Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 342




Chương 342

“Tìm đại tông sư”.

Bây giờ dựa vào cao thủ ở cấp tông sư đã không thể xử được Tần Cao Văn nữa, muốn giết chết Tần Cao Văn cách duy nhất phải nhờ đại tông sư ra mặt.

Trương Thiên Khoát có hơi kích động và hỏi: “Vậy bây giờ đã tìm được người nào chưa?”.

Vương Chấn Hoa lắc đầu trả lời: “Hiện tại vẫn chưa”.

Anh ta có hơi thất vọng nói: “Vậy khoảng bao lâu bác trai mới tìm được người thế?”.

“Nhiều nhất là một tháng”.

Chỉ cần tìm được nhân vật ở cấp đại tông sư, tiêu diệt Tần Cao Văn sẽ vô cùng dễ dàng, cho dù Tần Cao Văn có giỏi đến đâu cũng không thể vượt qua cả cấp đại tông sư trong vòng một tháng.

Nghe thấy câu nói này, Trương Thiên Khoát thở phào nhẹ nhõm.

Trong mắt anh ta lộ ra tia sắc lạnh: “Mày cứ chờ đấy Tần Cao Văn, lần này tao sẽ cho mày biết thế nào là lễ độ”.

Sau khi tiêu diệt ông Hai, Tần Cao Văn có một thời gian vô cùng yên ổn và hạnh phúc.

Hàng ngày đều ở bên cạnh Đóa Đóa, đọc sách, chơi bóng với cô bé, rồi kể chuyện cho cô bé nghe.

Hoặc đến công ty của Vương Thuyền Quyên lượn lờ vài vòng.

Sau khi Đóa Đóa tan học, Tần Cao Văn ngồi trong xe và hỏi: “Đóa Đóa muốn ăn gì nào?”

Đóa Đóa nhìn anh với đôi mắt tròn xoe và trả lời: “Dạ ăn gì cũng được ạ”.

Anh xoa đầu cô con gái đáng yêu và nói: “Đương nhiên là chỉ cần con thích thì nhất định bố sẽ mua”.

Nghĩ ngợi một lúc, Đóa Đóa nói: “Vậy con muốn ăn kem có được không ạ?”

Tần Cao Văn ra vẻ nghiêm túc: “E rằng không được rồi. Trước mẹ có nói, không thể cho con ăn kem được, rất dễ bị đau bụng”.

Đóa Đóa thất vọng lắm, xịu mặt xuống và nói: “Tại sao ạ? Giờ con không thích ăn những thứ khác, chỉ muốn ăn kem thôi, bố hứa đi mà, đi mà!”

Nhìn bộ dạng đáng yêu của con gái, Tần Cao Văn như tan chảy, sao có thể không mua kem cho con bé chứ.

Anh đáp lại: “Không thành vấn đề, bố đồng ý. Dù con muốn ăn gì bố cũng mua cho con”.

Đôi mắt cô bé càng mở to hơn, cô bé hào hứng nói: “Thật không ạ?”

“Ừm”.

Gần đây Đóa Đóa có một cái răng sâu, thái độ của Vương Thuyền Quyên hết sức kiên quyết, tuyệt đối không cho cô bé ăn đồ ngọt, đồ lạnh.

Giờ đã hơn một tháng Đóa Đóa không được ăn kem rồi, lại đúng lúc ngày hè nóng nực nên cô bé them lắm.

Thấy bố đồng ý, cô bé vui lắm.

Tần Cao Văn lái xe tới tiệm kem, mua cho Đóa Đóa hai que kem. Khi anh đang định lên xe thì bỗng nghe thấy có tiếng chửi rủa ở bên cạnh vọng lại.

“Mắt mù à mà dám ngáng đường ông?”

Tiếng cãi vã lập tức thu hút sự chú ý của Tần Cao Văn khiến anh quay qua nhìn.