Chương 424
Sao bọn họ lại to gan thế chứ?
Ánh mắt Tần Cao Văn lãnh đạm, anh nói: “Ông cho rằng tôi không dám giết ông à?”.
Đối phương tỏ vẻ vô cùng kinh sợ, dán chặt đầu xuống đất không dám ho he.
“Cầu xin cậu Tần chấp thuận”.
Tần Cao Văn ngửa mặt lên trời thở dài: “Được, tôi đồng ý yêu cầu của ông”.
Thế là Tần Cao Văn lại ký vào bản thỏa thuân, từ đầu đến cuối không để lộ bất cứ biểu cảm nào, chỉ thỉnh thoảng thở dài một cái.
Anh không hề cảm thấy đau lòng, chỉ là có đôi chút thất vọng về đám người này.
Khả năng phán đoán của bọn họ thực sự quá kém.
Thực sự cho rằng mấy tên vô dụng kia là đối thủ của anh, đúng là trò cười.
Mấy người được cho là cao thủ đó, Tần Cao Văn có thể đánh cả đám.
Rồi sẽ có ngày bọn họ phải hối hận.
“Tôi cũng tặng ông một câu”.
Sau khi ký xong bản thỏa thuận, Tần Cao Văn nói: “Tôi hi vọng đến lúc đó ông sẽ không hối hận”.
Cầm bản thỏa thuận trong tay, chủ tịch Tinh Không khẽ trả lời: “Cậu Tần yên tâm, con người tôi trước nay chưa bao giờ hối hận về những việc mình làm”.
Ông ta đang âm thầm chế giễu Tần Cao Văn mơ mộng hão huyền.
Thế cục bây giờ vô cùng rõ ràng, mọi thứ đã định sẵn, Tần Cao Văn có làm thế nào cũng không thể thay đổi được số phận.
Cái chết của anh là điều hiển nhiên.
“Chào cậu Tần, tôi xin phép đi trước”.
Ông ta đứng lên, chuẩn bị rời khỏi phòng.
Tần Cao Văn liền nói: “Không tiễn”.
…
Vương Thuyền Quyên đứng ở tầng hai, nghe thấy hết câu chuyện của hai người, trái tim như rơi xuống vực thẳm.
Đến cả bọn họ cũng lựa chọn quay lưng lại với Tần Cao Văn, thì nói gì những người khác.
Vương Thuyền Quyên hạ quyết tâm, dù có phải trả bất cứ giá nào cũng sẽ đứng về phía Tần Cao Văn.
Nhất định phải quay lưng với tất cả mọi người để ủng hộ anh.
…
“Tào đại sư!”.
Tào Vân đang ngồi trong phòng thì nghe thấy tiếng người gọi.
Ông ta mở cửa phòng, nhìn thấy chủ tịch Tinh Không.
“Đến tìm tôi làm gì thế?”.
Tào Vân bình thản hỏi.
Chủ tịch Tinh Không vội vàng đưa bản thỏa thuân đã ký xong cho Tào Vân.
“Anh Tào, đây là bản thỏa thuận mà tôi đã ký với Tần Cao Văn, hi vọng anh Đào sau này có thể cân nhắc, xin đừng động tay với tôi”.