Chương 410
Anh chỉ cần động nhẹ chân là cả đất trời rung chuyển.
Lúc hạ bút ký những hợp đồng này, đầu óc Vương Thuyền Quyên hoàn toàn trống rỗng, đến cả bản thân cô cũng không biết là chuyện gì, cứ thế nhắm mắt ký đại mà thôi.
Lúc ăn cơm, Vương Thuyền Quyên hỏi Tần Cao Văn: “Ông xã, nói thật em nghe có phải những người kia đều có liên quan tới anh không”.
Tần Cao Văn nói với vẻ tỉnh bơ: “Em nói vậy là có ý gì, anh không hiểu”.
“Ông xã đừng giả vờ trước mặt em nữa được không. Em biết cả rồi. Em dám đảm bảo những chuyện này đều là do anh giúp phía sau”.
Ngoài khả năng đó ra thì Vương Thuyền Quyên chẳng thể nghĩ được khả năng nào khác. Công ty vừa mới thành lập có thể hợp tác được với nhiều doanh nghiệp lớn như vậy thì đến tiểu thuyết cũng không dám viết như thế.
“Nếu em thật sự nghĩ như vậy thì cứ coi vậy nhé”.
Tần Cao Văn cười và uống một ly sữa.
Lúc ăn cơm, Đóa Đóa mở tivi. Đang có chương trình phát sóng trực tiếp.
Những nhà báo đang vây quanh một người và tiến hành phỏng vấn. Đó chính là người trước đây đã từng hợp tác với công ty của Vương Thuyền Quyên.
“Các bạn phóng viên báo chí có mặt tại đây, tôi muốn xin lỗi mọi người. Trước đây tôi đã lừa dối tất cả. Thực ra là công ty tôi xảy ra vấn đề, không liên quan gì tới công ty của cô Vương cả”.
“Tất cả đều là do công ty chúng tôi gây ra. Khi đó tôi và Trương Thiên Khoát đã hợp tác với ý định hãm hại cô Vương”.
“Tất cả đều là do chúng tôi không tốt’ .
Vương Thuyền Quyên nghe thấy vậy thì khẽ tái mặt.
Sự việc sao lại thành ra như vậy chứ?
Dù thế nào thì Vương Thuyền Quyên cũng không ngờ tất cả đều là do Trương Thiên Khoát sắp đặt.
Trước đó Vương Thuyền Quyên cảm thấy lo lắng lắm, nhưng giờ thì đã khác.
Hóa ra đây là điều người khác luôn muốn hãm hại cô.
“Vậy xin hỏi ông Bành, giờ tại sao ông lại nói ra chân tướng sự việc cho mọi người vậy? Điều này đâu có lợi lạc gì cho ông”.
Bành Khải thở dài: “Giờ tôi cảm thấy không thể tiếp tục như vậy nữa, tôi không thể trở thành một người vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn được”.
“Tôi thành thật xin lỗi cô Vương Thuyền Quyên và anh Tần Cao Văn. Xin lỗi!”
Sau đó Bành Khải cúi người trước toàn bộ đám đông.
Xem xong, Tần Cao Văn bèn tắt tivi.
Phần trước đó không tệ, chỉ có điều mấy câu phía sau khiến người khác cảm thấy thật buồn nôn.
“Vậy nên giờ em không cần tự trách mình nữa. Tất cả đều là do người khác lên kế hoạch, em rõ chưa?”
Vương Thuyền Quyên nhắm mắt lại và thở dài.
Chuyện này đã gây ra sự chấn động cực lớn ở cả khu vực Minh Châu.
Khiến cho đám đông phải sục sôi, người người nhà nhà đều biết và cảm thấy tức giận.
“Đúng là khốn nạn!”
“Chuẩn không cần chỉnh. Mấy người Bành Khải sao lại làm thế chứ?”
“Cả cái công ty Trương Thị nữa, sau này đừng hòng tôi sử dụng sản phẩm của họ”.