Bơ Kém Chất Lượng

Chương 46: Có Nhìn Thấy Người Ấy Không?




Nếu như nói trình độ đảo ngược của weibo Chỉ Nam Hướng Dẫn Cách Ăn vào buổi chiều là cấp bậc bùng nổ thì sự tồn tại của cái video này giống như cho màn kịch hiện tại thêm một lớp filter vàng chóe bắt tất cả đám đông ăn dưa bắt đầu vào một vòng quay chóng mặt mới.

“Tôi xỉu… ‘Công ty của cha tôi”… Lời nói nho nhỏ mang đến cho tôi một bất ngờ to to…”

“????? Đây chính là em trai Bơ Ngọt của tôi sao? Chính là cái người mỗi ngày lên livestream ngu ngu ngơ ngơ kéo đàn Nhị ăn xâu nướng đây sao?”

“Anh em ơi, tôi đã kiểm tra rồi. Chỉ Nam Hướng Dẫn Cách Ăn là trò chơi đầu tiên do XX sản xuất tại thị trường Trung Quốc cách đây bốn năm. Người sáng lập công ty là người gốc Hoa Daniel Lee, đến họ cũng khớp tôi đm….”

“Không phải tôi bị lú đâu nhưng nếu chuyện này là thật thì em trai vừa tài năng, giàu có lại còn trẻ tuổi như vậy sao lại đến Trung Quốc làm streamer? Chẳng lẽ là muốn trải nghiêm đắng cay ngọt bùi của cuộc sống à?”

“Người nước ngoài hình như đều thích tự do độc lập, đặc biệt là tính tình em trai lại thẳng thắn như vậy tôi đoán em trai không muốn tiêu tiền trong nhà, muốn tự nuôi sống bản thân…”

Nếu hỏi ai là người bị ảnh hưởng nặng nề nhất bởi sự cố này thì đó phải là Thiệu Cát.

“Lần, lần đầu tiên gặp mặt, em trai đạp xe đạp công cộng, mặc bộ quần áo trông như bao tải…”

Thiệu Cát sững sỡ nói, “Khi đó anh còn tưởng em trai bơ ngọt này thật sự nghèo, là loại bơ kém chất lượng được rắc trên bấy cái bánh bán ven đường.”

“—Kết quả người ta đúng là bơ.”

Thiệu Cát gào khóc, “Chẳng qua, chẳng qua người ta là chóp bơ được đặt trên tháp đồ tráng miệng trong tủ kính của cung điện….

Khả năng điều tra của cư dân mạng đúng là mạnh mẽ và đáng sợ.

Đầu tiên, bọn họ phát hiện ra Lý Nãi Ấu đã tốt nghiệp từ một trường thiết kế hàng đầu ở Anh, sau đó từ tuổi tác suy đoán ra Lý Nãi Ấu nhảy lớp đi học. Tiếp đó bọn họ còn đào ra Instagram bạn đại học của Lý Nãi Ấu thu được đủ loại ảnh chụp chung, thậm chí còn bao gồm các bản vẽ chi tiết về triển lãm cá nhân đầu tiên của Lý Nãi Ấu.

Cho dù là ở đâu khi nào, thiếu niên trong bức ảnh luôn luôn cong cong đôi mắt cười, ánh sáng nơi đáy mắt sạch sẽ trong vắt.

Quan Bái bắt đầu cảm thấy thẫn thờ.

Bánh quẩy sữa đậu nành thậm chí là mì gói lúc nào cũng ăn sạch sẽ. Đạp xe đạp công cộng ròng rã một tháng trời cho dù bị té ngã. Còn có những chiếc áo phông Pokemon rẻ tiền giống như bảo bối thần kì mặc hoài không hết.

Rồi sau đó chính miệng người kia nói tủ lạnh không làm mát được, phòng ở bị rỉ nước.

–Quan Bái chưa bao giờ nghi ngờ Lý Nãi Ấu dù chỉ một lần, bởi vì Lý Nãi Ấu rõ ràng nghèo như vậy.

Bởi vì ấn tượng ban đầu quá sâu sắc cho nên ngay cả khi sau đó có xuất hiện manh mối, Quan Bái cũng không mảy may nghi ngờ về khả năng phán đoán của mình.

Như trong thư có nói, Lý Nãi Ấu quả thật đã xử lý rất tốt về này. Chuyện đảo ngược tình thế đã được dư luận đẩy lên cao trào. Người chơi đã đăng bài gây tranh cãi về việc đạo nhái đã đưa ra lời xin lỗi và cho biết sau này sẽ xác minh sự việc cẩn thận trước khi lên tiếng. Các doanh tiêu hào trước đó đăng bài bóng gió cũng lén lút xóa bài.

Kể cả Thiệu Cát, dường như tất cả mọi người ai cũng có được câu trả lời thỏa đáng, ngoại trừ Quan Bái.

Cuối cùng anh cũng lờ mờ nhận ra câu “Đã làm sai một ít chuyện” mà Lý Nãi Ấu nói trong thư rất có thể là chuyện che giấu gia cảnh thật của mình.

Nếu lần này nổ ra là chuyện Lý Nãi Ấu đánh nhau với người khác hồi cấp Hai rồi vào đồn cảnh sát có lẽ Quan Bái đang không bối rối như bây giờ.

Điều duy nhất anh không hiểu là tại sao Lý Nãi Ấu lại nghĩ rằng có tiền là một chuyện sai trái, là một chuyện khiến Lý Nãi Ấu nỗ lực giấu diếm, một chuyện khiến Lý Nãi Ấu cảm thấy bởi vì vậy cho nên Quan Bái “không muốn thích em nữa”.

Quan Bái đột nhiên nảy ra một ý nghĩ cực kỳ hoang đường.

“—Cho nên anh thích em bao lâu rồi?”

Thiếu niên ngửa mặt lên, tò mò hỏi, “Anh thích em ở điểm nào?”

Quan Bái còn nhớ rất rõ ràng, bởi vì anh muốn trêu chọc Lý Nãi Ấu cho nên đã hờ hững nói một câu “Chắc là anh thích em cần cù chăm lo việc nhà”.

Khi hai người chính thức ở bên nhau, thiếu niên luôn dính trong ngực anh, lúc nào cũng lải nhải bên tai anh “Em thật sự có tiền mà”.

Lúc đó Quan Bái chỉ nghĩ lòng tự trọng của Lý Nãi Ấu gây chuyện, anh còn nhớ lúc ấy mình còn đùa lại rằng, anh biết em giàu sức sống.

Quan Bái đột nhiên bật cười.

Đó là bởi vì vào ngày thứ tư sau khi Lý Nãi Ấu rời đi, khi góc của bức thư đã hơi cuộn lại bởi vì bị anh vuốt ve, Quan Bái mới nhận ra bây giờ anh mới đọc hiểu được bức thư này.

Đầu tiên là một cuộc chiến trên mạng, rồi Lý Nãi Ấu rời đi mà không nói lời từ biệt, cuối cùng là nghênh đón một trận hướng gió đổi chiều. Chẳng qua là ba ngày thôi mà Quan Bái lại cảm thấy mỗi phút mỗi giây đều dài đến lạ thường.

Anh đột nhiên không muốn đợi thêm nữa.



Hôm nay Quan Bái livestream bất chợt.

Hai ngày qua đã xảy ra quá nhiều chuyện. Đám người hâm mộ nhẫn nhịn một bụng lời muốn nói, điên cuồng lao vào phòng livestream trực tiếp spam một biển nước mắt.

“Tui nhớ anh muốn chết anh Bái ơi hu hu hu hức hức hức. Hai ngày nay tui tủi thân muốn chết luôn. May mắn là mọi thứ đã được làm sáng tỏ hu hu huhu…”

“Có chuyện gì vậy? Sao không có em trai? Em trai còn có thể quay về không?”

“Ai da, gần đây nhiều chuyện như vậy, mọi người nên cho bọn họ một chút thời gian thư giãn đi…”

“Haizzz, nghĩ lại mọi chuyện trước đây tôi thật sự cảm thấy rất xúc động. Tôi nhớ lần đầu tiên khi Bái với em trai gặp nhau trong trò chơi, lúc đó em trai cầm support dí xạ thủ đội bạn chạy điên cuồng. Khi đó tôi còn nghĩ em trai là một cô gái nào đó nữa. Ai mà ngờ trò chơi này tạo được cha của em trai tạo ra chứ…”

Quan Bái chơi hai ván, im lặng nhìn bão bình luận.

Tuy nhiên điêu khiến khán giả bất ngờ là thay vì im lặng cho đến khi kết thúc, hôm nay Quan Bái lại nói rất nhiều, thậm chí có thể nói đến trình độ cầu được ước thấy.

Đầu tiên anh đưa ra một số dự đoán về những thay đổi tiếp theo trong phiên bản cập nhập sắp tới, sau đó đề xuất một vài vị tướng phù hợp để đi đường đơn vào cuối mùa. Cuối cùng còn làm theo yêu cầu của khán giả, anh không ngại phiền phức dạy đi dạy lại cách phối hợp chiêu thức của Cá Hồi.

Sau đó Quan Bái đặt điện thoại xuống.

“Tôi muốn nghỉ ngơi một khoảng thời gian.” Anh nói.

Bão bình luận trong chốc lát toàn là nước mắt, hầu hết mọi người đếu spam một loạt không sao không sao, tôi hiểu.

“Hu hu hu thật ra hôm nay lúc lên sóng tôi đã có dự cảm không tốt rồi. Hãy nghỉ ngơi đi Bái. Ngôi Sao Phong Vân chúng ta cũng có rồi, chẳng thua kém ai nữa. Bản thân vui vẻ mới là điều quan trọng nhất!!”

“Nếu gặp em trai thì hãy nói là bọn tôi nhớ em trai lắm nhé. Nghỉ ngơi thôi ~~”

“Giáng Sinh vui vẻ nhé mọi người. Hai ngày nay tôi đã phải dậy sớm rồi. Mấy ngày nữa gặp lại nhau ở đây nhé…”

Quan Bái tắt livestream, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính một lúc.

Anh đứng dậy, từ từ đi về phía phòng ngủ của Lý Nãi Ấu.

Thúy Cúc tò mò đi theo sau, nhìn Quan Bái mở cửa phòng ngủ của Lý Nãi Ấu. Nó meo một tiếng, là người đầu tiên xông vào phòng rồi nhảy lên bệ cửa sổ.

Quan Bái dời ánh mắt nhìn về chiếc thùng chuyển phát nhanh khổng lồ bên cạnh tủ quần áo của Lý Nãi Ấu.

Chiếc thùng mà Lý Nãi Ấu nói là “đồ ăn vặt của hàng xóm” đã trống trơn. Quan Bái cúi người xuống, lấy ra một tấm nhãn mác to bằng đầu ngón tay bị kẹt dưới đáy thùng.

Quan Bái nhìn chằm chằm vào nhãn hiệu trên nhãn mác trầm mặc một hồi.

Ngay lập tức anh ném chiếc nhãn mác qua một bên rồi nhấc chiếc thùng giấy lên, lộn lại. Cuối cùng anh mắt Quan Bái rơi vào tờ giấy chuyển phát nhanh đã bị rách một chút dán dưới đáy thùng.



Thời tiết ở Luân Đôn những ngày này vừa lạnh vừa u ám nhưng mà Lý Nãi Ấu đã ở trong vườn chờ cả một buổi chiều.

“Neo, nếu như chờ đợi thật sự dài dằng dặc như vậy.”

Rebecca đặt bình tưới vào tay Lý Nãi Ấu, nói một cách nghiêm túc: “Vậy thì hãy để bản thân bận rộn, Phân tâm cũng là một phương pháp”

Rebecca ra ngoài mua trái cây. Cô ấy nói trong khoảng thời gian này mình đã học cách làm bánh anh đào cho nên tối nay muốn cho Lý Nãi Ấu nếm thử.

Nhưng từ biểu hiện của Lâ Sâm, Lý Nãi Ấu có thể suy ra mình rất có thể là nạn nhân thứ hai của Rebecca.

Lý Nãi Ấu tưới cây suốt buổi chiều.

Hôm đó Lý Nãi Ấu gọi điện thoại nhờ cha mình giúp đỡ. Điều kiện cha cậu đưa ra rất đơn giản, nếu muốn phía trò chơi đưa ra tuyên bố, Lý Nãi Ấu phải lập tức trở về nước Anh, đồng thời phải ở nhà cho hết lễ Giáng Sinh.

Bây giờ cách Giáng Sinh còn có năm ngày, Lý Nãi Ấu cảm giác bản thân sắp không vượt qua được rồi.

Lý Nãi Ấu mua một chiếc điện thoại di động mới nhưng vì số điện thoại mà cậu không thể đăng nhập wechat ban đầu được nữa, chỉ có thể mỗi ngày ngồi lướt weibo.

Sau khi phía trò chơi đưa ra tuyên bố, ngày nào Lý Nãi Ấu cũng thấy những người đó thảo luận về mình, cũng nhìn thấy một số người đăng video mà cậu trông vô cùng ngu ngốc khi còn học cấp Ba lên. Cậu nhìn lượt chia sẻ lên đến hàng trăm, hàng nghìn cuối cùng vượt mười nghìn lại mơ mơ hồ hồ cũng không biết đây là khái niệm gì.

Nhưng điều Lý Nãi Ấu quan tâm nhất là những bình luận chửi mắng của cư dân mạng dưới weibo của Quan Bái – Cậu nhìn nhóm người này dần biến mất, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Lý Nãi Ấu cũng nhận ra giờ phút này hẳn Quan Bái cũng đã biết hết mọi việc rồi.

Lý Nãi Ấu hối hận vì chuyến bay đêm hôm đó quá gấp gáp. Bức thư cậu để lại lại quá ngắn, nhưng mà cậu cũng chần chừ rất lâu, không chỉ có rất nhiều lỗi chính tả mà quan trọng hơn là cậu thật sự có rất nhiều điều muốn nói.

Lý Nãi Ấu càng phiền muộn hơn là bản thân mình không đủ dũng cảm. Cậu vẫn luôn không có cách nào trực tiếp nói chuyện này ra miệng, chỉ vì sợ nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Quan Bái.

Mình chỉ cần sống sót qua năm ngày này thôi.

Lý Nãi Ấu thầm tự nhủ, rồi mình sẽ trở về trung Quốc. Mình phải đích thân nói với anh ấy. Cho dù anh ấy có thật sự thất vọng vì những lời nói dối của mình, ngay cả khi anh ấy không còn muốn thích mình nữa, mình cũng, mình cũng…

Mình có thể vẫn vô cùng khổ sở. Lý Nãi Ấu ỉu xìu suy nghĩ.

Lý Nãi Ấu đang nghĩ nếu như mình cứ phát ngốc như vậy biết đâu thời gian đột nhiên sẽ trôi đi nhanh hơn, có thể chớp mắt một cái là năm ngày sẽ trôi qua.

Xuyên qua hàng rào màu trắng, Lý Nãi Ấu nhìn thấy một chiếc ô tô dừng bên ngoài hoa viên.

Lý Nãi Ấu ngẩn ngơ, nhận ra hẳn là Rebecca quay về cho nên cậu đặt bình tưới xuống, đi ra cửa chính, quyết định xách đồ giúp cô ấy.

Nhưng mà không biết vì sao, bình thường tính tình của Rebecca luôn rất gấp gáp nhưng hôm nay lại lề mề không xuống xe.

Lý Nãi Ấu không nhìn thấy được người bên trong xe nhưng cậu vẫn vẫy tay chào.

“Cháu tưới hoa xong hết rồi nhưng vẫn không thể không nhớ đến anh ấy.”

Đúng lúc đó cửa xe mở ra, Lý Nãi Ấu rũ mắt nhỏ giọng mở miệng, “Rebecca, tối nay cô có cần cháu giúp cô làm bánh anh đào không…”

Giọng nói của Lý Nãi Ấu đột nhiên im lặng.

Cửa xe mở ra hoàn toàn, cậu đối mặt với một đôi mặt thâm thúy, lạnh lùng.

Lý Nãi Ấu ngơ ngác nhìn Quan Bái xuống xe, nhìn Quan Bái đóng cửa xe lại, ô tô nghênh ngang rời đi.

Sau đó Quan Bái xoay người, bình tĩnh đối mặt với Lý Nãi Ấu.

“Xin chào.” Quan Bái nói.

Lý Nãi Ấu tự hỏi liệu có phải mình đang nằm mơ hay không.

Có thể là La Sâm đã cho bột ma thuật vào món súp nấm trưa nay của mình, hiện tại bột phát huy tác dụng cho nên mình có thể nhìn thấy ảo giác rõ ràng như thật vậy…

“…Xin, xin chào.”

Lý Nãi Ấu nhất thời cảm giác cổ họng mình trở nên thắt lại. Cậu gần như không thể tin vào mắt mình, mi mắt chợ run rẩy, lẩm bẩm nói, “Anh, sao anh lại ở chỗ này…”

“Tôi tới đây để tìm người yêu của mình.” Quan Bái nói.

Lý Nãi Ấu hơi run lên.

Quan Bái tiếp tục nòi từng câu từng chữ, “Em ấy rất thích mèo con và Squirtle, sẽ viết tên của tôi thành Quan Thị. Mỗi ngày em ấy muốn ăn rất nhiều rất nhiều đồ ngọt, trước khi đi ngủ sẽ tìm tôi đòi một nụ hôn—”

Đôi mắt đen nhánh của Quan Bái sáng ngời. Anh bình tình nhìn thẳng vào Lý Nãi Ấu. Trong chớp mắt, Lý Nãi Ấu chỉ cảm thấy hô hấp của mình như đột nhiên ngừng lại.

“Xin hỏi, em có nhìn thấy người ấy không?” Anh nói.