Trong nháy mắt kia, cái tên Vương Nhất Bác giống như lợi kiếm đâm xuyên qua tai cậu, Tiêu Chiến cả người như chìm vào hồ băng, người này quen biết Vương Nhất Bác, chẳng những quen biết Vương Nhất Bác mà còn biết quan hệ giữa cậu và hắn?
Ít nhất là cũng biết một phần...!Điều này làm Tiêu Chiến nảy ra một sự khủng hoảng không có cách nào khống chế, cậu rất sợ bí mật khó coi kìa của bản thân bị cái người không rõ tên và danh phận trước mắt này biết.
Bị động đáng chết này, Tiêu Chiến thậm chí không biết làm sao mở miệng dò hỏi thân phận cùng động cơ của đối phương, để bản thân tự nhiên một chút, chứ không phải như một động vật ăn cỏ bị một lão hổ gặm yết hầu như vậy.
Nhưng không đợi cậu có câu trả lời thích hợp gì, nam tử tóc dài kia tùy tay mời một cô gái đang cầm khay rượu, lần nữa bước lên sàn nhảy, làm cho Tiêu Chiến nhất thời hoảng hốt, sức lực toàn thân bị dồn nén không chỗ phát tiết đột nhiên sinh ra cảm giác vô lực, không biết làm sao.
Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác.
Cho dù là vấn đề nhu cầu sinh lí cậu đã tìm được phương pháp thoát khỏi hắn, vậy mà tên của hắn vẫn như mây đen âm hồn bất tán, mạnh mẽ tấn công trái tim cậu, trở thành cái kim ở nơi mềm yếu nhất trong lòng kia.
Nhất định phải giải quyết tên Vương Nhất Bác kia, nếu trừ bỏ hắn, vẫn có người khác từ những nguồn tin không xác định biết tình hình hiện tại của cậu, cậu không dám tưởng tượng hậu quả sẽ nghiêm trọng thế nào.
Tiêu Chiến đứng trong góc quan sát nam tử tóc dài, vừa hạ quyết tâm dù thế nào cũng không thể bị Vương Nhất Bác khống chế, cậu đã có thể dùng huyết thanh của hắn giảm bớt bệnh trạng khi động dục, vậy tìm vật thay thế huyết thanh chắc cũng không phải một chuyện quá khó.
Ngay lúc cậu đang suy nghĩ, âm nhạc ngừng lại, đệ nhất bí thư của Tổng thống tiên sinh đi lên sân khấu chính mở micro lên.
Lực chú ý của Tiêu Chiến cũng hướng về sân khấu:" Các vị quan khách thân mến, đầu tiên rất hoan nghênh mọi người tham gia yến hội tư nhân của Tổng thống tiên sinh.
Vì Liên Bang, vì Tổng thống các hạ, tôi đề nghị mọi người trước nâng ly rượu lên cùng nhau uống một ly"
" Liên Bang vạn tuế"
" Tổng thống các hạ vạn tuế"
Phía dưới truyền đến âm thanh cụng ly hoan hô náo nhiệt, lời chúc mừng vang lên không ngừng nghỉ, cho dù có thể chính bản thân mấy người đó cũng không biết mình chúc mừng cái gì, nhưng xã hội thượng lưu chính là như vậy, có rượu có đồ ăn ngon, đãi ngộ đặc quyền của giai cấp, vì cái gì vốn không quan trọng.
" Vậy thì kế tiếp chúng ta dùng một tràng pháo tay nồng nhiệt cùng tất cả sự thân thiện hoàn nghênh vị khách nhân tôn quý nhất của Tổng thống tiên sinh, là hắn mang đến hoà bình cho Liên Bang, là hắn giúp chúng ta tiết kiệm số lượng lớn phí tổn quân sự, thương nhân chúng ta không cần tiếp tục lo lắng việc vận chuyển hàng hoá đến các tinh cầu xa xôi gặp cướp bóc.
Chúng ta vừa có thể sống cuộc sống xa xỉ sung sướng mà không cần lo lắng an nguy người nhà và bằng hữu.
Tôi nghĩ, tất cả mọi người và tôi đều sẽ hoan nghênh vị anh hùng mang đến hoà bình biểu tượng của âm thanh hạnh phúc--Hoan nghênh thủ lĩnh Tinh hệ Delta --Kennard Gavin các hạ.
" Hoan hô, hoà bình vạn tuế!"
Tiêu Chiến cả người ngơ ngẩn, không phải vì mấy lời diễn văn của người phát ngôn phía Tổng thống gần như đổi trắng thay đen thị phi bất phân làm người ta buồn nôn kia, mà là vì cái người mang theo nụ cười nhẹ nhàng đang lên đài này, chính là cái người giúp cậu giải vây lúc trước, nam tử tóc dài tiết lộ quan hệ không tầm thường giữa cậu và Vương Nhất Bác.
Cái gì mà thủ lĩnh Tinh hệ Delta, cái gì mà mang đến hoà bình cho Liên Bang, thân phận thật sự của hắn chính là tên thủ lĩnh tinh đạo làm biết bao chiến sĩ Liên Bang vong mạng.
Tiêu Chiến đỏ cả mắt, thân thể không tự giác mà hơi hơi phát run, phẫn nộ trong lòng thậm chí còn vượt qua cả sự sợ hãi khi bị uy hiếp.
Sự tình so với cậu tưởng tượng còn tệ hơn, thân phận của Vương Nhất Bác vậy mà lại có liên quan tới thủ lĩnh Tinh đạo, hành vi dâm tà lại ác liệt phạm tội với mình mục đích cuối cùng chả lẽ cũng không đơn thuần?
" Thiếu tướng, bình tĩnh, bình tĩnh." Ăn mặc như gà tây làm bao người chú mục Edison không biết đi đến bên cạnh Tiêu Chiến lúc nào, nhẹ nhàng kéo cánh tay cậu:
" Tôi biết cậu hiện tại rất khó chấp nhận, nhưng nếu cậu vì cảm xúc cá nhân mà làm chuyện thiếu suy nghĩ, tôi nghĩ người bên quân bộ cũng sẽ rất khó xử"
Hắn suy đoán chỉ đúng một nửa, nhưng có hắn bên cạnh trấn an, tốt xấu cũng làm Tiêu Chiến không đến nỗi quá thất thố.
" Tôi không có chuyện gì" Cho dù có chuyện hiện tại cậu cũng không làm được gì.
Nếu sự xuất hiện của hắn là do tên thủ lĩnh Tinh đạo Kennard này trăm phương ngàn kế an bài, vậy hành động lộ ra chút thông tin với cậu chẳng qua chỉ là muốn đùa giỡn chút thôi.
" Hô, tôi đây yên tâm rồi.
Cậu cũng biết bên phía Quốc hội mấy đại nhân vật vẫn luôn sống mơ mơ hồ hồ, góc độ giải quyết vấn đề của bọn họ...Ngạch, thôi không nói vấn đề này, nghĩ thoáng chút, mọi chuyện hướng theo phía tốt mà nhìn, đối với ai cũng vậy hoà bình là chuyện tốt."
Tiêu Chiến không hành động thiếu suy nghĩ, hiển nhiên làm tên gánh trách nhiệm nặng nề kế bên thở một ngụm khí, ngẩng đầu nhìn về phía sân khấu chính:
" Nếu không đề cập thân phận và địa vị hắn, thật là một mỹ nam tử không phải sao? Toàn bộ xã hội thượng lưu Liên Bang đều chưa từng xuất hiện Alpha...ngạch đặc biệt như vậy, lại còn cường đại nữa.
Điểm ngày cậu cảm nhận so với tôi càng rõ ràng đi"
Tiêu Chiến nghĩ thầm, cường đại nữa cũng là địch nhân, hơn nữa còn là địch nhân bày ra âm mưu không thể cho người khác biết với cậu.
Nghĩ đến đây, cậu lại lần nữa nguyền rủa cái tên bị nhốt ở tinh cầu Thường Viễn Tinh-- Vương Nhất Bác kia, nếu không phải hắn...Thật là hết sức đáng giận mà!
Kennard là tên diễn thuyết gia cùng biểu diễn gia xuất sắc bậc nhất, trong năm phút tiếp theo, hắn dùng phong độ hoàn mỹ, lời nói đầy cuốn hút rõ ràng rành mạch, nhân cách mị lực xuất sắc, thậm chí giọng nói gợi cảm làm người khác nóng hết lỗ tai kể ra những viễn cảnh hoà bình tốt đẹp giữa Liên Bang và tinh hệ Delta.
Tiếng vỗ tay như sấm, một ít phu nhân cùng tiểu thư còn bưng kín gương mặt nóng bừng:" Nếu tôi biết sớm thủ lĩnh tinh đạo là một nam nhân hoàn mỹ như vậy, tôi nhất định sẽ không nguyền rủa hắn"
" Tôi nguyện ý đem tất cả tài sản giao vào tay hắn, cần gì hắn cướp đoạt cơ chứ.
Nếu tôi có Liên Bang trong tay, tôi liền đem toàn bộ Liên Bang cho hắn! Ngươi nói hắn thành gia lập thật chưa nhỉ? Không biết có muốn ở Liên Bang tìm một thê tử xinh đẹp không nhỉ?"
" Nằm mơ đi, nghe nói tinh hệ Delta nổi tiếng nhất là Omega xinh đẹp"
Mấy lời ngôn luận não tàn làm người khác không nhịn được, nhân vật cấp cao Liên Bang phần lớn đều là mấy tên hỗn đản ăn không ngồi rồi, Tiêu Chiến bóp chặt nắm tay, phẫn nộ không chỗ phát tiết.
Nếu tướng sĩ bọn họ sinh ra chỉ để bảo vệ mấy loại người này, vậy mình nguyện trung thành với Liên Bang rốt cục có ý nghĩa gì?
Nam nhân nói xong lời cuối cùng, hướng cậu tặng một cái hôn gió, mấy tiểu thư phía dưới hét toáng cả lên, Tiêu Chiến lại không nhún nhường chút nào mà lạnh lùng nhìn hắn, Kennard còn có Vương Nhất Bác, nợ giữa bọn họ phải từ từ tính cho rõ ràng.
******
" Không, Tổng thống các hạ.
Thứ tôi mạo muội, cái mệnh lệnh tôi không thể chấp nhận" Tiêu Chiến không nghĩ tới sau khi vũ hội kết thúc tổng thống Liên Bang vậy mà lại triệu kiến mình.
Hơn nữa hắn vậy mà lại cấp cho cậu một mệnh lệnh không nói lí như vậy, hoàn toàn không phù hợp quy cách điều lệ và lưu trình.
" Thiếu tướng trẻ tuổi à, mong cậu suy xét kĩ lại, chuyện này liên quan tới hoà bình Liên Bang, giữ gìn hòa bình là chức trách của quân nhân, ta nghĩ cậu không có lí do gì cự tuyệt mệnh lệnh này"
Tổng thống tiên sinh đầu đầy tóc bạc, vũ hội cả đêm làm hắn có vẻ mệt mỏi, có điều ánh mắt tràn đầy tinh quang này biểu hiện lão nhân này khôn khéo cùng tính kế biết bao.
" Nếu tổng thống các hạ muốn tôi chấp nhận mệnh lệnh này, lưu trình chính xác là xin quân bộ Liên Bang, rồi sau đó quân bộ mới phát mệnh lệnh cho tôi" Cho dù đối mặt là Tổng thống, Tiêu Chiến vẫn cứ kiêu ngạo không siểm nịnh, thẳng người, ngữ khí lãnh đạm đáp lại.
" Tình huống đặc biệt thì phải xử lý đặc biệt.
Ai không biết quân bộ hạ mệnh lệnh trình tự rườm rà, sáng mai Kennard Gavin tiên sinh phải đi Thường Viễn Tinh du lịch, bên đó không ít người có thành kiến với Gavin tiên sinh, hơn nữa cũng không có ai quen thuộc tình huống bên kia bằng cậu, ta nghĩ không có ai thích hợp làm người bảo vệ Gavin tiên sinh bằng cậu"
Là một chính trị gia suy xét, Tổng thống ra mệnh lệnh không có vấn đề gì, nhưng kêu Tiêu Chiến đi bảo vệ địch nhân- người quen của người cậu hận nhất? Trên đời này không còn cái nhiệm vụ nào tra tấn người hơn cái này nữa.
" Tôi đang trong thời gian nghỉ phép, có quyền hưởng thụ kì nghỉ của mình"
" Vấn đề này ta đã suy xét đến rồi, cậu tăng ca tiền trợ cấp này ta sẽ chi ra...Mong cậu nhất định phải bảo hộ Gavin tiên sinh, đây là thành quả bộ ngoại giao vất vả đem lại, suy nghĩ một chút, tương lai thương nhân của chúng ta không cần sợ hãi tài sản và an toàn nhân sinh nữa, kết quả này tốt đẹp biết bao không phải sao?"
Tiêu Chiến hai mày giật giật, muốn nói gì đó nhưng nhịn xuống, vẫn là từ chối:" Mong ngài mời cao nhân khác, tôi nghĩ, tôi vẫn nên cáo từ trước"Giao phong với Kennard là một chuyện, chính mình trở thành người bảo vệ hắn lại là chuyện khác, có nhiều chuyện, cậu mặc quân trang vào thì sẽ không thể tùy ý làm được.
" Chờ chút đã" Tổng thống gọi thân hình đang quay người bỏ đi kia:" Ta và cha cậu đã gọi điện nói chuyện với nhau, hắn cũng đã đồng ý yêu cầu này của ta, như vậy cậu vẫn không suy xét sao?"
Anh: Nếu mọi người thấy fic hay thì cho em xin 1 bình chọn ???? nha.
Bình chọn là 1 trong những cách đề cử fanfic đến với nhiều người hơn trên Wattpad..