Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 441




Chương 441

Vương Chấn Hoa lập tức bừng tỉnh: “Con biết rồi thưa bố!”.

Nếu thật sự làm theo lời bố nói, anh ta chắc chắn Tần Cao Văn sẽ không tránh khỏi kết cục bị hủy diệt. Làm vậy sẽ có thể ngăn chặn mọi khả năng Tần Cao Văn chuyển bại thành thắng, không ai có thể thay đổi cái kết tử vong của Tần Cao Văn.

Tần Cao Văn chết chắc rồi!

Ánh trăng mông lung, sao trời dịu dàng.

Tiểu Điệp ngồi một mình trên sân thượng, bên cạnh là một ly Coca.

“Chị Tiểu Điệp xuống ăn cơm thôi!”, Đóa Đóa đi lên sân thượng, nói với Tiểu Điệp.

Tiểu Điệp lắc đầu đáp: “Không cần đâu, Đóa Đóa, mọi người ăn cơm trước đi, chị không đói”.

“Nhưng không ăn cơm thì tối đến chắc chắn chị sẽ đói đấy. Chị vẫn nên xuống dưới ăn cơm đi, cả nhà đều đang đợi chị”, Đóa Đóa nói với vẻ ngây thơ.

Trên mặt Tiểu Điệp nở nụ cười ngọt ngào: “Đóa Đóa ngoan, chị không ăn đâu”.

Thấy thái độ của cô ấy kiên định như vậy, Đóa Đóa gật đầu đáp: “Vậy em xuống trước đây, chị Tiểu Điệp”.

“Ừ”, Tiểu Điệp gật đầu.

Tiểu Điệp đang cố gắng giảm bớt thời gian ở cùng với nhà Tần Cao Văn.

Từ mấy năm trước, Tiểu Điệp đã thích Tần Cao Văn, anh đã để lại ấn tượng sâu sắc ở trong lòng cô ấy từ lâu.

Tiểu Điệp ở độ tuổi mới biết yêu, theo cách nhìn của cô ấy, Tần Cao Văn chính là đối tượng có thể gọi là hoàn hảo, ở các phương diện đều không thể bắt bẻ được điều gì. Mặt mũi tuấn tú, thân thể cường tráng, hơn nữa còn có tài hoa.

Những ưu điểm này tùy tiện chọn ra một cái đều có sức sát thương đối với thiếu nữ ngây thơ vô tri, mà Tần Cao Văn lại sở hữu tất cả. Tiểu Điệp thích anh cũng là điều bình thường.

Cứ ngỡ một ngày nào đó mình có thể ở bên cạnh Tần Cao Văn, nào ngờ lúc gặp lại anh, anh đã là người có gia đình. Đôi khi Tiểu Điệp cũng sinh lòng đố kị với Vương Thuyền Quyên.

Thế nhưng tâm trạng đó nhanh chóng biến mất.

Vương Thuyên Quyên và Tần Cao Văn đúng là trời sinh một cặp. Tiểu Điệp có đủ tự tin vào vẻ ngoài của mình nhưng so với đối phương thì vẫn kém hơn đôi phần.

Vương Thuyền Quyên thật sự rất đẹp. Hơn nữa khí chất của cô vô cùng thoát tục, không phải là thứ mà người thường có thể đem ra so sánh được.

Tần Cao Văn ở bên cô ấy có thể nói là một lựa chọn thông minh, sáng suốt.

Bản thân Tiểu Điệp sao có thể đố kỵ được?

Chỉ đơn giản là phúc phần không đủ mà thôi.

Uống xong lon coca, Tiểu Điệp dùng hết sức ném cái lon đi thật xa.

Cô gái muốn ra ngoài đi dạo.

Hiện tại mỗi tháng Tần Cao Văn đều đưa cho cô mấy chục ngàn tệ tiêu vặt và đối xử với cô như em gái.

Từ trên lầu bước xuống chưa được vài bước thì Tiểu Điệp nghe thấy có người gọi mình.