Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 246




Chương 246

Bộp!

Anh ta cởi giày của anh ta ra, ném lên người Tần Cao Văn chửi: “Hai chúng mày một con là loại giày rách, một thằng nhu nhược, đúng là đẹp đôi đấy”.

Tần Cao Văn dừng chân lại.

Vừa rồi anh đã cho Trương Thiên Khoát cơ hội, nhưng đối phương không biết điều thì thôi, còn khiêu khích hết lần này đến lần khác.

Hổ không ra oai lại tưởng là mèo ốm à?

Vương Thuyền Quyên cảm nhận được sát khí tỏa ra từ trên người Tần Cao Văn, cô kéo chặt tay đối phương, không ngừng lay.

Lần này ai cũng không thể thay đổi được quyết định của Tần Cao Văn.

Sau đó Tần Cao Văn dịu dàng nói: “Vợ, em ở đây đã, anh qua kia đòi lại công bằng cho em”.

Anh cầm chiếc giày đi đến trước mặt Trương Thiên Khoát.

“Sao? Có phải định đi giày giúp tao đúng không? Nếu mày có suy nghĩ đó thật, thì mau lên”.

Vừa nói anh ta vừa giơ chân ra, đá thẳng trước mặt Tần Cao Văn.

“Vừa nãy tôi đã cho anh cơ hội rồi!”.

Bốp!

Tần Cao Văn cầm giày của Trương Thiên Khoát tát thẳng vào mặt anh ta, tát rất mạnh, Trương Thiên Khoát còn chưa phản ứng kịp thì đã bay ra ngoài.

Răng của Trương Thiên Khoát bị rụng mất mấy cái liền.

Anh ta không ngờ Tần Cao Văn lại ra tay với anh ta thật, dùng tay ôm mặt, vội vàng nói: “Lũ bọn mày còn đứng đó làm gì? Mau xông lên cho bố mày đi!”.

Đám vệ sĩ nghe thấy liền không hề do dự, thế là xông lên luôn.

Kết quả thì ai cũng biết.

Những tiếng bụp bụp không ngừng phát ra, hết người này đến người khác bay ra ngoài.

Chỉ trong phút chốc, mười mấy tên vệ sĩ đều bị đánh gục.

Vương Chấn Hoa cho dù biết rõ vệ sĩ của anh ta cho dù xông lên cũng chỉ là nộp mạng, nhưng anh ta không thể đứng nhìn Trương Thiên Khoát bị đánh được.

Vệ sĩ của anh ta cũng đều xông lên.

Kết quả không khác gì trước đó.

Hơn mười vệ sĩ đề bị Tần Cao Văn xử gọn.

Trương Thiên Khoát đứng dậy khỏi mặt đất, nghiến răng chửi: “Bố mày nói cho mày biết, Tần Cao Văn mày chết chắc rồi”.

“Nhà họ Trương và nhà họ Vương chúng tao sẽ không tha cho mày đâu”.

Tần Cao Văn không hề để ý đến sự uy hiếp của anh ta, chỉ tiếp tục nói: “Mau xin lỗi!”.

“Tao…”.

Bốp!

“Tôi bảo anh xin lỗi!”.

“Tao nói cho mày biết, đừng có mơ”.

Thế nào thì anh ta cũng là con nhà giàu có, sao có thể xin lỗi Tần Cao Văn trước mặt tất cả mọi người như thế được?