Thân thể của Lục Vân không kìm nén được run rẩy, sắc mặt dần trở nên có chút dữ tợn, hắn gầm lên: "Bà chỉ cần nói cho tôi biết, ai là hung thủ đã giết mẹ tôi?!”
"Cậu muốn biết sao?" Vẻ mặt chế giễu của Doãn Thu Thủy càng ngày càng tăng.
"Nói!"
Sát ý trong cơ thể của Lục Vân đã tăng lên đến cực điểm, lúc này đây toàn bộ khu nghĩa trang của nhà họ Doãn cũng mơ hồ rung động thật mạnh, như thể cơn giận của hắn đã mạnh đến mức đánh động đến cả những linh hồn tổ tiên đã chết của nhà họ Doãn.
Tuy nhiên, lời nói tiếp theo đây của Doãn Thu Thủy lại lập tức khiến Lục Vân sụp đổ.
"Hung thủ giết em gái tôi chính là cha cậu!"
Lại một tia sét khác đánh thẳng vào trong cơ thể Lục Vân, hận thù và sát ý vừa ngưng tụ đến đỉnh điểm cũng lập tức biến thành chấn động và nỗi bàng hoàng không thể tin được.
Hung thủ giết mẹ hắn lại là cha của hắn?
Tại sao lại như vậy?
Dường như Doãn Thu Thủy đã nhìn thấu suy nghĩ của hắn, bà ấy châm biếm: "Không chỉ mình cậu muốn biết vì sao đâu, chúng tôi cũng rất muốn biết nguyên nhân, nhưng sau khi tên chết tiệt kia giết em gái tôi thì hắn ta đã biến mất không còn dấu vết nào.”
"Lúc đó cậu chỉ vừa mới sinh ra, cha tôi không thể chấp nhận sự thật con gái mình đã chết và hung thủ giết người đã mất tích. Mỗi khi ông ấy nhìn thấy cậu là lại cảm thấy ghê tởm, bởi vì, trong xương cốt của cậu có dòng máu của kẻ giết người đó..."
"Vốn dĩ cha tôi đã định ra tay giết cậu, nhưng khi đó tôi thấy cậu chỉ là một đứa trẻ vừa mới ra đời thậm chí còn chưa được đặt tên, cho nên tôi không đành lòng. Sau đó tôi đã bí mật đưa cậu đi trước khi cha tôi kịp ra tay, vừa hay trên đường đi lại gặp được một vị đạo trưởng, thế là tôi trực tiếp giao cậu lại cho ông ta."
"Nhưng mà không biết vì sao, chỉ vài năm sau đó cha tôi đột nhiên phát hiện ra cậu vẫn còn sống..."
Doãn Thu Thủy không nói tiếp.
Nhưng thật ra bà cũng không cần phải nói nữa.
Bởi vì những lời tiếp theo đã quá rõ ràng.
Sau khi Doãn Thu Thủy giao Lục Vân cho đạo. trưởng, bà ấy đã quay về nói lại với Doãn Phái rằng bà ấy đã giết chết Lục Vân, ai ngờ năm năm sau, Doãn Phái lại vô tình biết được rằng Lục Vân vẫn còn sống và đang ở trong một cô nhỉ viện ở Giang Thành.
Do thân phận nhạy cảm, Doãn Phái không tiện xuất hiện cho nên ông ta đã bí mật gây áp lực lên nhà họ Trần để Trần Bình đứng ra phóng hỏa nhằm mục đích giết chết Lục Vân ngay trong cô nhỉ viện đó.
Thực tế là.
Từ lúc đầu Doãn Phái đã phái cao thủ đến, nhưng họ phát hiện xung quanh cô nhỉ viện đó là đủ loại trận pháp ẩn của người tu đạo đã đặt ra từ trước, những trận pháp. đó đã áp chế các võ giả trên Hóa Cảnh tiến vào đó sẽ không có cánh nào thi triển nội lực của mình.
Đồng thời những cường giả Hoá Cảnh được phái tới cũng biến mất toàn bộ, một đi không trở lại.
'Vì không còn cách nào khác, Doãn Phái mới đi tìm Trần Bình xây dựng nên kế hoạch phóng hỏa cô nhi viện đó.
Vốn tưởng rằng Lục Vân đã chết trong đám cháy, nhưng không ai ngờ được sau bao nhiêu năm như vậy, hắn lại xuất hiện ở kinh thành, hơn nữa còn xuất hiện một cách kiêu ngạo như vậy.
Đương nhiên, vì thế mà hắn đã thu hút sự chú ý của Doãn Phái.
Đây cũng là lý do tại sao Doãn Thu Thủy không muốn nói ra sự thật, bởi vì, bà biết hung thủ này là cha bà.
Sau khi Lục Vân nghe xong, trong lòng hắn tràn đầy bị thương, hắn khổ sở cười thành tiếng:
Doãn Thu Thủy nói xong vẻ mặt càng ngày càng lộ rõ vẻ mỉa mai.
"Đây là câu trả lời mà cậu muốn, bây giờ cậu đã hài lòng chưa?”