Chương 393
Tên mắt chột bị Trương Thiên Khoát chửi, đương nhiên phải tìm một chỗ để phát tiết, mấy tên đàn em bên cạnh là đối tượng tốt nhất.
Bọn họ lần lượt lấy vũ khí nóng ra.
“Cùng tao đuổi theo, tối nay Tần Cao văn không bị nổ chết, thì cũng phải bị đánh cho nhừ xương”.
“Vâng!”.
Tất cả đồng thanh đáp.
Vào lúc bọn họ định xoay người hành động, thì một tên đàn em ở bên cạnh đột nhiên nói: “Đại ca, anh xem kia có phải xe của Tần Cao Văn không?”.
Tên mắt chột dừng lại quay người ra xem, lấy tay dụi mắt, phát hiện ra xe của Tần Cao Văn quả nhiên đã quay lại.
Hắn hùng hùng hổ hổ quát: “Tên này bị ấm đầu à? Có phải đang chơi chúng ta không?”.
“Đại ca, vậy chúng ta có đuổi nữa không?”.
Bốp!
Hắn lấy tay gõ một cái vào đầu tên đàn em.
“Mày bị ấm đầu à?”.
Tên mắt chột tiếp tục mắng: “Giờ Tần Cao Văn quay lại rồi, đuổi cái gì nữa mà đuổi”.
Tên đàn em thấy hơi ấm ức, khẽ cúi đầu, không nói gì.
Tên mắt chột lại bảo bọn đàn em cúi người xuống, núp người vào trong góc tối, im lặng chờ đợi, một khi Tần Cao Văn đi vào phạm vi phát nổ, sẽ lập tức châm lửa dây dẫn.
Vẫn như lần trước, Tần Cao Văn lái xe đến vị trí cách phạm vi nổ một, hai trăm mét thì lập tức dừng lại.
Sau đó mở cửa xe ra, đứng tựa vào cánh cửa hút thuốc.
Khói thuốc trắng bay bay.
Tần Cao Văn tỏ ra rất vui mừng tự đắc, những người khác thì ruột nóng như lửa đốt.
Xin anh đấy anh giai.
Tại sao thế anh, sao không thể tiến thêm một đoạn nữa?
Chỉ cần lái xe tiến lên một, hai trăm mét nữa thôi là đủ rồi.
Nhưng Tần Cao Văn nhất quyết không.
Tiếp đó, một việc khiến người ta phát điên lại xảy ra, sau khi Tần Cao Văn hút thuốc xong, lại quay trở lên xe.
Anh bắt đầu lùi xe, sau đó lái xe đi.
Tất cả mọi người đều mắt chữ A miệng chữ O.
Đây… đây là đang chơi khăm bọn họ à?
“Đại ca, sao lại như thế, em nhìn mà chẳng hiểu gì cả?”.
Tên mắt chột nhổ một bãi nước miếng quát: “Mày nghĩ là tao hiểu à?”.
Hắn lăn lộn trong xã hội mười mấy năm, tay từng nhuốm máu không ít người.
Nhưng hắn trước nay chưa từng gặp người kỳ lạ như vậy.
Tần Cao Văn này rốt cuộc đang nghĩ gì thế?
“Nói ít thôi, chúng ta chỉ còn một tiếng nữa, mau hành động đi”.