Chương 360
Người phụ nữ tỏ ra vô cùng lúng túng.
“Sếp mã, sếp nói vậy là có ý gì? Người ta thật sự yêu sếp, em đâu có thích tiền của Sếp đâu”.
Mã Đăng Vân đẩy người phụ nữ ra, chửi cho một trận: “Nói vậy mà không thấy buồn nôn sao?”
Sắc mặt người phụ nữ trông khá khó coi, một lúc sau, cô ta lại cười yểu điệu và nói: “Sếp Mã…”
Bốp!
Mã Đằng Vân tát vào mặt cô gái, chỉ thẳng vào cô ta va chửi: “Giờ ông không cần cô nữa, mau cút”
Biểu hiện vô tình của đối phương khiến cô gái cảm thấy thật uất ức, vừa rồi rõ ràng có một tiếng bảo bối hai tiếng bảo bối.
Giờ thì lật mặt không khác gì lật bánh tráng.
Đàn ông đúng là những kẻ bội bạc.
“Đúng là một người vô tình”.
Cô gái ngoài việc tỏ ra oán hận Mã Đằng Vân ra thì căn bản không dám làm gì.
Cô ta mặc đồ và đi ra khỏi phòng.
Giờ ông ta vẫn chưa biết có một mối nguy đang dần ập tớp.
…
Tần Cao Văn đi tới biệt thự nhà họ Mã.
Anh đi thẳng vào trong, vừa tới cửa thì có hai người bảo vệ chặn đường.
“Anh đang làm gì vậy?”
Tần Cao Văn điềm nhiên lên tiếng: “Tôi tới tìm sếp Mã, những người khác cút qua một bên”.
Hai tên bảo vệ nhìn nhau, sau đó nhìn Tần Cao Văn như nhìn một kẻ thiểu năng. Não của gã này bị úng nước đấy à?
Địa vị của nhà họ Mã ở Thiên Hải rất cao, có giá trị lên tới hàng trăm triệu tệ. Dù là ai gặp ông ta thì cũng phải xin lịch hẹn trước.
Một người như Tần Cao Văn đủ tư cách làm vậy với sếp của bọn họ sao?
Trong đó có một tên bảo vệ chỉ thắng vào mặt Tần Cao Văn và chửi: “Ông nói cho mày biết, mau cút, nếu không lát tao cho người đập chết mày”.
Tần Cao Văn tỏ vẻ khinh thường, anh chẳng bận tâm tới lời uy hiếp vừa rồi.
“Chán sống rồi à!”
Rầm rầm!
Âm thanh nặng nề vang lên, hai tên bảo vệ lập tức bay bật ra sau. Bọn họ còn chưa kịp nhìn rõ Tần Cao Văn đã ra tay như thế nào thì đã bị ngã xuống đất rồi.
Tần Cao Văn nắm tay Tiểu Điệp đi vào trong biệt thự nhà họ Mã.
Trong đó có một tên bảo vệ mập vội vàng bật thiết bị cảnh báo.
Rốt cuộc là kẻ nào to gan dám xông vào địa bàn nhà họ Mã?
Tiếng còi báo động vang lên khiến Mã Đằng Vân phải chú ý. Ông ta vội vàng mặc đồ, nhảy từ trên giường xuống.
Tiếng còi này năm, sáu mươi năm qua không hề vang lên.
Nhìn từ cửa sổ nhìn xuống, Mã Đằng Vân lập tức bị thu hút bởi Tiểu Điệp.
Còn Tần Cao Văn ở bên cạnh thì lập tức bị Mã Đằng Vân bỏ qua.