Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chương 157: Bữa tối




Từ Bang đưa mắt nhìn về phía văn phòng tổng tài, do dự không biết có nên hay không đem chuyện này nói cho Quý Dương, cuối cùng vẫn là không tự chủ mà nói ra.

“Ngô…… thường thì Lạc không phải người như vậy, như thế nào mà đột nhiên lại muốn điều tra chuyện của Chính Vũ”

Quý dương hộc khí, nghĩ đến vài việc gần đây, kéo Từ Bang đến một góc sáng, âm thanh thấp xuống: “ Từ trợ lý, chuyện này anh điều tra xong, không cần vội vã đem kết quả cho Lạc xem, mà trực tiếp đưa cho tôi, tôi xem rồi sẽ nói cho Lạc”

“Phó tổng tài, như vậy……” Từ Bang trên mặt biểu tình ngẩn ra.

Trên mặt Quý Dương lộ ra một chút ý cười, thoải mái mà tự tại,“Có chuyện gì tôi sẽ chịu trách nhiệm.”

“vâng, tôi đã rõ” Từ bang hiểu ý cười cười, Quý Dương là bạn thân của tổng tài, ở công ty này, chỉ có Quý Dương là có thể có biện pháp đối phó được với Doãn tổng tài của họ.

Xử lý xong một đống văn kiện lớn, Doãn Lạc Hàn hoạt động cánh tay có một chút đau nhức, ngước lên nhìn đồng hồ, đã nhanh đến giờ hẹn cùng Chỉ Dao, hắn tùy tay dễ dàng thu thập lại đống văn kiện.

Đi vào trong phòng nghỉ phía bên trong, hắn theo đó lấy ra một âu phục rafsimons màu đen mặc vào, sửa sang lại cổ áo sơ mi cùng màu bên trong, sau đó điều chỉnh lại một chút màu sắc cavat mang, mắt mở to nhìn chính mình trong gương, liền đó hắn hai tay nhét vào túi quần rồi đi ra ngoài.

Đi thong thả hướng vè phía thang máy, trùng hợp thang máy mở, Chỉ Dao xuất hiện ở trước mặt mặc chiếc váy liền áo misssixty cười duyên “Lạc ca ca, thật hay quá, em vừa đi lên, anh cũng vừa đi ra.”

“Tiểu công chúa của anh hôm nay thật xinh đẹp”hắn cất bước đi vào thang máy, cúi người in lên trán của nàng một nụ hôn, đối với vj hôn thê này, hắn chưa bao giờ keo kiệt lời ca ngợi.

Chỉ Dao thân mật ôm lấy cánh tay hắn, con mắt nhanh chóng khẽ cười:” Lạc ca ca , ăn xong bữa tối, em muốn đi ngắm cảnh đêm, được không?”

“Đương nhiên. Yêu cầu gì của tiểu công chúa, anh đều đã thỏa mãn.” Hắn thật sủng tươi cười quay đầu nhìn Chỉ Dao.

Được một lúc xe đã tới một nhà hàng Tây với phong cách tao nhã, Ôn thư ký trước đó đã sớm điện thoại đặt một bàn ở đay với vị trí tốt nhất, hai người trực tiếp ngồi vào bàn bên cạnh cửa sổ.

Hết thảy mọi người đến đây đều để dùng bữa tối cùng nhau, Chỉ Dao nói nàng hôm nay gặp mấy điều thực sự thú vị, có thể cứ như vậy mà nói xong, hắn phát hiện Chỉ Dao đã không dưới mười lần nhắc tới nữ nhân kia , cùng với Chính Vũ.

“Lạc ca ca, lần trước em nhớ rõ dường như cũng cùng với nanh đề cập qua chuyện này. Anh không phải nói chờ em tốt nghiệp chúng ta liền cử hành hôn lễ sao? Đến thời gian đó, em còn có một nguyện vọng…..am đã suy nghĩ, nếu Chính Vũ cùng Mân Mân có thể trở thành một đôi như đã nói, chúng ta bốn người cùng nhau cử hành hôn lễ được không?Haha… Hình ảnh đó khẳng định là cực kỳ tuyệt đẹp….anh cùng Chính Vũ là anh em bà con, em và Mân Mân không phải là…rất là vui vẻ nha, về sau em cùng Mân Mân đều không….”

Hắn cắt miếng thịt bò tay bỗng cứng đờ, đưa miếng thịt bò lên miệng, thấy thật vô vị, buông dao nĩa trong tay xuống, dùng khăn trà lau khóe môi.

Chỉ Dao đang cao hứng nói chuyện, cẩn thận đã phát hiện ra sắc mặt hắn có chút âm trầm, nhỏ giọng hỏi: “Lạc ca ca, anh làm sao vậy? anh mất hứng sao? Anh là không thích đề nghị của em….?”

Nghe giọng nói ủy khuất của Chỉ Dao, hắn nâng mí mắt lên, tròng lông mày nhíu lại bỗng trở nên giãn dần ra, lộ ra vẻ tươi cười nhợt nhạt” Tiểu công chúa, em là đang nghĩ đi đâu, anh cảm thấy hôm nay miếng thịt bò vô cùng không hợp vị mà thôi. Em nghĩ cùng nhau cử hành hôn lễ, anh đương nhiên là không ý kiến”

“Ha ha…… Em biết Lạc ca ca đối với em là tốt nhất.” trên mặt Chỉ Dao lại một lần nữa tươi cười trở lại, nàng thực đơn thuần, thường chỉ cần hắn nói mấy câu sủng nịnh, nàng liền vui vẻ không thôi.

Nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười thuần khiết không tỳ vết của Chỉ Dao, hắn lâm vào trầm tư, hắn hận thấu người kia, hắn không thể tưởng được tất cả hết thảy mọi chuyện đều có liên quan đến người kia, trước đây hôn sự của hắn cùng Chỉ Dao cũng là một tay người kia an bài, sau đó hắn tiếp quản tập đoàn Đường Thịnh. Hắn quan hệ với rất nhiều nữ nhân và nghĩ tưởng hôn sự này sẽ vì thế mà hủy bỏ, nhưng phản ứng của Chỉ Dao hoàn toàn ngoài dự kiến của hắn, nàng kiên quyết không đồng ý.

Sau đó anh trai của Chỉ Dao lại tạo áp lực về phía hắn, cùng lúc ấy tập đoàn Đường Thịnh cùng Giản thị đang đàm phán dự án hợp tác với nguồn tài chính khổng lồ, đang đàm phán đến giai đoạn cuối cùng, cuối cùng hắn lại lo lắng đến điểm này, lại thu hồi chuyện từ hôn.

Ăn xong bữa tối,lái xe nhìn cảnh đêm,ngồi trên xe thể thao, Chỉ Dao không ngừng che miệng ngáp, hắn quay đầu mắt nhìn thời gian trên xe, đã đến 9 giờ, thời gian Chỉ Dao ngủ luôn là sau giờ này.

“Chỉ Dao, anh lái xe đưa em trở về, em ngủ sớm một chút.”hắn xoay tay lái, xe thể thao hướng thẳng đến Giản gia.

“Không cần về , Lạc ca ca, anh gần nhất cũng chưa có cùng với em, em muốn ở cùng một chỗ với anh lâu thêm một chút”Chỉ Dao không thuận theo, kéo kéo áo khoác hắn, muốn hắn thay đổi chủ ý.

“Tiểu công chúa, nghe lời, hôm nào đó anh lại mang em đi ngắm cảnh đêm” Tay hắn nhẹ nhàng vỗ về đầu nàng, hai mắt mỉm cười: “ về sau, chúng ta còn có nhiều cơ hội, còn cao cả đời như vậy…”

“Đúng vậy, Lạc ca ca, anh nói đúng, hì hì…… Chúng ta còn có cả đời mà.” Chỉ Dao hưng phấn phát ra tiếng cười cực hạn, tựa đầu dựa vào vai hắn.

“Chỉ Dao, anh đang lái xe, em ngồi yên, không cần lộn xộn”Hắn phát nhẹ chóp mũi thanh tú của nàng, Chỉ Dao thè lưỡi , ngồi trở lại.

Không thể phủ nhận, hắn không chán ghét bản thân từ nhỏ hắn cùng Chỉ Dao lớn lên, ở chung với Chỉ Dao, cùng nàng ở một chỗ, hắn cảm thấy thoải mái cùng thích thú, tất cả nhịn không được mà sủng nịnh nàng, hắn biết rất rõ ràng, hắn đối với nàng, tình cảm nhiều nhất cũng chỉ như người anh trai đối với em gái.

Khả năng cái kia là dạng quan hệ gì, hôn sự sắp đặt nguyên bản chính là để có thể gia tăng tạo cơ hội tốt mở rộng kinh doanh của bản thân, hắn đã muốn quyết định, đời này thê tử của hắn chính là Chỉ Dao.

Hắn đã sớm thấy rõ tất cả, chỉ cần có được số tài sản khổng lồ, nữ nhân gì đối với hắn mà nói đều có được dễ như trở bàn tay.