TG: hello như đã nói mình sẽ đăng truyện tiếp nhưng không có comment nào nên mình ra trước chương.
-----------Vào truyện---------
sau buổi tối đi bar về Nhi phi thẳng vào chiếc giường em ấm để đánh một giấc ngủ xâu, ai chả biết Nhi ngủ như thế nào một khi nó mà ngủ trời sập chưa chắc nó đã dậy nên Thư và Thanh cũng không nói gì nhiều lắm mà cũng lên giường ngủ luôn.
Tại một nơi nào đó.
- Đánh nó cho tao.
Ngường đàn ông cầm trên mình là thanh sắt cùng với bọn đàn em sau lưng đang vây quanh một chàng trai nào đó, nhìn chàng trai này cũng có một vẽ đẹp nghiên nước nghiên thùng. Chàng trai có mái tóc bạc xẫm nhưng lại mặc bộ đồ ranh rưới trên người có vài vết thương tím đỏ...
- Má mày không trả tiền cho tao, giờ tao tính sổ con của bả.
Đám người lao vào chàng trai như những con hổ ngấu đói, nhưng kì thây họ chỉ lao vào mà không kịp làm gì cả chỉ nghe những tiến sâu đây:
- Binh... Ui daa..
Cả đám người chỉ máy chốc nằm lăn lết dưới đất, chàng trai chỉ phủi phủi đám bụi trên người rồi nhìn họ với ánh mắt lạnh lùng nhất có thể
- Xin th... tha mạng cho chúng tôi...
Bọn lính lúc nãy giờ thì ai cũng mặt xanh như tàu lá chuối nhìn chàng trai kia với ánh mắt long lanh lóng lánh. Chàng trai cất tiếng nói:
- Muốn tha.
- Vân...vân
- Aaaaaa.....
Bọn lính chưa nói hết câu thì đã bị một nhát dao tiễn về tây thiên. Chàng trai kia chỉ cất con dao mới vừa đưa những người kìa về thiên trúc làm đồ đệ cho đường tam tạng. ( Meo: Hjhjhj.) Chàng trai đang tính rời đi thì có một giọng nói cất lên:
- Oh! nhìn xem kẻ điên nào đụng đến Long Kỳ thế nhỉ.
- Cậu im đi Thiên.
À chàng trai này là Long Kỳ nhân vật cuối cùng của hội anh Thiên ( chương sau mình sẽ cho cả 6 người găp nhau nhé.).
- Tớ chỉ bào ông già kêu chúng ta đi học đó.
- Ukm.
Cuộc trò chuyện của hai anh chàng kết thúc cả hai đi hai con đường khác nhau -end-...Ý chưa hết được.
------ Trở lại căn biệt thự ---------
- Nhạc chuông của điện thoại của Nhi ( Bản Lạc Trôi ý)...
Còn diễn biến ra sau hỏi