Chương 418
Anh không sợ mình không đánh lại ông ta, mà là lo mình lỡ tay giết chết người đó. Nếu hai người trước kia không có mâu thuẫn gì, vậy thì chẳng phải Tần Cao Văn giết người vô tội hay sao.
“Tôi thay nhà họ Mã đến giết cậu”.
Hóa ra là vậy.
“Đừng có nhận!”.
Tần Cao Văn còn chưa kịp bày tỏ thái độ, Vương Thuyền Quyên đã nhanh chóng chạy tới.
Vốn dĩ một Tào Vân là đã đủ khiến Vương Thuyền Quyên lo lắng không yên, nếu còn nhận thêm thư khiêu chiến của ông ta, đến lúc đó, Tần Cao Văn muốn chạy trốn cũng trốn không thoát.
“Lẽ nào cậu Tần sợ rồi?”, Dương Bất Phàm nói với giọng điệu đầy giễu cợt.
“Nực cười!”, Tần Cao Văn chỉ cảm thấy rất buồn cười.
Mình mà lại sợ ông ta? Ông ta là cái thá gì?
“Tôi đồng ý nhận lời khiêu chiến của ông”, Tần Cao Văn nhận lấy thư khiêu chiến trong tay ông ta.
Vương Thuyền Quyên cảm thấy lòng mình nặng trĩu, lần này xong đời rồi.
Đối mặt với tình huống vừa rồi, có lẽ Vương Thuyền Quyên còn có thể giúp Tần Cao Văn chạy trốn. Nhưng đồng thời nhận lời khiêu chiến của hai người Tào Vân và Dương Bất Phàm, vậy còn đánh làm quái gì.
“Cậu Tần quả nhiên đầy bản lĩnh, tôi rất khâm phục”.
Mặc dù ngoài miệng ông ta nói vậy, nhưng trong mắt vẫn lộ ra vẻ khinh miệt. Trước mặt Tần Cao Văn, ông ta luôn giữ thái độ đứng trên cao nhìn xuống, xem thường anh.
Theo ông ta nghĩ, muốn giết chết Tần Cao Văn là một chuyện vô cùng dễ dàng.
Nói xong, ông ta quay người rời đi.
“Anh…”, Vương Thuyền Quyên nhìn Tần Cao Văn, nhất thời không biết nên nói gì.
“Không sao, không phải chỉ hai kẻ võ vương thôi sao?”.
Vương Thuyền Quyên biến sắc, hỏi: “Hai kẻ võ vương? Anh nói vậy là sao?”.
“Vừa rồi, anh đã nghe thấy những lời Tào Vân nói với em rồi, không cần phải sợ, bọn họ chẳng là gì trong mắt anh”.
Vương Thuyền Quyên không biết nên nói gì. Trước kia, Tần Cao Văn quả thật có thể sáng tạo nên kỳ tích vào thời khắc quan trọng hết lần này đến lần khác, nhưng lần này thì khác.
Bây giờ, Tần Cao Văn phải đối mặt là hai vị cao thủ cấp bậc võ vương, mà mọi thứ mới chỉ vừa bắt đầu.
Đúng lúc này, ngoài cửa lại vang lên tiếng gõ cửa cốc cốc.
“Lại là ai nữa?”.
Lần này đứng ngoài cửa là một cô gái, vẻ ngoài vô cùng quyến rũ.
“Tôi là Liễu Băng Yến, tôi tới đây là muốn gặp anh Tần”, cô ta nói chuyện bằng giọng nũng nịu.
Liễu… Liễu Băng Yến?!
Lần này, Vương Thuyền Quyên hoàn toàn sững người. Không biết nên dùng từ gì để hình dung cõi lòng của cô lúc này.
Hôm nay xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao lại có nhiều cao thủ đến tìm Tần Cao Văn như thế?
Liễu Băng Yến này cũng là một cao thủ cấp bậc võ vương. Sư phụ của cô ta xếp hạng thứ hai trên bảng xếp hạng sức mạnh tỉnh Thiên Hải, Bách Hoa Nữ. Lẽ nào cô ta cũng đến đây để khiêu chiến với Tần Cao Văn?
“Hóa ra là cô Liễu, cô đến đây có chuyện gì sao?”.