Bồ Công Anh Mang Theo Bao Ánh Nắng

Chương 13: Tôi chẳng thuộc về ai hết




Lôi từ trong hộc bàn ra cái tai nghe. Minh cứ nhìn đăm đăm vào nó. Hồi nãy cậu tìm được nó, chắc là cô vô tình rơi ra, cậu nghĩ chắc cô sẽ vui khi tìm lại được. Thế là cậu chạy 1 mạch đi tìm cô. Loanh quanh trong trường không thấy cậu ra sau trường thì thấy 2 người ngồi với nhau. Chả hiểu cậu có cảm giác tức tối, buồn....Minh vò vò mái đầu và ném cái vật kia vào lại trong ngăn bàn. Vừa hay lúc đó cô và Hoàng về lớp. Thấy cậu mặt mày sưng xỉa, đầu tóc rối bù, cô không khỏi ngạc nhiên. Cái tên này lúc nào cũng cười hư con đười ươi, đầu tóc sáng nay vẫn còn thấy chải chuốt lượt là kia mà. Cô ngồi vào bàn, khẽ lấy bút chọc vào người cậu. Cậu tức, gạt cây bút ra, theo đà thì cây bút bật lại phía cô và lăn lóc trên mặt bàn

_Này, sao vậy?

Cậu giở cái giọng lèm bèm ra

_Chả sao

Biết ngay là giận. Nhưng giận cái gì mới được? Cô đã làm cái quái gì cậu đâu? Sáng nay còn vui vẻ tí tởn như thế cơ mà sao giờ lại quay ngoắt 180 độ thế kia? Hay là lại bị ai chọc giận rồi giận lây sang cô? Thôi, cô chả muốn nghĩ nhiều, quan trọng là giờ cô phải tìm lại cái nghe. Thật là bực quá, cái đó do chính tay Jenny tự làm, tự chế hết mọi thứ thế nên đào đâu ra cái nữa. Mà mất thì cũng buồn, Jenny dốc lòng làm nó cho sinh nhật năm 16 tuổi của cô mà.

_Này!

Minh giơ tay ra, trên tay là tai nghe cô đang tìm. Cô cầm lấy, lòng vui hẳn, quay sang lay lay cậu

_Tìm đâu vậy? Thật vui quá, Minh ơi!

Hả? Hình như cậu vừa nghe nhầm. Cô gái ấy....vừa gọi tên cậu sao? Wow, thật kì diệu, vậy thì ngày nào cô cũng mất mấy đồ quan trọng đi rồi cậu lại tìm thấy và cô lại gọi như vậy nữa. Tự nhiên bao nhiêu bực tức trong người cậu tan biến đâu hết. Cậu quay sang cười với cô

_Tôi mất công tìm đó. Trả công đi chứ

Cô gật đầu rồi với lên bàn trên

_ Jun ơi, tìm được đồ rồi nè!

Hoàng quay xuống nhìn cô rồi cười

_Tìm được là tốt rồi

Jin thay đổi thái độ ghê thật, chắc hẳn cái tai nghe đó cô ấy phải giữ lắm đây.

Rồi như nhớ ra cái gì, Jin quay sang Minh

_Chốc mời cậu đi ăn ở nhà hàng của anh họ tôi nhé. Anh ấy mới khai trương nhà hàng hôm nay đó

Minh chưa kịp nói là đi thì cô lại với lên trên rủ thêm Hoàng đi nữa. Thật bực mà. Cớ gì phải rủ cả hắn nữa. Thật vướng víu, cậu đang mong có 1 buổi hẹn cho riêng cả 2. Cậu buột miệng

_Tôi không muốn đi nếu có cậu ta

Jin quay sang nhìn, gì chứ, lại giận à? Jun có làm gì cậu ta đâu, sao lại giận vô cớ như thế? Hoàng cũng đứng dậy nhìn thằng bạn

_Cậu không đi thì tôi sẽ đi cùng cô ấy. Coi như buổi hẹn 2 người thôi

_Vậy sao. Thích quá nhỉ!

Jin chen ngang

_À mình còn mời cả Jenny nữa mà

Nhưng 2 người đó không nghe lời Jin nói, cứ khích nhau

_Nói cho cậu biết cô ấy là của tôi, là HÔN PHU CỦA TÔI

Minh nói, cố tình nhấn mạnh 2 chữ cuối

Hoàng cũng không kém phản lại

_Cậu nên biết ai thân với cô ấy hơn, cô ấy sẽ chọn tôi vì cô ấy là BẠN THÂN CỦA TÔI

Suýt nữa thì 2 thằng nhảy vào đấm nhau nếu không có sự can ngăn kịp thời của Jin. Jin đạp cho 2 tên mỗi người 1 phát vào chân và quát thẳng mặt

_Tôi chẳng là của ai cả

Rồi cô đùng đùng xách cặp đi về. Vừa ra cửa lớp thì gặp Jenny, chắc định chạy sang lớp cô để tìm thì thấy cái mặt hằm hằm thế kia

_Về hả

Cô hơi dừng lại, quay người nhìn con bạn

_Cúp học, đi bar

_Vậy đợi tao đi

Jin gật đầu rồi bỏ xuống nhà xe, dù sao cũng phải đi nhờ xe nó chứ sáng nay đi xe cùng tên kia

Trong lớp, 2 tên vẫn sát khí đằng đằng, mỗi thằng về chỗ ngồi của mình. Gì chứ, Chỉ vì 1 đứa con gái mà gây hấn với nhau. Minh thở dài, rốt cuộc tình bạn thân thiết của 2 thằng lại không bằng nổi tình cảm dành cho người con gái đó sao? Thật khốn kiếp! Cậu đấm mạnh xuống bàn học rồi cũng vác cặp cúp tiết. Hoàng hơi liếc ra chỗ bàn của cậu, hắn cũng không ngờ vì cô bạn mà lại khích bác, chơi đểu với thằng bạn khá thân từ khi chuyển vào trường này học đến giờ. Hắn vò đầu bứt tai, ngồi học mà chả được cái chữ gì vào đầu hết

_Haizzz

_Mày thôi thở dài đi - Jenny ngồi bên ghế lái cáu. Nãy giờ Jin thở dài nhiều quá rồi. - Chuyện gì mà mày thểu não vậy?

Jin lắc lắc mái tóc rồi ngán ngẩm

_Gì chứ. Tao thành vật sở hữu của bọn điên kia hồi nào vậy

Bọn điên? Là 2 người kia á? Sao hay vậy? Mà vật sở hữu là sao?

Đang mải nghĩ nên Jenny không để ý lắm. Bỗng Jin đập mạnh vào tay nó phát

_Đi qua bar rồi con điên

Jenny cười trừ rồi lùi xe lại và 2 đứa xuống xe. Không chỉ thế quản lí của bar, Ken, còn ra tận nơi chào đón sự trở về của đàn chị

_2 chị về nước hồi nào sao không đến bar. Mà tận hôm nay mới gọi điện

_Thôi cất xe đi có đứa đang máu nóng lên não rồi em ạ

Jenny nháy mắt, ném chìa khóa cho Ken rồi cùng Jin vào.

Bước qua cánh cửa, 2 cô gái đã là tâm điểm của sự chú ý. Lại thêm cái bọn vệ sĩ ở đây đứng trang nghiêm và kính cẩn như vậy, hẳn không phải dân chơi thường rồi. 2 đứa nó ngồi vào quầy

_Cho chị 1 whisky và 1 cooktai nhé

_2 chị đợi chút

Jenny nhìn 1 lượt quán bar

_Chả thay đổi gì mày nhỉ

_Kệ đi, này uống

Cô nâng cốc whisky lên và uống 1 hơi cạn rồi lại rót tiếp.

Từ đâu, 2 thằng ngổ ngáo đến và ngồi 2 bên của 2 cô gái

_Mấy em xinh đẹp cho bọn anh làm quen nào

_Chắc mấy em lần đầu tới đây hả, lạ lẫm gì để anh chỉ cho. Anh quen cả chủ ở đây đấy

Rồi chúng vang lên mấy điệu cười khả ố. Cô nhếch môi, lại uống, không thèm để tâm đến lời mấy thanh niên ngổ ngáo kia. Jenny khó chịu ra mặt, nhưng đành bỏ mặc ngoài tai. Cho đến khi

Bốp!

Cái tát như 1 cú giáng cực mạnh vào mặt 1 tên ngồi ngay cạnh Jenny

_Đừng buông thả đôi tay bẩn thỉu của ông anh như vậy chứ

Thì ra tên này lần tay động vào đùi nó thế là nó đang uống cũng hất nguyên cốc nước vào mặt tên đó và tát cho 1 phát làm hắn chao đảo ngã xuống sàn. Cái tên bên cạnh thấy thằng bạn bị đánh thì nhảy xuống định cho nó 1 bài học.

Vấp

Rầm!

1 cú ngã khiến tên còn lại nằm đo sàn, ngước đầu lên nhìn cái con người vừa ngáng chân

_Nhìn cái gì, chưa thấy chân người bao giờ à - Jin nói rồi lại uống tiếp

Thế là từ đâu, bao nhiêu thằng tính đỡ 2 thằng kia và mặt hằm hè tính cho 2 người 1 bài học. Jin bỏ tay kêu Rắc Rắc thấy ghê, Jenny quay sang nhìn Jin

_Lâu rồi chúng ta không giãn gân cốt nhỉ

Jin lại nhếch môi

_Let"s play!

Rồi 1 trận hỗn loạn diễn ra trong bar.....