Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 591: anh đã nói sẽ đối xử tốt với em cả đời mà




Anh ta chưa từng thấy Bạch Long Vương giận dữ đến mất bình tĩnh như vậy, phải biết rằng trước đây mỗi lần anh ta nhìn thấy Bạch Long Vương, ông ta vẫn luôn giữ thái độ kiêu ngạo.

Rốt cuộc hôm nay đã có chuyện gì vậy? 

Đàm Trí Minh không dám hỏi, chỉ biết bất lực nhìn người phụ nữ của mình bị một lực lượng đáng sợ quăng đi hơn chục mét. 

Âm...

Sau khi dạy cho Lý Lộ một bài học.

Ánh mắt cực kỳ sắc bén của Bạch Long Vương bất ngờ. đâm thắng vào Đàm Trí Minh, khiến đôi chân của Đàm Trí Minh sợ hãi đến mềm nhữn, anh ta kinh hãi quỳ rạp xuống đất.

"Long Vương đại nhân, xin hãy tha cho tôi!"

Đàm Trí Minh vội vàng dập đầu.

May mắn là.

Bạch Long Vương không có công kích anh ta, mà là nén giận nói: “Đàm Trí Minh, Đàm gia sớm muộn gì cũng chết trong tay cậu thôi, từ nay về sau, hợp tác của chúng ta chấm dứt!"

Hợp tác, chấm dứt!

Ngay khi những lời này vừa thốt ra, đầu óc Đàm Trí Minh hoàn toàn trống rỗng, toàn bộ sức lực trong cơ thể anh ta như bị rút cạn.

Người chống lưng cho Đàm gia là Bạch Long Vương.

Bây giờ Bạch Long Vương nói muốn chấm dứt hợp tác với Đàm gia, đồng nghĩa với việc từ nay Đàm gia sẽ không còn chỗ dựa ở kinh thành này nữa.

Từ đó sụp đổ là chuyện khó tránh khỏi.

Bạch Long Vương hừ lạnh một tiếng nói: "Đừng nói tôi  thất tín, khi cha đến chống lưng cho Đàm gia, tôi có đồng ý giúp cậu ba việc, trước kia đã giúp cậu một lần. Hiện tại, tôi chừa lại hai cái mạng hèn của cậu và Lý Lộ, coi như đã xài hết hai cơ hội còn lại."

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Không giết tức là giúp.

Một mạng đổi một cơ hội, thế là hết.

Đàm Trí Minh nhất thời choáng váng cả người.

Như vậy cũng được sao?

Trong lòng của anh ta đương nhiên là không cam tâm.

Nhưng không cam lòng thì làm gì được chứ, Bạch Long Vương là Tôn giả một phương, bản tính bá đạo, Đàm gia không có cách nào khống chế được ông ta.

Sắc mặt Đàm Trí Minh lập tức tái nhợt, trầm mặc hồi lâu, hắn anh ta đột nhiên đưa ra quyết định, buông lời cầu xin: "Long Vương đại nhân, xin hãy cho Đàm gia một cơ hội nữa, mạng của Lý Lộ sẽ giao lại cho ngài."

Nếu thực sự một mạng bằng một cơ hội, thì mạng của Đàm Trí Minh anh nhất định phải đổi về, còn Lý Lộ thì...

Bạn của cô ta làm sao có thể so với sự bảo vệ của Bạch Long Vương? 

Nói thẳng ra, không có Lý Lộ, Đàm Trí Minh vẫn có thể tìm được những người phụ nữ khác, nhưng nếu không có. Bạch Long Vương làm chỗ dựa, Đàm gia sẽ diệt vong!

Đàm Trí Minh không ngần ngại giao Lý Lộ ra, bằng bất cứ giá nào anh ta cũng phải giữ lấy cơ hội cuối cùng này.

"Chồng...chồng à, anh không thể đối xử với em như vậy...anh đã nói sẽ đối xử tốt với em cả đời mài!"

Lý Lộ bị Đàm Trí Minh đá như một con chó, lăn liền vài vòng trên mặt đất, đến khi ngẩng đầu lên thì trưng ra vẻ oán hận nhìn chằm chằm vào Đàm Trí Minh, nói: "Anh... anh thật độc ác!"

Đàm Trí Minh phớt lờ cô ấy, đá Lý Lộ ra cái nữa rồi lại quỳ xuống trước mặt Bạch Long Vương và cầu xin: "Long Vương đại nhân nhân, mạng của Lý Lộ đã giao cho ngài, chỉ cầu ngài hãy cho Đàm gia chúng tôi một cơ hội nữa."

Ai ngờ, lúc này Bạch Long Vương lại cười lạnh nói: "Có cho cơ hội nữa không, không phải do cậu nói là được, có muốn lấy mạng Lý Lộ không cũng không phải do cậu quyết định"