Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 408




Chương 408

Cô còn chưa nói hết thì Tần Cao Văn đã ngắt lời.

“Em đừng lo, anh đảm bảo ngày mai sẽ có rất nhiều công ty tới hợp tác với chúng ta’.

Vương Thuyền Quyên cảm thấy tò mò: “Sao anh có thể khẳng định như vậy?”

Tần Cao Văn đưa hay tay kê sau gáy, dựa vào ghế sô pha với vẻ ung dung: “Bởi vì chồng của em là một người cực kỳ lợi hại, trên thông thiên văn dưới tường địa lý mà”.

Vương Thuyền Quyên trừng mắt với anh rồi nói tiếp: “Em không tin, anh là một kẻ đại lừa đảo thì có”.

Câu nói sau chỉ là lời nói hờn dỗi. Ngay sau đó Vương Thuyền Quyên ôm chặt lấy Tần Cao Văn.

“Ông xã, có đôi lúc em nghĩ nếu một ngày không có anh bên cạnh thì em không biết sẽ phải làm thế nào”.

Vương Thuyền Quyên của trước đây sở hữu một cuộc sống độc lập, hơn nữa cô ấy xử lý công việc cũng rất tốt.

Vương Thuyền Quyên luôn cho rằng mình là một người phụ nữ mạnh mẽ.

Thế nhưng sau khi Tần Cao Văn trở về thì đã bảo vệ Vương Thuyền Quyên quá tốt. Giờ cô giống như một bông hoa được trồng trong nhà kính.

Có lúc Vương Thuyền Quyên lo lắng. Có khi nào Tần Cao Văn cưng cô quá thành hư không?

“Đừng nghĩ nghiều, say này anh sẽ không rời xa em nữa, sẽ luôn ở thật gần bên em”.

Dù Vương Thuyền Quyên rất ít khi nói cho Tần Cao Văn nghe những chuyện từng xảy ra khi anh không có ở đây thế nhưng anh có thể tưởng tượng ra cuộc sống của hai mẹ con vất vả tới mức nào.

Đây là một cô gái lương thiện mà mạnh mẽ. Anh không thể phụ đối phương được. Sau này nhất định sẽ đối xử thật tốt với cô.

Tối nay hai người lại có một “cuộc chiến” đầy kích thích hơn một tiếng đồng hồ.

Cho tới khi Vương Thuyền Quyên không chịu được nữa thì mới chìm sâu vào giấc ngủ.

Đợi đến khi thức giấc thì Vương Thuyền Quyên phát hiện ra Tần Cao Văn đã không còn ở bên cạnh nữa.

Vương Thuyền Quyên cũng lập tức ngồi dậy, đi đánh răng rửa mặt. Vừa xuống dưới phòng khách thì cô đã nghe thấy có tiếng gõ cửa vọng tới.

“Ai vậy?”

Vương Thuyền Quyên hỏi với vẻ tò mò.

“Chủ tịch Vương, chúng tôi là người của công ty Thái Dương”.

“Chúng tôi bên công ty Hải Dương”.

“Chúng tôi bên công ty Tinh Thần”.

Vương Thuyền Quyên đơ người khi nghe thấy mấy cái tên đó.

Mấy công ty này có thể nói là danh tiếng lẫy lững, Vương Thuyền Quyên sớm đã thuộc lòng.

Mỗi công ty đều là những công ty đa quốc gia.

Một thành phố nhỏ như Minh Châu căn bản không đáng để họ phải bận tâm.

Vậy hôm nay bọn họ tới đây tìm cô làm gì?

Vương Thuyền Quyên mở cửa, phát hiện ra là mình đã nghĩ lầm. Đứng trước mặt không chỉ có ba người mà ít nhất cũng phải hơn chục người.

Tất cả bọn họ đều mặc âu phục, đeo kính râm mang vẻ nho nhã.

“Xin chào chủ tịch Vương”.