Alex, thần của chúng thần, người được giới tu võ ca tụng là vị thần mới mạnh mẽ quật khởi kế thừa thời đại của Thiên Sáp Vương, nhưng lại không chống nổi một chiêu trong tay Lục Vân.
Một kiếm xuyên ngực.
Mà thanh Ngự Linh Thần Kiếm vốn không thuộc về hắn ta cũng thuận thế trở về †ay Lục Vân.
"Trăm Thần Cảnh rất ghê gớm à?"
Lục Vân nhìn lướt qua bốn phía, Ngự Linh Thần Kiếm trong tay cắm thẳng xuống đất, kiếm thế lấy Thiên Sáp Phong làm trung tâm mà lan tràn ra, trong nháy mắt đã chấn vỡ gần trăm cái cầu vồng nội kình kết nối với Thiên Sáp Phong.
Răng rắc!
Răng rắc!
Răng rắc!
Gần trăm Thần Cảnh muốn giẫãm lên những cầu vồng nội kình kia để leo lên Thiên Sáp Phong giống như con diều đứt dây phập phồng ở giữa không trung mấy lần rồi liên tục rơi xuống.
Họ phun ra máu tươi.
Cầu vồng do họ tạo thành từ nội kình bây giờ đã bị kiếm thế chấn vỡ, họ ít nhiều gì cũng bị dội ngược, hộc máu cũng bình thường.
Nhưng quỷ dị là ngụm máu phun ra không rơi xuống theo thân thể của họ mà bị một sức hút vô hình lượn lờ kéo đến trước mặt Lục Vân.
Lục Vân lấy mỗi phần một giọt rồi dùng ấn phù khóa lại.
Sau này sống chết của trăm tên Thần Cảnh này chỉ nằm trong một ý niệm của hẳn.
Lục Vân chưa từng có ý tưởng khống chế giới tu võ, lúc trước lão đạo sĩ đưa hắn đến chiến trường biên cảnh chỉ vì rèn luyện ý chí của hắn.
Hắn cũng chưa từng nghĩ đến có một ngày mình sẽ trở thành Vân Thiên Thần Quân được vạn người kính ngưỡng, càng không nghĩ đến tu võ giả các quốc gia trên
thế giới lại xem hắn như Sát Thần.
Nhưng đã đến tình trạng này thì hắn cứ dứt khoát cứng rắn đến cùng, triệt để nhận lấy lực lượng này.
Liên minh Thí Thần Giả đã chiếm đoạt gần 90% tổ chức tu võ giả trên thế giới, trăm tên Thần Cảnh này đều đến từ rất nhiều quốc gia, không ngờ cuối cùng lại làm nền cho Lục Vân.
Khống chế họ tương đương với khống chế hơn 90% tổ chức tu võ giả của thế giới.
Mà cuối cùng lực lượng này đều về đến danh nghĩa của Thiên Sáp Điện.
Không cẩn thận thống trị giới tu võ làm Lục Vân rất bất đắc dĩ, ai bảo thực lực của hắn còn đó, muốn khiêm tốn cũng khó, thật là đáng ghét.
Thật phiền!
Mọi người như con rối mất đi linh hồn mà đơ ra rất lâu, thẳng đến một tiếng hoan hô như sóng biển vang lên mãnh liệt.
"Thần Quân điện hạ uy vũ!"
"Thần Quân điện hạ uy vũ!"
"Thần Quân điện hạ uy vũ!"