Thấy Mã Thiên Hạo chủ động đưa ra yêu cầu, tất cả mọi người đều kịch liệt phản đối.
Hiện tại Mã Thiên Long đã bị Tần Cao Văn giết chết.
Đội ngũ của bọn họ không thể nào để mất người chỉ huy một lần nữa.
Nếu như Mã Thiên Hạo xảy ra vấn đề gì thì cả phái Thiên Long coi như xong đời.
Trong đó có một tên mập lên tiếng: “Không được anh hai, chúng tôi không thể nào để anh đi được”.
“Tại sao?”
Giọng điệu Mã Thiên Hạo có phần bất mãn.
Mã Thiên Long đã chết, những lời Mã Thiên Hạo nói là mệnh lệnh, những người xung quanh đáng ra phải nghe theo chứ không phải là chống đối lại.
Tên mập nói: “Chúng tôi đã mất đi anh cả, tuyệt đối không thể mất thêm anh được.
nếu như anh có chuyện gì thì phái Thiên Long sẽ giải tán thật sự mất”.
Mã Thiên Hạo cảm thấy buồn cười với phân tích của tên mập.
Hắn thở dài: “Giờ mà anh còn chưa hiểu sao?”
Nghe Mã Thiên Hạo nói vậy, tên mập có phần tò mò.
Mặt hắn để lộ ra vẻ khó hiểu: “Anh hai, ý anh là gì ạ? Sao tôi không hiểu?”
“Hiện tại phái Thiên Long đã là môn phái hữu danh vô thực rồi”.
Sắc mặt Mã Thiên Hạo lộ ra vẻ thê lương.
Hắn thở dài: “Phái Thiên Long, cả đội Vương Bưu nữa, có thể sinh tồn ở thế giới ngầm là vì dựa hoàn toàn vào sự sắp đặt của ông Hai.
Ông Hai muốn chúng ta chết thì lúc nào cũng được”
Đám đông không nói gì, bọn họ có thể cảm nhận được sự bất lực của Mã Thiên Hạo.
Những lời đối phương nói chính xác là sự thật, kẻ thống trị toàn bộ thế giới ngầm chính là ông Hai.
Chính là người đàn ông truyền kỳ đó.
Nếu ông ta thật sự muốn ra tay thì có thể khiến thế giới ngầm đảo lộn bất cứ khi nào.
Vậy nên ai ai cũng phải nghe theo sự sắp đặt của ông ta.
Mã Thiên Hạo lại nói tiếp: “Trước đó không lâu tôi nhận được một nguồn tin, nghe nói ông Hai định cất nhắc Tần Cao Văn, khiến cho hắn tiếp quản địa bàn mà phái Thiên Long và Vương Bưu đã từng tiếp quản”.
Đám đông sững sờ khi nghe thấy vậy.
Bọn chúng cảm thấy vô cùng tức giận.
Khi Mã Thiên Long còn sống, bang phái của bọn chúng đã mang đến cho ông Hai không ít lợi lạc, không ngờ đại ca vừa mới chết, tro cốt còn chưa nguôi lạnh mà ông Hai đã vội vàng bán đứng bọn chúng rồi.
Ông ta làm như vậy đúng là chẳng coi trọng gì đạo nghĩa giang hồ.
Mã Thiên Hạo lại nói tiếp: “Nhưng cuối cùng Tần Cao Văn đã từ chối yêu cầu của ông Hai.
Hắn nói không muốn làm chó của ông Hai”.
“Dù tôi rất hận tên khốn đó vì đã giết anh của chúng ta nhưng tôi cũng rất khâm phục tính cách nam tử hán của hắn, vì vậy mọi người ai về nhà đó đi, một mình tôi liều mạng tới vực núi tìm Thiên Lôi tông sư, tôi nhất định sẽ báo thù cho đại ca của mình”.
Nghe thấy vậy tất cả đám đông đều bàng hoàng giống như nghe thấy sét đánh ngang tai.
Bọn họ nhìn Mã Thiên Hạo với vẻ không dám tin.
Đối phương muốn giải tán phái Thiên Long sao.
“Anh hai, ý của anh là gì?”
Mã Thiên Hạo nói với vẻ bất lực: “Chính là ý mà mọi người đang hiểu.
Bắt đầu từ hôm nay, phái Thiên Long không còn tồn tại nữa”.
“Nhưng mà…”
Tên mập vẫn còn muốn nói gì đó nhưng không kịp mở miệng thì đã bị Mã Thiên Hạo cắt ngang: “Đây là mệnh lệnh cuối cùng của tôi.
Nếu như bây giờ giải tán phái Thiên Long thì ít nhất mọi người còn sống sót.
Nếu tiếp tục, ông Hai sớm muộn gì cũng sẽ giết chết mọi người”.
Trong mắt ông Hai, bọn họ chỉ như con sâu cái kiến, là thứ mà ông ta có thể đè bẹp một cách dễ dàng.
Tất cả mọi người đều biết lời nói của Mã Thiên Hạo có vẻ khó nghe nhưng đó hoàn toàn là sự thật.
Thủ đoạn của ông Hai vô cùng khủng khiếp.
Ông ta cũng là một kẻ vô cùng tàn nhẫn.
Vì mục đích mà không từ thủ đoạn.
So với ông Hai thì Tần Cao Văn vẫn còn hiền từ hơn chút.
Anh ta chịu để lại một con đường sống cho mọi người, thế nhưng ông Hai thì khác, ông ta muốn giết sạch hết thảy.
Sau khi Tần Cao Văn giết chết Mã Thiên Long thì anh cũng không hề trừ khử toàn bộ phái Thiên Long.
Ông Hai thì khác.
Bọn họ đã mất đi giá trị lợi dụng, ông Hai chắc chắn sẽ không giữ bọn họ lại.
Điều này khiến những người đàn ông bình thường chỉ đổ máu không đổ nước mắt bỗng bật khóc.
Phái Thiên Long không chỉ là nơi làm việc của bọn họ mà còn là một sự tín ngưỡng đối với tất cả mọi người.
Vậy mà giờ đây phái Thiên Long đã phải giải tán mất rồi.
Đồng nghĩa với việc niềm tín ngưỡng của họ cũng bị sụp đổ.
“Đừng khóc nữa! Đàn ông đàn ang khóc lóc cái nỗi gì!”
Tất cả đều ngậm miệng.
Mã Thiên Hạo đứng dậy, nhắm mắt, hai hốc mắt cũng đỏ hoe.
Hắn tự nhủ: Anh trai, nếu như anh thật sự linh thiêng, mong anh bảo vệ em tìm được Thiên Lôi sư phụ, để ông ấy thay anh báo thù”.
Thiên Lôi tông sư là một tông sư có tiếng thực sự.
Hiện tại chỉ có duy nhất một người là tông sư ở trong xã hội loài người.
Đó là ông Hai.
Nhưng ông ta không thể nào có chuyện giúp hắn được.
Nên đành phải tới vực núi chết chóc tìm Thiên Lôi tông sư thôi.
…
Bầu trời ảm đạm, hai bố con Dương Thiên Nguyên cùng với sát thủ đang ngồi trong phòng, bầu không khí vô cùng bí bách.
Đây là lần thứ ba bọn họ đàm phán rồi.
Hai lần đàm phán trước đã đổ bể, hơn nữa nguyên nhân đều như nhau, đó chính là giá cả.
Hai bố con đã tận mắt nhìn thấy thực lực của đối phương nhưng giá mà hắn đưa ra thật sự khiến người ta không chấp nhận nổi.
Một lần mà đòi ba chục triệu tệ, cao hơn cả trước đó.
Tên sát thủ ngồi trên ghế sô pha, chẳng buồn ngẩng đầu: “Nếu chấp nhận được thì ngày mai tôi ra tay, không chấp nhận được thì miễn bàn”.
Số tiền này đối với bọn chúng mà nói không là gì, dù sao thì sát thủ phái Huyền Thiên luôn được ưa chuộng nên ai cũng muốn hợp tác.
Phái Huyền Thiên danh tiếng lẫy lừng, ngoài tổ chức Thiên Phạt có thể sánh ngang hàng ra thì những kẻ khác chỉ có thể đứng dựa cột mà nghe thôi.
Dương Hạo gật đầu: “Không thành vấn đề, tôi đồng ý yêu cầu”.
Thấy đối phương lần này tỏ ra vô cùng quyết đoán thì hắn cũng không kịp phản ứng gì nhiều.
Chuyện quái gì thế này?
Tên sát thủ lại hỏi: “Vừa rồi cậu nói, lẽ nào không nghe rõ cái giá mà tôi đưa ra à?”
Dương Hạo lắc đầu: “Tôi nghe rõ rồi, là ba chục chiệu tệ, tôi đồng ý”.
Trước đó đúng là bọn họ không chịu bỏ ra nhiều tiền như vậy nhưng sau khi nhận được thông tin thì hai bố con biết là phải quyết đoán.
Bởi hai người nhận được thông tin rằng ông Hai định giao lại toàn bộ địa bàn của Vương Bưu và Mã Thiên Long cho Tần Cao Văn.
Nếu đúng là như vậy thì Tần Cao Văn sẽ trở thành thuộc hạ của ông Hai.
Vậy thì muốn giết anh sẽ càng khó hơn.
Dù họ có to gan tới mấy cũng không dám gây sự với ông Hai.
Tên sát thủ ngả người ra ghế bật cười: “Tôi hết sức tò mò, rốt cuộc là điều gì đã ép các người đột nhiên thay đổi quyết định thế, lẽ nào không cảm thấy xót khi trả cho tôi nhiều tiền như vậy sao?”
Dương Hạo thở dài: “Tiền quan trọng nhưng sống còn quan trọng hơn”.
Lần trước Tần Cao Văn giết chết mã Thiên Long thì Dương Hạo đã cảm thấy kinh hãi và vô cùng hối hận rồi.
Sớm biết vậy thì anh ta đã nghe theo bố tới nhà xin lỗi Tần Cao Văn có khi sẽ không xảy ra bi kịch như bây giờ.
Giờ có nói gì thì cũng đã muộn.
Chương 63: Thủ đoạn đê hèn.