xem nhạt, tất cả đều là danh lợi thế tục, Trương Thanh Vân gần đây rất phản cảm với những hành vi thế này.
Tất nhiên Triệu gia cũng không có quá nhiều quan hệ với Trương Thanh Vân, hắn cũng không muốn thay đổi hành vi của bọn họ. Hắn chia công tư rất rõ ràng, đến đây ăn bữa tiệc với Triệu gia cũng chỉ dùng thân phận con rể, không tồn tại bất kỳ nguyên nhân gì khác.
Sau khi xong bữa cơm đoàn viên, Trương Thanh Vân có thể cảm thấy đám con cháu Triệu gia giống như được đại xá, ai cũng lái xe bỏ đi. Rõ ràng có rất nhiều người không thích bầu không khí như vậy, nhưng chẳng qua cũng chỉ vì bất đắc dĩ mà thôi.
Tất nhiên vợ chồng Trương Thanh Vân vẫn chưa thể đi, mỗi khi dùng cơm đoàn viên thì Triệu Mai Nam đều mở hội nghị gia đình, thành viên tham dự là những con cháu kiệt xuất của Triệu gia, lần này Trương Thanh Vân cũng được yêu cầu phải tham gia.
Trương Thanh Vân tất nhiên sẽ không từ chối yêu cầu như vậy, quan hệ giữa hắn và Triệu gia là ấm lạnh tự biết, gần một chút dù tốt nhưng cũng chỉ được vỏ bọc bề ngoài mà thôi, Trương Thanh Vân cũng sẽ không nói gì trên hội nghị gia đình của người ta.
Nhưng thế sự thường không được như con người mong muốn, sau khi mọi người nói chuyện phiếm thì Triệu Truyền đến kéo tay Trương Thanh Vân, lão ghé tai nói:
- Thanh Vân, Tứ thúc nói hai người chúng ta và Văn Phong, Sơn Đông đến gặp.
Trương Thanh Vân cau mày nói:
- Không phải mở họp gì à? Có chuyện gì sao?
Triệu ho khan hai tiếng, lão nói:
- Được rồi, cậu không cần hỏi nhiều, Tứ thúc chỉ nói tôi đến gọi cậu.
Trương Thanh Vân gật đầu, hắn đang nói chuyện phiếm với Lí Thiều Sơn, cũng không nên bỏ đi ngay. Triệu Truyền nói:
- Tôi đi trước, chút nữa vào trong căn phòng phía bên trái, cậu đến ngay nhé.
Lí Thiều Sơn nhìn Triệu bỏ đi mà vẻ mặt có chút cổ quái, một lúc sau hắn mới khẽ nói:
- Thanh Vân, cậu cũng biết đấy, cha vợ tôi mở hội nghị này thường chỉ là những thành viên cao cấp trong gia tộc mới được tham gia, không ngờ cậu có thể tham gia.
Lí Thiều Sơn nói đến đây thì hơi khựng lại rồi tiếp tục:
- Tôi nhớ rất nhiều năm trước, khi cậu còn là đối tượng của Giai Ngọc, chúng tôi cũng đã tụ họp lại, hình tượng của cậu được miêu tả cực kỳ ác liệt. Ha ha, ai có thể ngờ hôm nay cậu lại thành một tồn tại trong hội nghị như vậy.
Lí Thiều Sơn cười ha hả, hắn không ngừng đẩy Trương Thanh Vân, tỏ ý có thể đi, sau đó hắn quay đi, bóng lưng tiêu điều