Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 522




Chương 522

Khi Tần Cao Văn chưa có mặt thì Ngô Tuấn Kiệt luôn là người đưa ra kế sách cho đội ngũ này. Giờ anh ra tay với hắn thì đương nhiên những người khác sẽ không thể làm ngơ được.

“Cái thằng này làm gì vậy?”

Tên chột đứng ra, siết chặt nắm đấm và chửi Tần Cao Văn: “Dám ra tay với Ngô Tuấn Kiệt, có phải là chán sống rồi không?”

“Làm gì vậy?”

Đúng lúc này Ngô Tuấn Kiệt đứng lên, lôi tên chột ra phía sau mình.

“Giờ anh ấy là người huấn luyện của chúng ta”.

Ngô Tuấn Kiệt quát: “Nói chuyện với anh ấy lịch sự chút, nếu không tôi không tha đâu”.

Dù tên chột không biết tại sao Ngô Tuấn Kiệt lại có thái độ như vậy nhưng tên chột biết rằng đối phương làm vậy là có lý do của mình.

Thế là tên chột lui qua một bên.

Tiếp đó hắn tới trước mặt Tần Cao Văn cúi mình cung kính.

“Xin lỗi huấn luyện viên”.

Tần Cao Văn thản nhiên nói: “Quỳ xuống”.

Thái độ của anh vô cùng kiên định, căn bản không để hắn có cơ hội bật lại.

“Huấn luyện viên, tại sao?”

Ngô Tuấn Kiệt không hề quỳ xuống, vẫn đứng đó hỏi Tần Cao Văn.

“Không biết thân biết phận sao?”

Tần Cao Văn cười lạnh lùng: “Đám các người đang nghĩ cái gì vậy? Đừng tưởng ông đây không biết, định ra uy với tôi sao, các người còn non lắm”.

Ngô Tuấn Kiệt đổ lộ nụ cười khó coi, nếu như hắn thật sự quỳ xuống trước mặt Tần Cao Văn thì thật mất mặt quá.

“Huấn luyện viên, làm thế này có phải là không tốt lắm không?”

Tần Cao Văn lạnh lùng nói: “Không tốt lắm sao?”

“Có gì mà không tốt!”

Nói xong anh đưa tay ra túm cổ áo hắn, lạnh lùng quát: “Ông thấy rất tốt đấy!”

Bốp bốp!

Tiếp đó anh lại hung hăng tát vào mặt Ngô Tuấn Kiệt hai phát, lần sau càng mạnh hơn lần trước khiến hắn chảy cả máu miệng, gãy mất mấy cái răng.

Ban đầu tên chột còn có thể nhẫn nhịn được. Thế nhưng thấy Tần Cao Văn ngông cuồng như vậy cuối cùng cũng không chịu được nữa.

“Tên khốn này, dám đánh anh Ngô à? Ông đập chết mày!”

Tiếng gầm vang lên, tên chột cũng lao về phía Tần Cao Văn. Có người xung phong, toàn bộ những kẻ khác cũng nhao nhao lên theo.

Bọn họ vây lấy anh, chuẩn bị tấn công.

Thế nhưng thực lực mà đối phương sở hữu quá mạnh, những người khác không phải đối thủ của anh. Chúng vừa tiếp cận anh thì đã bị hạ gục.