Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 16: Vẻ mặt khí phách của bùi vân khinh




Hoàng Uyển Oánh đưa bút vung lên, trên cùng góc bên phải viết con số - 96 điểm.

Nhìn thành tích của mình, Thu Thư Dao hất cằm kiêu ngạo.

“Bùi Vân Khinh, tự cậu đến văn phòng khoa hay muốn mình đi với cậu?’’

Đối với Bùi Vân Khinh, Thu Thư Dao luôn hận thấu xương, nếu có thể đuổi cô gái này ra đại học y khoa coi như là trút được cơn giận.

Bùi Vân Khinh nhún nhún vai “Bài thi còn chưa chấm xong, cậu gấp cái gì?’’

Thu Thư Dao hừ lạnh một tiếng, ngạo mạn hất cằm lên, mấy bài giải phía sau, cô ta đều đã dùng tay che lại, Bùi Vân Khinh sao có khả năng vượt qua điểm cô ta được chứ.

một nhóm bạn học chung quanh đều đang chờ chế giễu, tất cả mọi người nhìn lại Bùi Vân Khinh lúc này đây thua là không thể ngờ được, thậm chí bao gồm cả Hoàng Uyển Oánh.

Tờ thứ nhất, đúng hết.

Tờ thứ hai, đúng hết.

…..

Hoàng Uyển Oánh liếc bài thi Thu Thư Dao một lần nữa, đưa mắt liếc xéo Bùi Vân Khinh một cái, lắc lắc đầu.

Tất cả các đáp án của Bùi Vân Khinh đều giống Thu Thư Dao, cô còn dám nói không nhìn sao.

Chỉ là…

Thời điểm nhìn đề trắc nghiệm kia, Hoàng Uyển Oánh nao nao.

Câu này Thu Thư Dao sai nhưng Bùi Vân Khinh lại đúng.

Hừ!

Nhất định là sao chổi, mèo mù đụng phải chuột chết.

cô ta lật tới tờ thứ hai, đảo qua trên mặt chữ viết xinh đẹp chỉnh tề, Hoàng Uyển Oánh dần dần đổi sắc mặt.

Phía sau đấy chính là đề luận chứng, đáp án của Bùi Vân Khinh cùng Thu Thư Dao không giống nhau, mà là càng ngắn gọn và chính xác hơn Thu Thư Dao, cho dù cô ta cố ý xoi mói cũng không khơi ra điểm sai thậm chí lỗi chính tả còn không có.

“Hoàng lão sư’’ Bùi Vân Khinh mỉn cười “Em bao nhiêu điểm?”

Mọi ánh mắt đều dừng trên người Hoàng Uyển Oánh, cây bút đỏ trên tay cô ta rốt cục cũng phải đánh đáp án đó là chính xác.

Nhiều người nhìn chăm chú như vậy, cô ta không thể xử tùy tiện được.

cô ta không lên tiếng, chỉ yên lặng viết lên bài làm ba chữ số.

100 điểm.

Nhìn con số màu đỏ chói mắt kia tất cả mọi người đều ngừng thở, toàn bộ phòng học nháy mắt đều yên tĩnh đến mức kim rơi có thể nghe, ngay cả Thu Thư Dao cũng làm sai đề bài, thế nhưng Bùi Vân Khinh lại được điểm tuyệt đối?

“Lão sư, cô chấm sai không?” Thu Thư Dao quát lên đầu tiên.

Bùi Vân Khinh tiếp lời “Ý của cậu nói Hoàng lão sư chấm sai?”

“Mình không có ý đó!” Thu Thư Dao ý thức được mình lỡ lời, đưa tay chỉ thẳng vào Bùi Vân Khinh “Nhất định ở trên người cậu có giấu đáp án, nếu không thì chắc chắn đã dùng phương pháp gian lận gì đó, người mà ngay cả tĩnh mạch chủ trên cùng động mạch phổi còn không phân rõ, làm sao có thể được điểm tuyệt đối?”

Vị này thật là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!

Bùi Vân Khinh cười nhẹ.

Đối phương chủ động đem mặt lại gần, cô không đánh không phải là không cho đối phương mặt mũi sao?

Cất bước đi lên bục giảng, cô cầm viên phấn phác họa trên bảng đen.

Theo động tác của cô, trên bảng xuất hiện rõ ràng một bản vẽ cấu trúc mạch máu trái tim rõ ràng, không cần nói đến đám bạn học ngay cả Hoàng Uyển Oánh cũng cả kinh trợn mắt há mồn.

Bất kể đường cong trái tim hay vị trí hoặc tên mạch máu đều vô cùng rõ ràng.

Làm sao vẽ ra được, đây rõ ràng là máy in ra.

Đem tên mạch máu cuối cùng viết xong, Bùi Vân Khinh quay sang đem phấn bỏ trên bàn vuốt phần phấn trên tay ra.

“Nếu mọi người vẫn còn nghi ngờ mình, mình đồng ý thi hỏi đáp ở trước mặt mọi người, đề thi mọi người có thể ra đề. Nếu đáp sai một câu thôi, mình chấp nhận bị đuổi học lập tức, nhưng nếu mình thông qua cuộc thi…” cô nghiêng mắt nhìn về phía Thu Thư Dao, đôi môi anh đào khẽ mở chậm rãi phun ra năm chữ “Mình muốn cô ấy bị đuổi học.”