Chương 292
Khi nói, Giang Sơn còn không quên dùng tay tự vỗ vào ngực mình.
Hơi có vẻ như mèo khen mèo dài đuôi.
“Đừng ở đó mà nhiều lời nữa”.
Trước đây có không ít người luyện tập là vì số tiền kia của Tần Cao Văn, nhưng bây giờ thái độ của bọn họ đã thay đổi.
Gần như không còn liên quan gì mấy đến tiền nữa.
Tần Cao Văn nói tiếp: “Lần này mọi người thể hiện đều khá tốt, chuyện lần trước tôi hứa với mọi người nhất định sẽ thực hiện”.
Nếu trước đây biết Tần Cao Văn sẽ phát thưởng cho bọn họ, ai nấy chắc chắn sẽ xúc động rất nhiều.
Nhưg lần này vẻ mặt của bọn họ vô cùng bình thản, không lộ ra chút cảm xúc nào.
“Tôi quyết định cho bọn người mỗi người năm triệu”.
Khuôn mặt của đám người đó không có chút biểu cảm gì, đến cảm xúc từ sâu đáy lòng cũng không chút gợn sóng, nhưng Giang Sơn ở bên cạnh thì khác.
Sau khi Giang Sơn nghe thấy, khóe miệng hơi giật giật, có tiền cũng không thể như thế được, vung tay cái là đi luôn vài chục triệu tệ rồi.
Hắn sát người lại nói: “Sư phụ, tôi nói với anh này, thời gian này tôi thực sự rất khó khăn, ăn không ngon, ngủ không yên, anh xem vì giám sát bọn họ, có thể nói là dốc hết ruột gan, hết lòng hết dạ…”.
Còn chưa nói hết đã bị Tần Cao Văn ngắt lời.
Thời gian tiếp xúc với Giang Sơn không quá dài, nhưng tính cách của đối phương thì anh có thể gần như hiểu rõ.
“Cho dù thế nào thì anh cũng là đại sư huynh của bọn họ, thời gian này biểu hiện của anh cũng chỉ coi như tạm được”.
Giang Sơn biết tiền thưởng của bản thân coi như đi tong, nên mặt mày ủ rũ.
“Nhưng không có công lao cũng có khổ lao, anh cũng có năm triệu”.
Giang Sơn phấn khởi nói: “Sư phụ, anh nói thật không thế?”.
“Thật”.
Giang Sơn khó mà kiềm được niềm vui sướng trong lòng, gần như nhảy cẫng lên.
Nhưng vừa nhìn thấy những người dưới trướng hắn đều thể hiện rất đỗi bình tĩnh, giống như thể mấy triệu tệ này không liên quan gì đến họ vậy.
Giang Sơn liền không dám thể hiện quá phấn khích.
Tần Cao Văn nhìn mọi người nói: “Đây chỉ là giai đoạn huấn luyện đầu tiên của mọi người, đồng thời cũng là giai đoạn huấn luyện đơn giản nhất, hoàn thành đợt huấn luyện này xong, tôi còn có phương pháp huấn luyện khắc nghiệt hơn, đồng thời cũng mạnh hơn dành cho mọi người”.
Mỗi người đều tập chung tinh thần, chăm chú im lặng lắng nghe.
Bọn họ cảm thấy trong cơ thể bùng cháy ngọn lửa hừng hực.
Tần Cao Văn lại nói: “Sẽ có một ngày tôi có thể khiến cho thực lực của mọi người trở nên vô cùng mạnh, tôi sẽ đưa mọi người ra quốc tế, thậm chí ở mức độ cao hơn nữa, mọi người phải nghiêm khắc với bản thân, đương nhiên, tôi cũng sẽ càng nghiêm khắc với mọi người hơn”.
Giang Sơn đứng một bên cũng bị cảm hóa.