Bộ Bộ Phong Cương

Chương 20: Tổ công tác phái đi




Tại phòng làm việc của Bí thư Tần, Diệp Chi Nhiên báo cáo:

- Bí thư Tần, khi tôi ở nhà máy dệt xã Mã Thạch điều tra nghiên cứu, phát hiện một chút tình hình của Giám đốc nhà máy Hồ Vỹ Trung, Sau khi cùng Đồn trưởng Chương điều tra đã phát hiện, vấn đề của Hồ Vỹ Trung rất nghiêm trọng, đặc biệt xin chỉ thị của anh, tình hình cụ thể mời đồn trưởng Chương báo cáo.

Khi Diệp Chi Nhiên báo cáo có ý điều chỉnh quá trình điều tra một chút, để tránh Bí thư Tần có ý kiến với đồn trưởng Chương. Quan trường là nơi đặc biệt chú ý đến trật tự trước sau, đồn trưởng Chương không báo cáo cho Bí thư Đảng ủy trước nhất, nếu để Bí thư biết được, khó tránh có chút ý kiến. Thường nói: Hiến pháp không bằng thành kiến của lãnh đạo.

Nếu lãnh đạo có thành kiến với anh, còn có thể làm việc thuận lợi sao? Còn có thể thăng chức sao? Cái này, ừm, mọi người đều biết cả.

Chương Lập Nhân bình thản đem quá trình sự việc báo cáo tỉ mỉ một lượt.

Bí thư Tần có chút tính khí nóng nảy, nghe xong liền đập bàn một cái, lực đập rất mạnh, khiến cho Diệp Chi Nhiên mơ hồ cảm thấy bàn chân bị tê liệt.

- Họ Tào này, cái bụng khốn khiếp này quá béo rồi, đồn trưởng Chương trở về lập tức bắt lấy, lập án điều tra.

“Họ Tào này”, dưới sự dốc sức phổ biến rộng rãi của Diệp Chi Nhiên, gần đây liền trở thành ngôn ngữ mắng người trong quan trường của xã Mã Thạch.

- Được, tôi lập tức đi làm.

Chương Lập Nhân liền trở nên mạnh mẽ như sấm rền.

Chương Lập Nhân đi rồi, Bí thư Tần gọi Diệp Chi Nhiên lại.

- Chủ tịch Diệp, cậu bây giờ phụ trách chỉnh đốn nhà máy dệt, sau khi Hồ Vỹ Trung bị bắt, công tác nhà máy dệt làm thế nào? Suy nghĩ qua chưa?

Bí thư Tần hỏi.

- Bí thư Tần, thời gian quá gấp, tôi suy nghĩ không được chu toàn, ngài có chỉ thị cụ thể gì không?

Diệp Chi Nhiên hỏi.

- Trước tiên nói suy nghĩ của cậu đi!

Bí thư Tần đưa một điếu thuốc cho anh ta, Diệp Chi Nhiên vội lấy bật lửa bật lên châm thuốc cho ông ta trước.

- Suy nghĩ của tôi là thành lập một tổ công tác vào trong nhà máy dệt, tạm thời thay thế ban lãnh đạo nhà máy tiến hành công tác. Tổ công tác đồng thời với việc duy trì hoạt động bình thường của nhà máy, chủ yếu nhấn mạnh vào công tác chỉnh đốn nhà máy, cải cách biện pháp, quy hoạc lâu dài…

- Thành lập tổ công tác là một biện pháp tương đối ổn thỏa, tôi đồng ý.

Bí thư Tần gật đầu, ôn tồn nói:

- Người của tổ công tác đã chọn chưa?

- Bí thư, tôi suy nghĩ thế này, nữ công nhân trong nhà máy dệt chiếm đa số, để Mã Diễm Lệ đảm nhiệm tổ trưởng tổ công tác, kết hợp với Bí thư chi bộ cũ, Trưởng phòng tiêu thụ, Trưởng phòng kỹ thuật. Ngài xem có thể không?

Bí thư Tần suy nghĩ một lúc, nói:

- Tôi thấy thế này, tổ công tác do cậu đứng đầu, Mã Diễm Lệ đảm nhiệm tổ phó, như vậy làm việc có thể tránh được những phiền nhiễu không cần thiết.

- Được, Bí thư Tần.

Diệp Chi Nhiên hoàn toàn tiếp thu ý kiến của Bí thư Tần. Sự việc của Hồ Vỹ Trung vừa ra, tổ công tác vào nhà máy dệt nhất định sẽ chịu sự phiền nhiễu của đám người Chủ tịch xã Lý, Mã Diễm Lệ sẽ không trụ được, do anh ta ra mặt đảm nhiệm tổ trưởng, có thể bảo vệ được nhân viên ở dưới triển khai công tác.

Chỉ thị của Bí thư Tần rất chính xác.

- Ba biện pháp của tiểu khu kinh tế tôi thấy đều rất tốt, cho thấy tiểu Diệp cậu đã hao tổn tâm sức. Mức độ ưu đãi thu thuế cụ thể cậu trước tiên nghĩ một con số đi, phải suy nghĩ đến vừa có lợi cho thu hút đầu tư vừa mở rộng thu thuế trong xã. Về cụ thể thì Đảng ủy sẽ thảo luận, việc của tổ công tác cũng cùng thông báo, cậu xem thế nào?

- Chỉ thị của Bí thư rất toàn diện, tôi không có ý kiến.

Diệp Chi Nhiên trả lời.

Bí thư Tần tán thưởng nhìn Diệp Chi Nhiên một cái, thầm nghĩ “ tên tiểu tử này không tệ”, liền đem tàn thuốc nhẹ nhàng đập vào chiếc gạt tàn, nói chuyện tào lao trời nam đất bắc mấy câu, nói:

- Bí thư Đường đến Thường Gia, diện mạo trong xã liền mới mẻ, tôi đoán tốc độ phát triển của huyện chúng ta sẽ tăng lên không ít.

- Vâng, Bí thư Đường là ở Ban tổ chức Thành ủy đến, năng lực mạnh, biện pháp nhiều, phát triển của Thường Gia có thể kỳ vọng.

- Gần đây Bí thư Đường có chỉ thị gì đối với huyện chúng ta không?

Bí thư Tần mỉm cười, tiếp tục hỏi.

Quan trường là nơi không có bí mật nhất, Diệp Chi Nhiên là người của Bí thư Đường đã không còn là bí mật nữa.

Diệp Chi Nhiên suy nghĩ một chút, nói:

- Bí thư Đường đối với công tác của Đảng ủy xã Mã Thạch luôn khá hài lòng, cho rằng năng lực nắm bắt điều chỉnh của Đảng ủy xã Mã Thạch rất mạnh, là một tổ chức Đảng đoàn kết, có sức chiến đấu.

Bí thư Tần nghe được lời đánh giá này, liền “ haha” cười, vui vẻ nói:

- Sau này Bí thư Đường có chỉ thị gì mới, cậu phải kịp thời truyền đạt đấy.

- Được, tôi nhất định báo cáo kịp thời.

Bí thư Tần liên tục nói:

- Tiểu Diệp rất tốt, tiểu Diệp rất tốt.

Chờ rời khỏi phòng làm việc thân thuộc, Diệp Chi Nhiên gọi điện gọi Mã Diễm Lệ qua.

Mã Diễm Lệ thướt tha đi vào phòng làm việc của Diệp Chi Nhiên, thấy Diệp Chi Nhiên lấy ra cốc trà, liền nhận rồi nói:

- Chủ tịch Diệp, tôi đến rồi.

Khi cô cúi người rót trà, bởi vì góc độ quan hệ, Diệp Chi Nhiên phát hiện vị trí khóe mắt ở hai mắt của cô dường như có dấu vết gì đó, lại nhìn nhìn thần sắc của cô, cũng không có sự vui vẻ trước đó.

Chờ cô ngồi xuống, Diệp Chi Nhiên nói:

- Tiểu Mã, có chuyện muốn trưng cầu ý kiến của cô, giai đoạn tiếp theo tôi chuẩn bị sắp xếp cô thường trú công tác ở nhà máy dệt, có khó khăn không?

Mã Diễm Lệ nhất thời không hiểu vì sao, liền dùng đôi mắt mở to chớp chớp nhìn Diệp Chi Nhiên, đợi chỉ thị tiếp theo.

Diệp Chi Nhiên nhìn cô một cái, mỉm cười nói:

- Là thế này, Hồ Vỹ Trung của nhà máy dệt xảy ra chuyện rồi.

- Xảy ra chuyện gì vậy? Chủ tịch Diệp!

Mã Diễm Lệ cẩn thận hỏi.

Diệp Chi Nhiên đã nói xong với Bí thư Tần để cô đến tổ công tác, cũng không giấu giếm, đem chuyện của Hồ Vỹ Trung nói đại khái một lượt, quả nhiên, Mã Diễm Lệ nghe xong lập tức nổi giận mắng:

- Đàn ông đúng là không ra cái thứ gì.

Mắng xong, cảm thấy chỗ nào đó không đúng, liền cười cười áy náy, nói:

- Chủ tịch Diệp, anh không bao gồm trong đó.

Diệp Chi Nhiên không nhận lời “ vuốt đuôi” của cô, nói:

- Tôi và Bí thư Tần trao đổi xong rồi, dự định phái một tổ công tác đến nhà máy dệt, tôi đảm nhiệm tổ trưởng, cô đảm nhiệm tổ phó, phụ trách thực tế công việc của tổ công tác, tổ viên bao gồm Liễu Bình, trưởng phòng tiêu thụ, trưởng phòng kỹ thuật của nhà máy dệt.

- Chủ tịch Diệp, anh bảo tôi đi tôi sẽ đi.

Mã Diễm Lệ kiên quyết nói

- Nhưng tôi sợ không ép được bọn họ, anh yên tâm sao?

- Đương nhiên là yên tâm tôi mới bảo cô đi.

Diệp Chi Nhiên an ủi nói:

- Nhà máy dệt là một trong trọng điểm công tác giai đoạn mới của tôi, tôi sẽ chú ý mật thiết, phải đợi để nhà máy dệt có phương hướng tốt, tìm được thị trường, đầy đủ ban lãnh đạo, mới có thể giải tán tổ công tác. Trước đó thì tôi cũng sẽ thường xuyên đến trấn thủ.

Diệp Chi Nhiên đưa ra lời hứa.

- Tôi hiểu rồi, tôi đi.

Mã Diễm Lệ thoải mái nói, khi nói đến “ hiểu rồi”, phản xạ có điều kiện lồng ngực cũng cao hẳn lên.

- Trong nhà cô có ý kiến bất đồng hay không?

Diệp Chi Nhiên liền thu hồi ánh mắt nhìn ngực của cô.

- Anh ta là anh ta, tôi là tôi, không xen vào.

Mã Diễm Lệ khi nhắc đến chuyện nhà, trong ánh mắt liền có chút không vui.

- Tiểu Mã, nếu là nguyên nhân sức khỏe, đi bệnh viện khám xem, bây giờ y học phát triển, vấn đề sinh sản dễ dàng giải quyết mà.

Diệp Chi Nhiên khuyên giải, người trong Ủy ban nhân dân xã đều biết tình trạng của cô, nguyên nhân kết hôn bốn năm không có bầu là ở cô.

- Khám nhiều lần rồi, bác sĩ nói khả năng mang thai tự nhiên của tôi không được một phần trăm.

Mã Diễm Lệ trả lời thẳng thắn

- Hơn nữa vấn đề giữa tôi và anh ta có rất nhiều, chuyện ở bên ngoài của anh ta tôi thường nghe thấy, hai năm nay tôi cũng nghĩ kỹ rồi, dễ hợp dễ tan mà, trong năm đem chuyện giải quyết luôn.

- Tiểu Mã, đây là chuyện lớn, cô phải suy nghĩ kỹ càng, không thể giải quyết theo cảm tính được.

Diệp Chi Nhiên nghe thấy cô nói thản nhiên, không nhịn được liền nhắc nhở cô.

- Yên tâm đi, Chủ tịch Diệp, tôi suy nghĩ rất kỹ rồi.

Mã Diễm Lệ quan sát Diệp Chi Nhiên một cái, tiếp đó hạ một câu khiến anh ta giật mình

- Anh lo lắng cái gì, tôi không cần anh phụ trách.

… Diệp Chi Nhiên nhất thời vẻ mặt mơ hồ không hiểu gì, thầm nghĩ “ điều này đâu vào đâu chứ”, cũng may là phòng làm việc không có ai khác, nếu để người khác nghe thấy lời này, nói không chừng sẽ suy nghĩ linh tinh.

Mã Diễm Lệ thấy thế liền cười tươi rói, bộ dạng như là kế nhỏ mà được như ý.

- Biện pháp thầu mà lần trước cô nói, tôi thấy đáng thể thử xem. Đã suy nghĩ chi tiết xong chưa?

Diệp Chi Nhiên liền đổi chủ đề.

- Tôi viết một bản thảo, đợi lát nữa mang lên cho lãnh đạo duyệt.

Mã Diễm Lệ nói một hồi dường như tâm trạng tốt lên chút.

- Thầu thực sự có thể lay động cực lớn chí tiến thủ của ngưởi thầu, nhưng doanh nghiệp nếu không có thị trường thì không được, trình độ văn hóa của cán bộ và nhân viên quản lý của doanh nghiệp xã thị trấn rất thấp, phải để doanh nghiệp hình thành sức cạnh tranh, sản phẩm rất quan trọng.

Diệp Chi Nhiên triển khai tư duy, nói:

- Còn nữa, cô phải cân nhắc kỹ người kế nhiệm tiếp theo giám đốc nhà máy dệt, giám đốc nhà máy chỉ có nhiệt tình, không có năng lực cũng không được.

- Được ạ.

Mã Diễm Lệ gật đầu trả lời:

- Chủ tịch Diệp, một đống vải của nhà máy dệt ước chừng không ổn rồi, tôi thấy để vải trong kho đều là vải dệt thô, bây giờ thị trường yêu cầu rất lớn, không có tương lai. Máy móc thiết bị của nhà máy dệt lại lạc hậu, nếu muốn dệt ra vải tốt, cần có thiết bị mới hơn, đầu tư lượng lớn hơn.

Diệp Chi Nhiên nhìn Mã Diễm Lệ khen ngợi, ai nói nữ nhân ngực lớn không có óc, Mã Diễm Lệ hai thứ có đủ mà, xem ra cô thực sự là động não suy nghĩ.

- Đầu tư lượng tiền lớn vào nhà máy dệt, trong tình hình trước mắt nhất định là không được, vải vóc đã không còn thích hợp với hiện trạng của nhà máy này. Tôi thấy cần suy nghĩ đem sản phẩm chuyển thành trang phục.

Diệp Chi Nhiên đem suy nghĩ nói cho Mã Diễm Lệ:


- Sau khi xác định tổ công tác, cô đem người đến Thâm Quyến, khảo sát doanh nghiệp quần áo ở đó, ý tưởng của tôi là đem sản phẩm chuyển thành sản xuất quần jean và Âu phục, thị trường này rất lớn, làm tốt thì tương lai mở rộng.

Mã Diễm Lệ vội vàng nịnh một câu:

- Chủ tịch Diệp không hổ là sinh viên giỏi của trường J, tầm nhìn đúng là không giống người thường, sắp thành thần tượng của tôi rồi.

Nói xong, trong mắt lóe lên sao sáng, sức dụ dỗ của người phụ nữ thành thục không giống với Niệm Duyệt, nhưng đều có thể khiến tim Diệp Chi Nhiên đập rộn lên.

Diệp Chi Nhiên lấy tờ báo trên bàn đánh lên đầu cô một cái, cười nói:

- Đi, đem biện pháp nhận thầu đến đây, ít nịnh tôi thôi, chủ tịch xã này không ăn cái này đâu.

Mã Diễm Lệ cười “ hì hì”, trước mặt Diệp Chi Nhiên, cô chưa bao giờ có áp lực gì, bất luận trước đó là Chánh văn phòng Đảng ủy cũng tốt, bây giờ là Phó Chủ tịch xã cũng tốt. Cô là một nữ nhân tân tiến, nghĩ thông suốt, bỏ xuống được. Sau khi hôn nhân trục trặc, thấy phá vỡ chuyện nam nữ, rất muốn tìm một nghề nghiệp để làm. Hơn nữa đối với Diệp Chi Nhiên lại tương đối tin cậy, Phó Chủ tịch xã Diệp đã xem trọng năng lực của cô, để cô giúp đỡ gánh vác trọng trách, cô đương nhiên không nhường cho ai.