Chương 376
Vương Thuyền Quyên đặt tay lên ngực tự hỏi, những người này làm việc ở công ty của cô, cô chưa từng bạc đãi bọn họ, bất kể là tiền lương hay là phúc lợi đãi ngộ khác đều có cả. Vì sao bọn họ lại nói ra những lời cay đắng như vậy?
Giám đốc trước kia nói: “Chủ tịch Vương, thật ra lúc cô vừa mới mở công ty, tôi vốn đã không tin tưởng cô. Sở dĩ tôi chọn công ty của cô chỉ là vì tiền ở chỗ cô dễ kiếm mà thôi”.
Những người khác cũng phụ họa theo.
Vương Thuyền Quyên lập tức cảm thấy tay chân lạnh ngắt, giống như rơi vào hầm băng. Hóa ra trước kia những gì mình làm đều là sai lầm.
“Đám vong ân phụ nghĩa các người!”.
Thư ký Tiểu Vương đứng ra, chỉ tay vào mũi bọn họ mà chửi: “Lúc vào công ty sao các người không nói đi, bây giờ gặp phải chút thử thách nho nhỏ đã biểu hiện ra bộ mặt này, các người có thấy buồn nôn không?”.
“Tôi cảm thấy xấu hổ thay cho các người, một đám đàn ông, lẽ nào ngay cả chút khó khăn như vậy đã sợ rồi?”.
“Cho dù các người không từ chức, có ngày công ty chúng tôi cũng sẽ sa thải các người, bỏi vì chúng tôi không cần loại người tham sống sợ chết như các người!”.
…
Lời Tiểu Vương nói khiến Vương Thuyển Quyên cảm thấy ấm áp trong lòng. Dù ở bất cứ lúc nào, Tiểu Vương vẫn luôn kiên định lựa chọn đứng về phía cô.
Giám đốc cười nhạt nói: “Nếu công ty đã không xem trọng chúng tôi, chúng tôi còn ở lại đây làm gì? Chúng tôi đợi xem công ty các người phá sản như thế nào”.
Nói xong, giám đốc đó xoay người rời khỏi phòng, những người khác cũng lần lượt đi ra.
“Tiểu Vương, em nói xem có phải chị làm sai rồi không?”.
Biểu hiện của bọn họ lúc nãy khiến Vương Thuyền Quyên rất thất vọng.
Tiểu Vương an ủi: “Chị Thuyền Quyên, chị không cần phải nghĩ nhiều, mấy người đó chỉ đơn thuần đố kỵ với chị mà thôi”.
…
“Chủ tịch, bên ngoài có người tìm chị!”.
Vương Thuyền Quyên tò mò hỏi: “Là ai?”.
“Nghe nói là con trai của chủ tịch công ty cổ phần tập đoàn Thái Dương”.
Chuyện này khiến Vương Thuyền Quyên tò mò, công ty Thái Dương ở tỉnh Thiên Hải là một công ty khá có tiếng. Nhưng trước đó Vương Thuyền Quyên chưa bao giờ tiếp xúc với bọn họ, bọn họ đến đây làm gì?
Cho dù là công ty của cô xảy ra chuyện cũng không liên quan tới công ty Thái Dương.
“Được, chị sẽ ra ngay”.
Tại sảnh tiếp khách.
Một nam một nữ đang ngồi trong phòng khách, nam mặc Âu phục đi giày da, đeo kính, mang lại cho người ta cảm giác nho nhã lịch sự.
Người phụ nữ thì ăn mặc hở hang, trông vô cùng gợi cảm, trên mặt hiện lên nụ cười quyến rũ động lòng người, dựa mãi vào vai người đàn ông kia.
Nếu Vương Thuyền Quyên có ở đây thì chắc chắn sẽ nhận ra, người phụ nữ đó chính là bạn học cũ quen thuộc của cô: Mã Linh Nhi.