Black Mail

Chương 2




Ván nữa không?”

“Mình muốn đi ngủ.”

“Nhưng mới mười giờ rưỡi thôi mà.”

Harry mỉm cười với Ron. ” Thật muốn đập cậu một trận =.=”

“Huh?”

Harry thở dài. “Được rồi, ván cuối cùng.”

Ron xếp lại các quân cờ. Harry đã thua năm ván liên tiếp, mặc dù cậu không quá kém trò này nhưng bây giờ cậu không có tâm trạng để tập trung chơi cờ. Sắp đến thời gian hẹn gặp Người đại diện rồi. Harry tự hỏi  người đó là ai. Cậu cũng tự hỏi ai đứng đằng sau vụ này. Và Ron và Hermione sẽ nói gì khi họ biết cậu đã làm gì. Hmm, Ron chắc sẽ mắng cậu một tràng và không nói chuyện với cậu ít nhất một tuần. Còn Hermione, hầy, thật không biết cô nàng sẽ làm gì.

Cậu đã có một thời gian khó khăn trong cuộc sống mà không ai biết đến, tạm gọi là “cậu bé sống trong tủ quần áo.” Vâng, về mặt kỹ thuật thì nó đã là một tủ chén bát. Vì trong mười năm đầu của cuộc đời cậu thực sự đã sống trong một chiếc tủ, thế nên nó đã gây ra một số ảnh hưởng cho cậu. Không phải ai sống trong một cái tủ đều là gay. Nhưng nếu bạn hôn hít một cậu bé trong tủ, nó sẽ gợi cho đứa trẻ những suy nghĩ về đồng tính luyến ái, hoặc ít nhất là bi (**) tình dục.

“Chiếu tướng!”

“Ok, bây giờ mình đi ngủ đây.”

“Ờ.”

Nửa giờ sau, Harry đang đi bộ lên bậc thang tới Phòng để cú.

Cậu cởi chiếc áo choàng tàng hình ra và nhìn thấy một người đứng trong bóng tối.

“Xin chào Harry, tôi không chắc là cậu có biết tôi hay không, tôi tên là Terry Boot và tôi chính là người đại diện”.

(**) bi, viết tắt của bisexual, một xu hướng tình dục, chỉ những người yêu hay lên giường với cả nam và nữ, ngôn ngữ quen thuộc hơn là “nam nữ ăn tất” ¥.¥